Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2894: Tiểu Hồ… đã ra trận (2)

Notice: Undefined offset: 218
Một người một hồ ly, giao lưu ánh mắt cái gì đấy?
Động tác của Bộ Phương rất nhanh, nước chảy mây trôi, cho dù là thịt Hồn Ma thì Bộ Phương cũng có thể tóm được năng lượng lưu động trong đó rất rõ ràng.
Đồng thời còn hòa năng lượng bên trong đó lại với nhau.
Rất nhanh sau đó, thi thể Hồn Chủ đã bị Bộ Phương xử lý thành một đống vụn thịt lớn.
Kích thước của mỗi một khối thịt đều được chia vô cùng đều, năng lượng phân bổ cũng vô cùng cân đối.
Bộ Phương dùng Sinh Mệnh Chi Tuyền mà rửa sạch hai tay mình một chút.
Sau đó, hắn bắt đầu nhào nặn những vụn thịt này.
Chỉ chốc lát sau, hắn đã nặn thành những viên thịt Hồn Chủ tròn tròn hấp dẫn.
Tiểu Hồ ngồi trên bờ vai Bộ Phương mà nhảy nhót không ngừng, hai móng vuốt nhỏ cũng rất bận rộn mà đấm vai cho Bộ Phương, giống hệt như đi theo để hầu hạ hắn vậy.
Trong chén sứ thanh hoa, rất nhanh đã được lấp đầy bằng những viên thịt Hồn Chủ.
Mỗi một viên thịt Hồn Chủ đều ẩn chứa một năng lượng mạnh mẽ, dù chưa được nấu lên nhưng năng lượng này cũng vô cùng đáng sợ.
Bộ Phương vuốt nhẹ ngón tay một chút, sau đó, một ngọn lửa đỏ bùng lên trong tay hắn.
Hắn búng tay một cái, ngọn lửa kia lập tức chui vào trong nồi Huyền Vũ.
Nước trong nồi đang sôi trào.
Bộ Phương do dự một chút, sau đó hắn bỏ toàn bộ thịt Hồn Chủ vào trong nồi.
Lấy muôi Kỳ Thiên khuấy đều, động tác không nhanh không chậm.
Thịt viên trong nồi hiện ra màu trắng như sữa, năng lượng óng ánh cũng đang di chuyển trên bề mặt.
Bộ Phương vớt từng viên từng viên thịt trắng nõn ra.
Mỗi viên thịt lại vô cùng trong suốt giống hệt như thủy tinh, khuếch tán quang mang.
Dùng Thần Hỏa đỏ sậm để nướng, nướng cho thịt viên cũng bốc hơi đi hết.
Sau đó, Bộ Phương đổ lượng dầu mà hắn đã tỉ mỉ đặc chế ra vào trong nồi.
Cái loại dầu này là dùng thịt mỡ của linh thú cấp bậc Thần Vương để chế biến ra.
Sau khi thả hết các viên thịt vào trong chảo dầu.
Chảo dầu lập tức sôi sùng sục, bong bóng cũng nổi bùng bục.
Thịt viên, món Tiểu Hồ thích ăn nhất.
Giờ phút này, tên nhóc này lại đang ôm thật chặt lấy đầu Bộ Phương, cái đuôi nhỏ vẫy lên vẫy xuống.
Hưng phấn không thôi, bên trong đôi mắt nhỏ tràn đầy vẻ vui mừng.
Nó há miệng, nước bọt từ trong miệng không ngừng chảy xuống.
Cái bộ dạng tham ăn kia làm cho Bộ Phương cảm thấy buồn cười.
Chẳng qua sau khi bỏ thịt viên vào trong nồi, mùi hương thật sự rất nồng đậm, giống như vừa đập trứng bỏ vào trong nồi chiên vậy.
Loại hương thơm này tràn vào bên trong mũi, quả thực khó mà kiềm chế được.
Cứ tựa như chảy thẳng vào trong mạch máu vậy.
Vù!
Đôi mắt Bộ Phương ngưng lại.
Hắn giơ tay lên.
Pháp Tắc Chi Lực không ngừng hội tụ lại, Pháp Tắc Chi Lực cộng thêm trận pháp.
Muốn tăng cường uy lực của viên thịt Hồn Ma này, đương nhiên phải lựa chọn Pháp Tắc Hủy Diệt mới là biện pháp tốt nhất.
Dung nhập Pháp Tắc Hủy Diệt vào bên trong thịt viên Hồn Ma, cộng thêm sự bộc phát của Trận Pháp Mỹ Thực khiến cho thoáng chốc thịt viên Hồn Ma này tràn đầy năng lượng có tính bùng nổ mãnh liệt.
Chỉ sơ sẩy một chút, thậm chí sẽ làm cho viên thịt này nổ tung.
Đương nhiên, đây cũng là một loại mỹ vị cực hạn.
- Tiểu Hồ, há mồm.
Bộ Phương hô.
Tiểu Hồ đang ôm đầu Bộ Phương lập tức hưng phấn lên.
Nó đột nhiên nhảy lên, vui mừng kêu la.
Móng vuốt nhỏ giống như chú ếch nhỏ quạt chân qua hai bên, rất nhanh là đã bơi đến trước mặt Bộ Phương, ánh mắt đầy vẻ trông mong mà nhìn Bộ Phương.
Bộ Phương bật cười
Hắn búng ngón tay.
Bóc!
Dầu trong chảo nổ tung lên.
Từng viên thịt Hồn Ma bắn ra ngoài.
Tiểu Hồ nghiêm chỉnh há miệng to ra đợi.
Ọc ọc ọc…
Từng viên thịt đều chui hết vào trong miệng của nó, vừa ăn vừa thích thú la hét không ngừng.
Mỗi một lần nuốt xuống, con mắt của Tiểu Hồ lại sáng rạng thêm mấy phần.
Một lúc sau, lông của Tiểu Hồ cũng biến thành màu đỏ nhạt, đó là do máu Thiên Thần đang chảy vào trong người nó…
Soạt…
Một viên thịt Hồn Ma cuối cùng xoay tròn từ trong chảo dầu rồi bắn ra ngoài.
Tiểu Hồ bổ nhào lên, há miệng nuốt vào.
Sau đó lại rơi vào trong ngực Bộ Phương.
Nó híp mắt lại, thoải mái cọ cọ đầu vào trong lồng ngực Bộ Phương.
- Cái tên tiểu tử tham ăn này… Thế mà đã ăn hết toàn bộ rồi…
Bộ Phương cũng không nhịn được mà chậc lưỡi, đây là thi thể của một vị Đại Hồn Chủ đó, giờ đều đã bị tiểu tử này nuốt hết vào bụng rồi.
Tiểu Bì ngồi trên bờ vai Bộ Phương lườm Tiểu Hồ một cái, hai mắt nó chẳng buồn nhìn lâu, lập tức khẽ đảo mắt một cái, biểu cảm có chút khinh thường.
Ầm ầm!!
Trên bầu trời phía xa xa.
Cẩu gia và Minh Vương Nhĩ Ha vẫn còn đang nhao nhao dây dưa muốn giữ Thiên Thần Luân Hồi lại.
Thiên Thần Luân Hồi thi triển Tội Ác Chi Lực ra khiến cho cả nửa bầu trời Hỗn Độn đều trở nên đen kịt lại.
Hắn ta rít lên một tiếng.
Cánh tay của Thiên Thần Luân Hồi bỗng nhiên phồng lên.
Đánh bay cả Cẩu gia lẫn Minh Vương Nhĩ Ha ra ngoài!
Bành bành!!
Cẩu Gia rơi đập trên mặt đất, mặt đất không ngừng sụp đổ.
Minh Vương Nhĩ Ha thì bị nện đến bắn bay ra xa, lộn mấy vòng.
Sắc mặt của tất cả mọi người trong Hỗn Độn cũng biến sắc.
Hai vị Thiên Thần đương đại mà cũng không ngăn được tên phản bội Thiên Thần Luân Hồi này hay sao?
Làm sao bây giờ?
Nếu như thật sự để tên này chạy mất, bí mật của Hỗn Độn chẳng khác nào bày ra trước mặt Hồn Ma cả.
Đối với Hỗn Độn Vũ Trụ mà nói… đây tuyệt đối là đại nạn.
Đến lúc đó, Thiên Thần Luân Hồi dẫn theo đại quân Hồn Ma đánh trở về, Hỗn Độn làm gì còn sức chống cự nữa cơ chứ!
Cơ thể của Thiên Thần Luân Hồi có hơi sụp đổ, đây là sức mạnh phản phệ do dung hợp cánh tay lại.
Nhưng dù là vậy, giờ đây hắn ta vẫn rất hưng phấn.
Thở phì phò.
Cánh tay Hồn Ma lại nâng lên.
Bỗng nhiên xé rách hư không, Hỗn Độn lại miễn cưỡng bị xé rách thành một lối đi.
Vù…
Thiên Thần Luân Hồi nhìn chằm chằm vào lối đi đó, đôi mắt hắn ta co rụt lại.
Có chút chờ mong mà bước vào trong đó.
- Các ngươi chờ đấy… vị trí chủ nhân của Hỗn Độn sẽ thuộc về ta, chờ ngày ta trở về, chính là ngày… các ngươi phải chết! Ta sẽ còn trở lại!
Thiên Thần Luân Hồi trịnh trọng nói một tiếng.
Ngay sau đó, hắn ta cất bước định tiến vào khe hở trong hư không mà bỏ chạy.
Đúng lúc này.
Một giọng nói nhàn nhạt vang vọng lên.
- Này… Ta cho ngươi đi rồi sao?
Cái gì?
Thiên Thần Luân Hồi sững sờ.
Tất cả mọi người xung quanh cũng ngơ ngác, bọn họ đều ngẩng đầu nhìn sang.
Sắc mặt Bộ Phương lạnh như băng, trong ngực hắn còn ôm theo Tiểu Hồ đi tới.
Miệng Tiểu Hồ con đang há to ra, con mắt tròn vo trừng lớn, cái đuôi nhỏ lắc phải lắc trái…
Hai chân nó được Bộ Phương tóm lấy, một cánh tay khác của Bộ Phương thì lại nâng bụng của nó, về phần hai cái móng vuốt thì đang duỗi ra phía trước, giống như muốn bay lượn vậy.
- Chỉ dựa vào ngươi? Tên phàm trần may mắn biến thành Thiên Thần đương đại… mà cũng muốn cản ta sao… đúng là buồn cười!
Thiên Thần Luân Hồi cười lạnh một phen.
Sau đó, hắn ta chuẩn bị bước vào bên trong không gian rời đi.
Đột nhiên.
Bộ Phương lắc lắc đầu.
- Bị người khác xem thường rồi, thật đúng là khó chịu mà…
Bộ Phương thản nhiên nói.
Sau đó, hắn giơ bàn tay lên, vỗ nhẹ vào mông Tiểu Hồ một cái…
Con mắt Tiểu Hồ lập tức trừng lớn.
- A… phụt phụt phụt phụt phụt phụt phụt phụt phụt…
Bạn cần đăng nhập để bình luận