Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1353: Xin hỏi đường đi như thế nào? (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bộ Phương không nghĩ đến việc Tiểu Hoa sẽ ăn thịt con hàu đã nướng chín, xem ra tiểu bất điểm này cũng có kiểu ăn tạp.
Trong không khí vẫn còn thoang thoảng mùi thịt hàu nướng.
Long Văn Tử Sanh là một loại hàu cao cấp nhất trong Hải Tộc, phải nói là loại hàu có mùi vị cực ngon.
Đặc biệt là sau khi nướng chín mà rưới thêm nước tương do Bộ Phương tự chế, thì mùi vị đó sẽ càng thêm mê người.
Tuy rằng thịt hàu nướng xong đã bị Tiểu Hoa ăn mất, nhưng Bộ Phương và Tiểu U cũng không có ý định trách cứ gì Tiểu Hoa.
Hai người ngồi bên cạnh cái vỉ nướng.
Bộ Phương lấy từ trong túi Hệ Thống Không Gian ra một con Long Văn Tử Sanh Vương, cọ rửa sạch sẽ sau đó cắt thành những miếng nhỏ.
Nước từ những miếng thịt được trải đều trên mặt vỉ nướng, nhỏ xuống Thiên Địa Huyền Hoả trong nồi Huyền Vũ.
Xèo xèo xèo âm thanh vang vọng không ngừng.
Dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy, giọt nước rơi xuống Thiên Địa Huyền Hoả kia ngay lập tức bị đốt cháy đến bốc hơi, hơi nóng bốc lên xung quanh miếng thịt hàu đặt trên vỉ nướng, làm cho miếng thịt hơi động đậy, màu sắc bên ngoài miếng thịt dùng mắt thường cũng nhìn ra được sự thay đổi.
Thịt hàu rất ngon, có điều, bởi vì đây là hàu vương cho nên phải mất thời gian nướng lâu hơn một chút.
Trong bầu không khí, hương thơm ngào ngạt đã xuất hiện, mùi thơm này là từ trên miếng thịt hàu đang dần chuyển thành màu vàng bay ra.
Lấy dầu đã chuẩn bị kỹ càng từ trước ra, phết một lớp lên bề mặt miếng thịt hàu, miếng thịt hàu đột nhiên trở nên vàng óng lấp lánh, dường như có ánh sáng nhàn nhạt ở giữa tỏa ra.
Con mắt của Tiểu Hoa và Tiểu U đang ngồi bên cạnh nhất thời tỏa sáng.
Tiểu Hoa vui mừng đến mức há to miệng, nước bọt trong miệng đã muốn chảy hết ra ngoài, mắt rắn tam hoa không ngừng xoay tròn, tâm trạng vui sướng thể hiện rõ ra mặt.
Lật vỉ nướng thịt hàu một cái, sau đó tiếp tục nướng.
Nhiệt độ trước mặt đã thay đổi đến mức cực kỳ lớn, không khí phía trên vỉ nướng dường như cũng hơi vặn vẹo.
Nhìn từ trên xuống, chỉ có thể thấy một ngọn lửa màu vàng sẫm bên trong, giống như còn có một vệt lửa đỏ đang phập phồng.
Thái hạt lựu tỏi tím và hành tây, trộn vào với nhau, đồng thời múc nửa thìa ớt chỉ thiên trong bình vào bát.
Trộn đều ớt chỉ thiên với tỏi tím và hành tây lại với nhau, trộn thật đều tay, rồi đổ vào phần dầu trơn láng có thêm mấy phần rượu Băng Tâm Ngọc Hồ.
Khuấy đều một lúc sẽ ra vị nước tương mới do Bộ Phương tự chế hoàn toàn.
Mà lúc này đây, thịt hàu trên vỉ nướng cũng bắt đầu chín đều, con hàu tinh cán đều hơi cuốn lên.
Bộ Phương cầm lấy đôi đũa dài, tùy ý gắp thịt hàu trên vỉ nướng xuống, sau khi đặt vào bát sứ đã chuẩn bị trước.
Thịt hàu lập tức rơi vào trong cái bát, dầu mỡ bắn lên tung tóe, Bộ Phương phết một lớp tương ớt lên nó.
Một phần hàu nướng chính thức hoàn thiện.
Đầu tiên, Bộ Phương đưa cho Tiểu U.
Con hàu vương này là do Tiểu U phát hiện ra, cho nên trước hết món ngon sẽ dành cho Tiểu U.
Tiểu U đối với cái vấn đề này không có phản ứng gì, vẻ mặt vẫn không quan tâm giống như trước, không buồn cũng không vui.
Chỉ có điều, đôi môi đỏ khẽ cong lên, làm lộ ra tâm trạng vui vẻ của nàng.
Tiểu U nhận lấy bát sứ Bộ Phương đưa qua, nhìn chằm chằm vào miếng thịt hàu được phết nước tương, hơi nóng bốc lên phừng phừng tản ra, không khỏi hít sâu một hơi.
