Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2073: Chào buổi tối, trữ quân (1)

Ánh mắt tang thương, hơi thở kỳ lạ.
Dường như bầu không khí như từ thời hằng cổ đang lan ra, xa xôi vô cùng.
Những sợi tóc màu xanh lục bay phấp phới trong không trung.
Mặc Lục Phát Bộ Phương có ánh mắt như nhìn thấu trần tục, nhìn Kim Giáp Khô Lâu vừa xông vào nơi cách hắn chỉ một mét.
Khí tức mạnh mẽ, to lớn như một ngọn núi tỏa ra từ người Mặc Lục Phát Bộ Phương bao phủ khắp cả nơi đó.
Khí tức to lớn ấy như đỉnh núi cái thế, dường như nó sắp đè bẹp tất cả mọi thứ.
Sức mạnh không lồ giáng xuống, đập thẳng vào người Kim Giáp Khô Lâu, xương trên người Kim Giáp Khô Lâu va vào nhau, tạo ra tiếng lạch cạch.
Trong hốc mắt Kim Giáp Khô Lâu, quỷ hỏa cháy bùng lên.
Khô Lâu mở miệng ra, bàn tay đang nắm Kim Sắc Trường Mâu hất mạnh, muốn đâm thủng đầu của Mặc Lục Phát Bộ Phương, nó muốn giết Bộ Phương một cách triệt để.
Trong quang mục, mọi người xôn xao cả lên, bọn họ đều rất kinh ngạc, thực sự rất kinh ngạc.
CMN chuyện gì đang xảy ra thế? Sao màu tóc của tên đầu bếp này lại đổi nữa rồi? Hơn nữa lần này còn biến thành màu xanh lục?
MN, xanh lục sao? Màu thú vị vậy sao?
Lần này tính cách của tên đầu bếp sẽ thay đổi kỳ lạ thế nào đây?
Bọn họ cũng không thấy chuyện màu tóc của Bộ Phương lạ nữa, nhưng mà đây là màu tóc thứ mấy rồi vậy?
Màu đen, màu vàng kim, màu trắng, màu đỏ, bây giờ lại thêm màu xanh lục nữa...
Tên đầu bếp này định làm tóc mình biến thành cầu vồng à?
Trên đầu có bảy sắc cầu vồng, thiên hạ vô địch luôn đấy.
Nhưng mà có rất nhiều người vẫn thấy hơi lo, bởi vì tên Khô Lâu này đã hạ một vị Ngục Chủ bằng một chiêu đấy.
Thực lực đáng sợ quá, liệu tên đầu bếp này có chống đỡ nổi không?
Nói cách khác là tên đầu bếp tóc xanh này... có chịu nổi không?
“Xoạt, xoạt”
Những mũi tên màu vàng kim bay tới, bay thẳng về phía đầu Bộ Phương như muốn đâm thủng hắn vậy.
Uy lực của một mũi tên thôi cũng đủ kinh khủng rồi. Nó dường như muốn xé rách tầng không vậy.
Ở chỗ xa, U Cơ và Kim Giác đều nhìn thật chăm chú. Bộ Phương… sẽ chết sao?
Trên cành cây, những cường giả của Dực Nhân Cốc mang Bích Lục Thảo Hoàn mắt sáng rực lên, nhìn với vẻ vô cùng hưng phấn.
Cuộc chiến sắp kết thúc rồi sao? Thế thì có hơi chán.
Nhưng mà cũng không trách thanh niên đó được, Kim Giáp Khô Lâu và Hắc Ảnh đó mạnh quá mà, cho dù là cường giả của Dực Nhân Cốc cũng thấy mất khá nhiều sức nếu phải chiến đấu.
Vậy nên, không trách thanh niên đó được, chỉ có thể trách đối thủ của thanh niên đó mạnh quá thôi.
Một tấc, hai tấc… Mặc Lục Phát Bộ Phương rất bình tĩnh, như kiểu đứng trước mấy ngọn núi sắp lở mà vẫn bình tĩnh, không hề động đậy ấy.
Sau đó, dưới sự theo dõi chăm chú của vô số người đằng sau quang mục, bên sát ý khổng lồ của Kim Giáp Cốt Lâu, Mặc Lục Phát Bộ Phương… từ từ mở miệng ra.
Mở miệng ra sao? Chiêu độc gì thế? Mọi người đều căng thẳng đến mức quên thở, bọn họ quá quen với tính cách của Bộ Phương rồi. Thế nhưng tên này một khi đổi màu tóc thì chắc chắn thủ đoạn sẽ cao hơn rất nhiều.
Như là Bộ Phương tóc trắng thì kiêu ngạo, đánh được Tiểu Thánh khi mới chỉ là Bán Thánh. Mở miệng ra… là chiêu gì thế?
- A…
Mặc Lục Phát Bộ Phương mở to miệng ra, càng ngày càng mở lớn, còn nhìn rõ cả cuống họng.
Dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, một tiếng ngáp lười nhác tự dưng truyền đến tai bọn họ. Cũng theo tiếng ngáp đó, trường mâu của Kim Giáp Khô Lâu cũng lần lượt bắn qua, tạo ra rất nhiều lỗ hổng lớn trong hư không, chúng cứ bắn vào đó liên tục.
Kiểu gì vậy?
Hả? Kiểu gì thế này?
Sau quang mục, mọi người đều ngơ ngác vì tuyệt chiêu của Bộ Phương.
Nhiều người đợi ngươi lâu như vậy để ngươi sử dụng tuyệt chiêu, thế mà ngươi lại chỉ ngửa cổ lên ngáp một cái thôi sao?
Còn nữa, ngáp xong, người biến đi đâu mất rồi?
“Bùm!”
Một tiếng động lớn vang lên, mọi người đều ngơ ra.
Trong hư không, Kim Cốt Khô Lâu đang cầm Kim Sắc Trường Mâu cũng ngơ ngác, dường như nó thấy dung lượng não nó cũng đang hơi ngơ.
Trong hốc mắt nó, quỷ hỏa màu xanh nhạt cháy bập bùng.
Người đâu rồi?
Mọi người đều thắc mắc, người đâu rồi?
Cảnh mà trận pháp hình ảnh hình như cũng hơi chậm lại. Khi chuyển cảnh, họ đã phát hiện ra Bộ Phương.
Trên mặt đất có một cái hố sâu cực lớn.
Trong cái hố sâu đó, Mặc Lục Phát Bộ Phương đằng nằm nghỉ.
- Hả?
Mặc Lục Phát Bộ Phương lại mở miệng ra ngáp một cái dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người.
Khóe miệng Kim Giác co giật, biểu cảm của U Cơ có vẻ hơi cạn lời.
Bóng người đứng trong đám khói đen cũng “hử” một tiếng thật nhỏ.
Cường giả của Dực Nhân Cốc mở to mắt, nhìn với vẻ hiếu kỳ, đây là chiêu thức gì thế?
Dưới ánh nhìn của mọi người, Bộ Phương vừa ngáp xong dường như thấy hắn không thể tiếp tục thế này được.
Sau đó, hắn bò từ trong hố sâu ra một cách từ từ, chậm rãi.
Cơ thể hắn cứ lắc lư, vấp mãi, như kiểu có thể ngã xuống bất cứ lúc nào vậy.
Cái bộ dạng đó khiến mọi người cảm giác tên này sợ là sẽ ngủ thiếp đi ngay lập tức.
Kim Giáp Khô Lâu nắm lây cây trường mâu, quỷ hỏa chuyển động.
Sau đó, nó lại xác định vị trí của đối phương, nắm cây trường mâu trong tay, loạng choạng chạy về phía Bộ Phương rồi ném cây trường mâu qua.
Xoạt một tiếng, đầu cây trường mâu như có ánh lửa nổi lên vậy. Tốc độ đó rất nhanh.
“Oành oành.”
Cây trường mâu bắn đi một cách rất mạnh mẽ, đâm thẳng về phía Mặc Lục Phát Bộ Phương.
“Bùm!”
Cuối cùng, trong ảnh lửa chói mắt, trong tiếng nổ chói tai, cây trường mâu nuốt trọn thân hình của Mặc Lục Phát Bộ Phương rồi.
Thế này… là chết rồi sao?
Trong quang mục, đám người đó đơ ra.
Nhìn ảnh lửa lập lòe, mặt đất vừa chịu một vụ nổ lớn, họ không biết nên nói gì.
Một lúc lâu sau, khói lửa tan dần.
Kim Giáp Khô Lâu cũng hạ xuống đất, bộ giáp trên người nó chạm vào nhau.
“Lạch cạch lạch cạch.”
Kim Giáp Khô Lâu từ từ tiến về phía Mặc Lục Phát Bộ Phương.
Khói lửa đã bay dần, ánh mắt của Kim Giáp Khô Lâu tụ lại ở một điểm.
Bên trong cái hố sâu ban nãy lại xuất hiện thêm một cái hố sâu nữa.
Mặc Lục Phát Bộ Phương đang nằm ngửa trong đó, nằm hình chữ đại.
Kim Sắc Trường Mâu cắm ở ngay bên cạnh, cách đầu Mặc Lục Phát Bộ Phương chỉ một tí thôi, nó vẫn đang rung rung.
“Khò khò.”
Tiếng ngáy ngủ đều đều phát ra từ chỗ Mặc Lục Phát Bộ Phương.
Mọi người xôn xao lên.
Hắn không sao sao?
Chịu đựng một cú đánh như vậy mà vẫn không sao cả, lại còn ngủ ngáy khò khò vậy sao?
Tên đầu bếp này muốn lên trời à?
Còn nữa, hắn bị thần ngủ nhập à?
Không được ngủ, phải dậy chiến đấu chứ!
Mọi người đều gào lên trong lòng.
Mặc Lục Phát Bộ Phương như là nghe tiếng tiếng gào của bọn họ vậy, lại loạng choạng đứng lên. Hắn lại mở to miệng, ngáp một cái.
Trong quang mục, mọi người như bị lây vậy, họ đều mở to miệng ra, ngáp một cái.
Còn có người ngáp chảy cả nước mắt.
CMN, thu hút một cách kỳ lạ thế sao?
- Chết…
Hình như Kim Giáp Khô Lâu rất giận.
Nó mở miệng ra, những âm thanh kỳ lạ vang lên.
Một giây sau đó mặt đất nổ lên, cơ thể nó bắn ra phía trước.
Nắm đấm của Khô Lâu nhắm thẳng vào đầu Bộ Phương, muốn đấm nát đầu hắn luôn.
- Lão Quy sống bao nhiêu năm vậy rồi, đã nhìn thấy mọi thứ, đánh đánh giết giết vô vị lắm, chỉ có ngủ mới là chuyện tuyệt nhất trên đời.
Mặc Lục Phát Bộ Phương lên tiếng, giọng nói như già đi rất nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận