Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3183: Ngưu Hán Tam ta, vô địch! (1)

Hồn Thần không có động tĩnh gì khiến nhiều người có chút hốt hoảng lo lắng nhưng Bộ Phương cũng không để ý quá nhiều. Hắn hình dung lại gian nhà trong ký ức kia của Nữ Vương Nguyền Rủa để mọi người đi tìm.
Trái đất lớn đối với một người phàm nhưng đối với những thần tiên này mà nói thì đi một vòng trái đất cũng không tốn bao nhiêu thời gian. Đương nhiên, cẩn thận tìm kỹ từng nơi một vẫn là có chút khó khăn. Nhưng chí ít thì nhóm thần tiên này đã có mục tiêu.
Toàn bộ Tổ Tinh đều như bị lật lên. Nhóm cường giả Giáo Chủ Thông Thiên, Nguyên Thủy Thiên Tôn đều gia nhập vào hàng ngũ tìm kiếm. Nói là đào sâu ba thước đất còn không đủ nói hết.
Trong lúc này, Bộ Phương thì lại nhàn nhã đi tới đi lui trên trái đất. Hắn dẫn Tiểu U và Tiểu Bạch tới bái kiến Toại Nhân Hoàng ở sơn động. Mang thịt nướng và rượu ngon tới, trò chuyện rất vui vẻ.
Thời gian trôi qua rất nhanh, nháy mắt đã nửa tháng, nhóm thần tiên kia không thu hoạch được gì, vốn dĩ không thể tìm được nơi mà Bộ Phương miêu tả.
Giáo Chủ Thông Thiên có chút khẩn trương, thời gian càng lâu thì hắn càng bất an. Nếu thật sự để Hồn Thần có được trái tim thì đối với tất cả mọi người đều là kiếp nạn diệt thân. Hắn tìm tới chiếc thuyền con mà Bộ Phương đang ngồi.
- Không tìm thấy à?
Bộ Phương nắm cần câu, không nhúc nhích. Cá bất động, hắn cũng bất động.
Tiểu Bạch và Tiểu U ngồi ở phía xa, yên tĩnh quan sát. Giáo Chủ Thông Thiên cau mày, thở ra một hơi thật dài.
- Không thể nào, Trù Thần đã mang tim của Hồn Thần về Tổ Tinh, nếu bình thường thì hẳn sẽ là nơi đó, không thể nào không tìm thấy được. Các ngươi đã tìm nơi bí mật của Tổ Tinh chưa?
Bộ Phương dò hỏi.
Cần câu động một cái, hắn rung tay phất lên. Một con cá lớn bay ra, Bộ Phương co cần câu lại. Tiểu Bạch vươn tay bắt lấy cá, ném vào trong thùng nước dưới chân.
- Đều đã tìm rồi, không thể tìm được!
Giáo Chủ Thông Thiên cau mày nói.
Những nơi bí mật bên trong Tổ Tinh bọn hắn đều đã tìm rồi, nhưng vẫn không tìm thấy bất cứ nơi nào giống như Bộ Phương miêu tả.
Hồn Ma ở Tổ Tinh đều bị diệt trừ sạch sẽ, nhưng vẫn không thấy tin tức của Hồn Thần. Điều này cũng không phải là một tin tốt.
Bộ Phương đứng dậy, mang theo thùng nước, rời khỏi mặt biển. Một đoàn người xuống thuyền, đi trên một hòn đảo nhỏ vắng vẻ.
- Nơi bí mật của Tổ Tinh, những nơi hẻo lánh cũng đã tìm rồi…
Bộ Phương hơi nhíu mày lâm vào trầm tư. Bọn hắn trở về ngôi nhà gỗ nhỏ trên đảo. Bộ Phương đặt con cá mới câu được lên thớt, nắm lấy thái đao bắt đầu xử lý cá.
Giáo Chủ Thông Thiên nói ở một bên còn ở một bên thì Bộ Phương lại đang nấu nướng. Đương nhiên, có lúc đáp lời nhưng động tác của hắn lại không dừng lại.
Cá được đổ vào nồi, hơi nóng bốc lên cuồn cuộn, mùi cá khuếch tán khắp không gian.
Giáo Chủ Thông Thiên động động cái mũi, ánh mắt dừng lại bên trên nồi cá.
- Chẳng lẽ tim của Hồn Thần không phải ở Tổ Tinh?
Bộ Phương như nghĩ tới cái gì đó. Nhưng hắn lại lắc đầu, bởi vì tim của Hồn Thần không ở Tổ Tinh thì còn có thể ở đâu chứ? Năm đó Trù Thần đã lấy đi tim của Hồn Thần, sau khi rời khỏi đại chiến đã về Tổ Tinh để quy ẩn. Ông lão già nua kia là Trù Thần đi theo đạo hữu tình, sẽ không cực đoan như đạo vô tình.
Bởi vậy cho nên…
Đột nhiên Bộ Phương sững sờ, động tác trong tay dừng lại.
- Có thể là chúng ta bị lừa rồi, tim Hồn Thần… có lẽ thật sự không phải ở Tổ Tinh.
Bộ Phương nói.
Khóe miệng Giáo Chủ Thông Thiên giật một cái, không thể nào? Nếu như không ở trái đất thì còn ở đâu?
Nhóm thần tiên đi tìm kiếm đều đã trở về, không ai có thu hoạch được gì. Trên khuôn mặt bọn hắn lộ rõ vẻ đáng tiếc. Không tìm được nơi kia thì nguy hiểm sẽ không thể nào biến mất được. Sự hoảng sợ với Hồn Thần vẫn quanh quẩn trong đầu tất cả bọn hắn.

Đại Thế Giới Thiên Nguyên là một thế giới tân sinh, lơ lửng bên trong Vũ Trụ Hồng Hoang. Linh khí nồng đậm, thảo nguyên mênh mông.
Ngưu Hán Tam ngồi trước nhà gỗ, từng tán cây cổ thụ xông thẳng vào mây trời.
Bởi vì là một hành tinh mới nên sinh mệnh khá thưa thớt. Mọi thứ đều vẫn đang ở trong trạng thái hoang dã. Thứ duy nhất có trí tuệ có lẽ chỉ có Ngưu Hán Tam.
Ngưu Hán Tam bây giờ vô cùng thảnh thơi. Ngưu Hán Tam hắn ở trong thế giới này đúng là Thần chân chính mà. Đây chính là thế giới biến thành từ Điền Viên của Bộ Phương.
Điền Viên là hệ thống cung cấp cho Bộ Phương. Trước khi Bộ Phương tự lấy thần thức ra trấn áp Hồn Thần, đã đưa Điền Viên ra ngoài, hóa thành một hành tinh mới tràn đầy sức sống. Đại Thế Giới này là Bộ Phương phát triển từ từng tấc đất nhỏ mà thành. Lúc trước chẳng qua nó chỉ là một lâm viên nhỏ hẹp. Nhưng theo sự tăng trưởng thực lực của Bộ Phương thì không gian Điền Viên càng ngày càng lớn, mọi thứ bên trong cũng trở nên vô cùng phong phú.
Hơn nữa, Ngưu Hán Tam xuất hiện thì Điền Viên càng trở thành một bí mật bên trong tâm Bộ Phương. Nhưng từ khi Bộ Phương bước vào đạo hữu tình, cho dù khôi phục tu vi hắn cũng không thu hồi Điền Viên lại, hắn để nó tự phát triển.
Theo Bộ Phương thấy thì tương lai Điền Viên thậm chí có thể hóa thành một Vũ Trụ mới. Thêm một Vũ Trụ đối với những sinh linh trong thế gian mà nói cũng là một chuyện tốt.
Đương nhiên Bộ Phương sẽ không ngăn cản chuyện tốt như vậy xảy ra. Cho nên hắn mặc cho Ngưu Hán Tam làm gì thì làm.
Đến hôm nay thì trên đó chỉ còn lại một Ngưu Hán Tam. Đám học đồ của Bộ Phương cũng không thể tiến vào Điền Viên trong thời gian mà Bộ Phương quy phàm.
Mà Ngưu Hán Tam thì rất tự đắc sống trong đó, hưởng thụ vinh quang như Thần. Hắn bất tử bất diệt, cuộc sống vĩnh hằng.
Ngàn năm quá, trừ lúc hắn rời khỏi Điền Viên tới Tầm Tiên Tinh để tìm Bộ Phương khóc lóc thì đều ở chỗ này. Cũng lâu lắm rồi hắn không động vào lai tạp. Không phải hắn không học mà từ khi Bộ Phương tách Điền Viên ra, năng lực lai tạp của hắn cũng biến mất.
Ngọn gió ấm áp thổi qua, Ngưu Hán Tam lười biếng ngáp một cái. Hắn ngồi trước nhà gỗ, ghế nằm phát ra tiếng kẽo kẹt.
Hắn có thể khống chế Ý Chí Thiên Đạo của Đại Thế Giới Thiên Nguyên. Cho nên hắn ở đây muốn làm gì thì làm, hô phong hoán vũ.
Tiểu Bát chạy trên đồng cỏ, mấy sinh linh khác đều nhàn nhã đùa vui.
Ngưu Hán Tam vô cùng thỏa mãn. Ông chủ Bộ ở trên trời có linh hẳn là sẽ rất vui vẻ, lão Ngưu không phụ kỳ vọng của ngươi. Ngưu Hán Tam thầm nghĩ.
Bộ Phương đang câu cá ở trái đất xa xôi không biết vì cái gì mà ngáp một cái, người nào đang trù yểu hắn đấy!

Bạn cần đăng nhập để bình luận