Mùi thơm của thịt hàu đột ngột xông vào mũi nàng, kích thích vị giác của nàng.
Mùi thơm hơn bình thường rất nhiều.
Tiểu U hít một hơi thật sâu, cảm nhận sự thèm thuồng của bản thân bị kích động.
Nàng cầm đũa, gạt nước tương mà Bộ Phương rưới ở bên trong, làm cho nước tương được trải đều ở trên mặt miếng thịt hàu vàng ruộm, che lại ánh hào quang phát ra từ thịt hàu.
Gắp miếng thịt hàu lên, đưa miếng thịt vẫn còn đang nóng hôi hổi vào miệng.
Khóe miệng khẽ cong, Tiểu U thở ra một hơi nóng.
Sau đó há to miệng, cắn xuống một miếng nữa.
Nhoàm một tiếng, nước bắn tung tóe, thịt hàu trộn nước tương bị cắn mất một miếng, chui vào trong miệng nàng.
Trong nháy mắt, khi Tiểu U bắt đầu nhai miếng đầu tiên, cả người đều ngây ngẩn, mùi vị đậm đà của thịt hàu trong miệng tỏa ra, khiến cho vẻ mặt trắng nõn của Tiểu U lộ ra một vẻ khó tin.
Tốc độ nhai nuốt tăng lên, miếng thịt dẻo dai trong miệng nàng không ngừng đảo lộn, đập vào vách thịt bên trong khoang miệng của nàng.
Dường như bản thân bị con hàu trơn nhẵn quấn lấy, trong nháy mắt cảm giác như sóng biển xông đến đánh thẳng vào.
Vị cay của tương ớt vừa phải, kết hợp với mùi thơm từ tỏi tím và hành tây, một chút rượu và thịt hàu siêu ngon hòa trộn vào nhau, mùi vị càng thêm dữ dội, đúng là… mỹ vị!
Tiểu U ăn một miếng, sau khi giống như đã hưởng thụ đủ mùi vị thì lập tức nuốt thịt hàu xuống.
Đột nhiên, toàn thân rung lên, trong miệng phả ra một làn khí trắng.
Bộ Phương quan sát vẻ hưởng thụ của Tiểu U, khoé miệng khẽ rướn lên, hỏi:
- Ăn ngon không?
Ngược lại, tay hắn vẫn luôn hoạt động không ngừng, đũa vẩy một cái, một miếng thịt được nướng vàng ruộm, dầu mỡ bắn tung tóe, một miếng thịt hàu đã được nướng xong, lặng lẽ rơi vào bên trong cái bát sứ trơn nhẵn.
Lấy một phần tương ớt, đưa cho tiểu nha đầu.
Mặc dù lúc trước tiểu nha đầu đã ăn vụng thịt hàu nướng.
Nhưng mùi vị giữa hàu bình thường và hàu vương vẫn có chút khác nhau.
Hơn nữa… nguyên liệu tương làm ra cũng rất quan trọng, cho nên mới nói, trước đó tiểu nha đầu ăn hàu nướng này cũng không tính là được ăn ngon.
Bây giờ món này, mới là món ngon nhất.
Một miếng thịt hàu, đã khiến cho ánh mắt Tiểu Hoa phải mở to ra, trong miệng phát ra âm thanh, hiển nhiên là hối hận bản thân khi trước đã quá nóng vội.
Lộc cộc một tiếng, cái cổ của Tiểu Hoa thay đổi trở nên to hơn, cả một miếng thịt hàu lớn như vậy mà bị nó trực tiếp nuốt vào.
Nhân lúc bọn họ đang ăn vui vẻ đến quên trời đất, Bộ Phương cũng bắt đầu gắp ăn một miếng thịt hàu.
Xác thực, mùi vị rất ngon, thịt hàu nướng vàng ruộm tỏa ra mùi thơm đậm đà, mùi vị đó quẩn quanh giữa mũi và miệng, khiến cho người ta không khỏi mê muội.
Trời càng về khuya, bóng đêm đen kịt, trên bầu trời hai ánh trăng rằm treo trên đó, ánh sáng rực rỡ trong trẻo tỏa ra.
Phản chiếu trên mặt biển bao la.
Khung cảnh xung quanh tĩnh lặng, chỉ cần một thoáng gió biển thổi qua, cũng làm cho sóng biển ầm ầm rung chuyển.
Từng đợt bọt biển từ xa xô tới, nhanh chóng đến gần, sau đó cùng đập lên bờ cát, vỡ tan.
Không khí tràn ngập mùi thơm, không khỏi kích thích vị giác người ta.
Tiểu Hoa thoả mãn nằm trên bờ cát, sờ lên dạ dày căng phồng của bản thân, há miệng hít thở.
Ngược lại, Tiểu U không khoa trương như thế, có điều, nàng cũng rất hài lòng ngồi ôm đôi chân trắng nõn thon dài trên bờ cát, ngắm nhìn hải dương mênh mông.
Có đôi khi, ngắm biển, thấy biển đẹp vô cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận