Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1930: Chiến! (2)

Notice: Undefined offset: 276
Bộ Phương quát nhẹ một tiếng.
Long Cốt Thái Đao chém xuống.
Bành!
Thiên Đạo Ý Chí Chi Long vẫn nghiền nát xoay vòng tiến lên.
Cùng va chạm với một đao kia của Bộ Phương.
Tiếng nổ tung vang vọng.
Kình khí trùng kích khiến Bộ Phương bay ngược ra.
- Tu vi nửa bước Thánh Cảnh này của ngươi đã xem như không tệ rồi… Đáng tiếc, ngươi căn bản không biết Nhị Chuyển Tiểu Thánh kinh khủng đến mức nào!
Cả người Tài Quyết Sử được bao bọc trong huyết bào, thân hình trong hư không không ngừng biến hóa.
Đột nhiên xuất hiện trước mặt Bộ Phương.
- Giết Huyết Tam, ngươi phải trả giá bằng máu…
Tài Quyết Sử lạnh như băng nói.
Mái tóc Bộ Phương bị gió thổi bay lên, không ngừng vung vẩy.
- Không chỉ một Huyết Tam, ngươi… còn có có hai Tài Quyết Sử kia, đều phải chết.
Bộ Phương mặt không biểu tình gì, nói ra.
Thét lên một tiếng.
Tiếng gầm của Bộ Phương vang vọng tận trời.
Tiểu Hồ và Tiểu Bì trên vai Bộ Phương lập tức phóng lên trời.
Tiểu Bì hóa thành một đạo kim sắc lưu quang, phi tốc đến dưới lòng bàn chân Bộ Phương, đỡ lấy thân thể của Bộ Phương, khiến tốc độ của hắn đột nhiên tăng tốc.
Mà Tiểu Hồ được Bộ Phương ôm lấy, hé miệng ra, không ngừng có năng lượng khủng bố hội tụ trong miệng nó.
Oanh!
Một tiếng nổ vang.
Một đạo năng lượng màu vàng đột nhiên bay ra.
Ánh mắt của Tài Quyết Sử co rụt lại, thân thể trong hư không xoay tròn.
Ý Chí Chi Long và năng lượng đạn pháo đụng vào nhau, phát ra tiếng nổ rung động đất trời.
“Ầm” một tiếng.
Ánh lửa ngút trời.
Hai bóng người trong hư không bay ngược ra.
“Bành” một tiếng.
Thân hình của Tài Quyết Sử lăn một cái, sau đó hung hăng giẫm vào trên tường thành Thâm Uyên Thành.
Toàn bộ tường thành đều bị giẫm đến lõm xuống.
Rầm rầm.
Một thanh Huyết Sắc Liêm Đao đột nhiên quét ngang qua hư không…
Một tiếng “xoẹt” vang lên.
Tài Quyết Sử lại một lần nữa đánh về phía Bộ Phương.
Huyết khí đầy trời nhanh chóng ngưng tụ, như hóa thành cuồng phong ngập trời.
Xoẹt!
Liêm Đao đao mang, che khuất bầu trời.
Chân Bộ Phương giẫm trên lưng Tiểu Bì, thân hình Tiểu Bì hóa thành kim quang.
Trong nháy mắt di chuyển trong hư không.
Né tránh đòn tấn công của Tài Quyết Sử.
Một đạn pháo bắn ra.
Va chạm với đao quang, âm thanh nổ tung không ngừng vang lên, oanh minh cuồn cuộn vang vọng.
Trận chiến tiến vào hồi gay cấn.
Tiểu Bạch đại chiến cùng hai vị Tiểu Thánh.
Bỗng nhiên.
Đôi mắt đỏ tươi của Tiểu Bạch lóe lên.
Một vị Tiểu Thánh đánh đến.
Tiểu Bạch không hề tránh đi.
Dùng thân thể bằng sét thép cứng rắn chống lại một chưởng của đối phương, toàn bộ thân thể đều lõm xuống.
Nhưng Tiểu Bạch cũng nhân cơ hội này.
Bàn tay như quạt hương bồ đập mạnh vào đầu vị Tiểu Thánh kia, công kích sắc bén trong nháy mắt tỏa ra, các loại oanh kích đều rơi vào thân thể Tiểu Thánh kia.
Đánh người kia thành thịt vụn.
Một vị Tiểu Thánh rú lên thảm thiết, nhưng còn chưa kịp phát ra âm thanh đã bị Tiểu Bạch chém giết.
Chiến Thần Côn đột nhiên lắc một cái.
“Phốc” một tiếng, xuyên qua thân thể vị Tiểu Thánh còn lại.
Rồi ném mạnh xuống.
Một tiếng “ầm” vang lên, thân thể Tiểu Thánh bị đóng đinh trên tường thành.
Máu tươi cuồn cuộn chảy từ trên tường thành xuống…
Xa xa.
Tài Quyết Sử đang giao thủ với Bộ Phương, áp đảo Bộ Phương thì đột nhiên ánh mắt co rụt lại.
Dường như không ngờ tới khôi lỗi kia lại có thể giết được hai vị Tiểu Thánh.
Bỗng nhiên.
Một viên sủi cảo Thất Thải Nguyệt Nha không ngừng phóng đại trước mắt hắn ta.
Trong lòng Tài Quyết Sử giật mình.
“Oành” một tiếng!
Sủi cảo Phong Thần lập tức nổ tung.
Quang hoa nóng rực tỏa ra, che kín toàn thân Tài Quyết Sử.
- Đây là…
Trong lòng hắn ta giật mình.
Sau đó liền phát hiện thân thể mình không thể động đậy nổi.
Bị một cỗ lực lượng đáng sợ trói buộc.
Năng lượng trong cơ thể cũng không thể phát tiết ra.
“Đây là thủ đoạn gì?!”
Thân hình Bộ Phương phi tốc tới gần.
Không biết từ lúc nào, trong tay đã có thêm một cái Liên Hoa Kiền Oa màu bạc.
Nhìn thấy Kiền Oa trong tay Bộ Phương, ánh mắt Tài Quyết Sử liền co rụt lại.
Lúc trước giết chết Huyết Tam, Bộ Phương cũng dùng cái này…
Nồi ngân sắc kia khiến hắn ta cảm nhận được một hơi thở chết chóc kinh khủng…
Một hơi, hai hơi…
Đôi mắt Tài Quyết Sử như muốn nứt ra, dường như hắn ta nghe được tiếng tim đập trong lồng ngực mình.
Thế nhưng, hắn ta lại không thể động đậy được.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn thanh niên kia, cầm cái nồi lắc qua lắc lại trước ngực hắn ta.
Oanh!!!
Kiền Oa kia phảng phất như đang cuốn lấy Thiên Quân Chi Lực, trong nháy mắt hung hăng đè mạnh hắn ta vào trên tường thành.
“Bành” một tiếng.
Tường thành lõm xuống.
Ngay sau đó…
Một trận tiếng nổ vang vọng.
Ánh sáng bạch sắc sau khi phát tiết ra thì cuồn cuộn khuếch tán.
Bạch Sắc Liên Hoa cực lớn nổ tung làm tường thành sụp đổ, vô số đá vụn lăn xuống.
Một đám mây hình nấm bay lên trời, làm rung động đôi mắt của vô số người.

Ở một chỗ khác của Thâm Uyên Thành.
Đối mặt với rất nhiều chiến thuyền của Minh Ngục, trong lòng đám người Đại Tài Quyết Sử đột nhiên chấn động.
Bỗng nhiên họ nhìn về phía tường thành bị hủy diệt.
Lại kinh hãi phát hiện.
Chỗ tường thành lại có vụ nổ chấn động phát sinh.
- Đã xảy ra chuyện gì?!
Huyết quang trong mắt Đại Tài Quyết Sử ngút trời!
Phẫn nộ rống lên.
Chỗ tiền tuyến đang đối đầu với kẻ địch, sao hậu phương lại bị oanh tạc?
- Giết!
Thét dài một tiếng, chiến thuyền Minh Ngục đột nhiên tới gần.
Uy áp khủng bố chấn áp hư không.
Phía trước ba chiếc chiến thuyền đều có một thân ảnh tuyệt thế sừng sững đứng đó.
Đó là Nhất Tôn Đại Thánh, như thể xuyên qua trời đất, nhìn thấu lòng người.
Khiến người ta run sợ.
- Thâm Uyên phản loạn… kẻ phản bội, giết không tha!
Giọng nói lạnh như băng vang vọng trong hư không.
Sau đó.
Ầm!
Tiếng vang rung động trời đất, năng lượng khủng bố từ ba chiến thuyền bắn ra.
Khí tức tỏa ra từ mỗi chiếc chiến thuyền đều hóa thành một thân ảnh che khuất bầu trời.
Ba thân ảnh, cao cao tại thượng nhìn xuống Đại Tài Quyết Sử bên dưới.
- Tam Tôn Đại Thánh thì thế nào… Giết hết!
Đại Tài Quyết Sử cười lớn.
Sợi tóc hắn tung bay.
Một thanh trường kiếm màu đỏ ngòm được hắn nắm trong tay.
Khí tức trên người tràn ngập ra.
Một thân ảnh huyết sắc khổng lồ che khuất bầu trời trong Thâm Uyên trận doanh.
Bốn hư ảnh Đại Thánh va chạm vào nhau trong hư không.

Liên Hoa nổ ra từ từ tan đi.
Trong đám mây hình nấm, một thân ảnh bị tàn phá lơ lửng trong hư không, toàn thân đều là vết thương, chật vật vô cùng…
Tiếng thở dốc kịch liệt, không ngừng vang lên.
Hai cánh kim loại sau lưng Tiểu Bạch vỗ một cái, bay đến bên người Bộ Phương.
Đôi mắt đỏ tươi lóe lên ánh sáng.
Ngay sau đó.
Giơ Chiến Thần Côn lên, trong nháy mắt xé rách, “ầm” một tiếng, liền xuyên thủng qua thân ảnh bị tàn phá kia, gắt gao đóng đinh lên tường thành.
Toàn bộ tường thành đều bị lõm xuống thành một cái hố sâu.
Khuôn mặt Bộ Phương lạnh lùng, cầm một ấm trà, rót trà vào trong miệng, sắc mặt hờ hững.
Nước trà thanh ngọt rót vào trong miệng.
Bộ Phương lạnh nhạt nói: “Người thứ hai…”
Bỗng nhiên.
Ánh mắt Bộ Phương co rụt lại.
Một tiếng nổ lên vang lên.
Tiểu Bạch không kịp phản ứng, thân thể đột ngột bị nổ bay ra…
Bạn cần đăng nhập để bình luận