Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2796: Hương vị của tình yêu (2)

Notice: Undefined offset: 211
- Tiểu bạch kiểm, đừng tưởng rằng lão tử sợ ngươi…
Oành!
Lời vừa mới nói ra.
Nicolas Soái Long đã trực tiếp bị đập nằm rạp trên đất rồi.
Con mẹ nó!
Ra ám chiêu sao?
- Tên tiểu bạch kiểm ngươi dám chơi xấu ta!
Nicolas Soái Long lập tức trừng lớn mắt.
Oành...
Lại là một tiếng vang thật lớn.
Bộ Phương ngồi ở trên ghế, bắt chéo chân, tiện tay vỗ một cái, Nicolas Soái Long lại bị đập nằm trên đất một lần nữa.
Liên tục mấy lần sau đó, Kim Long từ bỏ chống lại...
Nằm thành hình chữ đại trên mặt đất, một bộ dáng chấp nhận số phận.
- Nói đi... điều kiện để ngươi quay về là cái gì?
Bộ Phương thản nhiên nói.
Kim Long này sợ là một Khí Linh nghịch ngợm nhất trong tất cả Khí Linh.
- Quay về? Quay về cái gì?
Nicolas Soái Long giả vờ ngây ngốc.
Bộp!
Bị tát một cái, Kim Long cảm thấy cuộc đời không còn gì đáng tiếc, nằm rạp trên mặt đất một lần nữa...
Trong lòng vô cùng ai oán.
- Ta muốn thê thiếp thành đàn, ta muốn hưởng thụ niềm vui gia đình.
Nicolas Soái Long nói.
Đây chính là điều kiện để hắn ta quay về.
Bộp!
Bộ Phương liếc mắt rồi tát tiếp một cái, cả người Nicolas Soái Long cũng suýt nữa khảm vào trong lòng đất rồi.
- Được rồi... Để cho ta cảm nhận được hương vị của tình yêu thì ta sẽ trở về!
Nicolas Soái Long cứng cổ mà nói.
Hắn ta trở lại nhân gian một lần, chính là vì tìm kiếm cái gọi là yêu.
- Hương vị tình yêu?
Lông mày Bộ Phương hơi nhíu một cái.
Lần này lại không ra tay.
Trong đầu nghĩ một hồi.
Sau đó, Bộ Phương lại nhìn Kim Long một cái thật sâu.
Lấy ra một miếng thịt Ma Long cực lớn từ trong Điền Viên Thiên Địa.
Thần Hỏa thiêu đốt, ngọn lửa đỏ bạc chậm rãi nhảy lên, khiến cho nhiệt độ trong phòng lập tức đã lên cao.
Luộc sơ miếng thịt Ma Long kia rồi để vào trong nồi đun nhừ.
Đổ đủ loại đủ kiểu nước tương vào trong đó, khiến cho thịt Ma Long càng thêm ngon miệng...
Nơi xa.
Kim Long bò dậy từ dưới đất, trừng lớn mắt mà nhìn.
Bộ Phương làm không nhanh không chậm, nước chảy mây trôi.
Ở bên ngoài.
Không ít người cũng đang nhìn xuyên qua cửa sổ thủy tinh của gian phòng.
Cục trưởng La cung cấp cho Bộ Phương gian phong này là dùng để thẩm vấn phạm nhân, bên trong không nhìn thấy bên ngoài, nhưng mà bên ngoài có thể nhìn thấy bên trong...
Bọn họ nhìn thấy Bộ Phương lại có thể làm được đồ ăn ở bên trong, cũng không khỏi có hơi sững sờ.
Quả nhiên tiền bối một lời không hợp liền nấu ăn.
Thịt Ma Long trong nồi sôi trào cuồn cuộn.
Gia vị cũng thấm sâu vào trong đó, khiến cho thịt rồng non mềm vô cùng.
Lấy thịt rồng từ trong nồi ra.
Sau đó, Bộ Phương bắt đầu chú tâm, xé thịt rồng thành từng sợi thịt rồng mảnh.
Đặt ở trong Thanh Hoa Từ Bàn chờ dùng.
Nicolas Soái Long cần hương vị tình yêu, vậy thì Bộ Phương sẽ cho hắn ta hương vị tình yêu.
Khóe miệng Bộ Phương kéo một cái.
Bắt đầu chuẩn bị những thứ gia vị khác.
Lấy ra một bình sứ Thanh Hoa.
Trong này chứa bản nâng cấp của tương Thâm Uyên Lạt Tiêu.
Đương nhiên phải mạnh hơn nhiều so với tương Thâm Uyên Lạt Tiêu trước kia.
Bây giờ Bộ Phương muốn làm dầu ớt.
Cắt Bạo Liệt Hỏa Tiêu thành vụn nhỏ, thêm vào các loại tương Thâm Uyên Lạt Tiêu, quấy đều, giội dầu nóng sôi sùng sục lên, làm thành dầu ớt.
Dầu mỡ đang cuồn cuộn phun trào, nhìn vào khiến cho người khác thèm ăn hơn nhiều.
Cắt số lớn tỏi tím thành nát vụn rồi làm thành tỏi giã.
Sau đó, đổ vào thịt Long Ti đã xé xong, quấy chung với nhau, sau khi quấy xong thì giội dầu ớt sôi sùng sục lên.
Từng sợi thịt Long Ti lập tức như được sống lại, đang tung bay không ngừng, dầu ăn lấp lóe, phát ra hào quang óng ánh.
Ầm ầm…
Lúc Bộ Phương hoàn thành món ăn trong nháy mắt.
Trên bầu trời, lôi đình nổ vang chỉ còn lại tiếng vang vọng.
Lông mày Bộ Phương nhíu một cái rồi ngẩng đầu lên, nhìn về phía bầu trời.
Thở dài một hơi.
Lôi đình đến nhanh mà đi cũng nhanh, cũng không hạ xuống lôi kiếp như trước đó.
Những gì Nhân Hoàng nên nói đều đã nói với hắn, độ chắc chắn thì phải nhìn bản thân Bộ Phương.
Bưng món ăn này lên, Bộ Phương bày nó ở trước mặt Nicolas Soái Long.
- Đây, hương vị tình yêu mà ngươi muốn...
Bộ Phương nói.
- Làm sao đây là hương vị tình yêu được?
Nicolas Soái Long trừng lớn mắt, không thể tin mà hỏi.
- Đừng nghĩ rằng ta ít đọc sách thì lừa gạt ta!
- Thịt này là thịt rồng cái?
Soái Long hỏi.
Bộ Phương lắc đầu, con Ma Long này... Là đực.
- Vậy ngươi cho ta hương vị tình yêu như thế nào?
Kim Long không phục mà nói.
- Ngươi ăn một miếng thì sẽ hiểu thôi...
- Món ăn này gọi là Ma Lạt Long Ti.
Bộ Phương nói.
Hắn lau lau nước đọng trong tay, thản nhiên nhìn Nicolas Soái Long.
Ánh mắt kia lại khiến cho trong lòng Nicolas Soái Long có hơi lo sợ bất an.
Sờ sợi tóc, Nicolas Soái Long sưng mặt sưng mũi nhìn Bộ Phương một cái.
Sau đó cầm đũa lên…
Rầm rầm.
Kẹp một đũa Ma Lạt Long Ti.
Dầu ăn đỏ thắm nồng đậm, bên trên có mấy lát ớt.
Một đũa kẹp Long Ti thành hàng lên.
Mùi thịt, vị cay, mùi dầu quanh quẩn cùng một chỗ.
Nicolas Soái Long hít sâu một hơi, một món ăn còn có thể có hương vị tình yêu sao?
Chẹp một tiếng.
Soái Long nhét Long Ti vào trong miệng.
Trong nháy mắt.
Sắc mặt của Nicolas Soái Long dùng tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được bắt đầu thay đổi.
Từ màu trắng tĩnh lặng ban đầu đến màu vàng kìm hãm, lại đến màu đỏ đau khổ... Cuối cùng đến màu tím hít thở không thông...
Soái Long nhìn Bộ Phương một cái.
Sau đó bỗng nhiên thân thể run rẩy...
Miệng toét ra, bờ môi không ngừng phát run.
Trong mắt của hắn ta, nước mắt lớn chừng hạt đậu tuôn rơi xuống...
Nước mắt nước mũi chảy xuống cùng một chỗ.
- Mẹ nó... Lão tử muốn hương vị tình yêu...
- Không phải vị cay!
Bạn cần đăng nhập để bình luận