Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1501: Minh Vương, ngươi chỉ là kẻ yếu! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Kim Liên Yêu Hỏa!
Công Thâu Ban nhìn lấy bếp lò cháy hừng hực lửa, cả người đều không khỏi hưng phấn lên, trong đôi mắt đều là toát ra sợ hãi lẫn vui mừng.
Kế thừa nửa bước Lân Trù truyền thừa a?
Tiên Hỏa, Tiên Cụ, Tiên Tài... Ba cái đều sẽ có!
Hơn nữa còn có thể có được tinh túy trù nghệ suốt đời của nửa bước Lân Trù. Chuyện như vậy, làm sao có thể khiến hắn không hưng phấn được đây?
Nam tử yêu mị mỉm cười nhìn Bộ Phương và Công Thâu Ban, giống như có thể cảm nhận được tâm trạng vui sướng từ trên người cả hai.
Đương nhiên, cảm nhận được vui sướng từ trên người Bộ Phương là nói nhảm.
Bộ Phương đối với những thứ trước mắt này, đều không hề bận tâm.
Trừ Kim Liên Yêu Hỏa có thể làm cho trong lòng của hắn dâng lên một số gợn sóng, còn lại... thật đúng là cũng không có cái gì khiến hắn đặc biệt hưng phấn.
Cái này Tiên Cụ nửa bước Lân Trù so với Trù Thần sáo trang Bộ Phương nắm giữ chênh lệch không phải một chút. Bộ Phương làm sao lại vì mấy món đồ ăn hại đó mà cảm thấy hưng phấn?
Nhưng mà, nếu là có thể đạt được Kim Liên Yêu Hỏa, cũng là chuyện không tồi.
- Chỉ là trù đấu so sánh trù nghệ thôi sao?
Trong đôi mắt của Công Thâu Ban đều toát ra vẻ hưng phấn.
Hắn được công nhận là thiên tài Tiên trù của Công Thâu gia tộc, tương lai có khả năng nhất đạt tới Lân Trù cảnh giới tồn tại. So trù nghệ, hắn không có chút nào e ngại!
Tuy đã nghe rất nhiều lời đồn về Bộ Phương, những hắn vẫn rất có lòng tin!
- Đúng… Chỉ đơn giản là trù đấu. Nguyên liệu nấu ăn ta cung cấp. Các ngươi chỉ cần chọn một người giỏi nhất đối đầu với ta là được.
Đồng Nhược Nhất vừa cười vừa nói.
Ngay sau đó.
Toàn bộ ngọn lửa trong không gian lại biến hóa.
Ngọn lửa kia cháy hừng hực cùng cuốn lên, nhiệt độ trong nháy mắt tăng lên.
Trên bếp lò bên cạnh, nhất thời hiện ra nguyên liệu nấu ăn tinh xảo.
- Đậu hũ?
Bộ Phương và Công Thâu Ban nhìn những nguyên liệu nấu ăn tỏa ra ánh hào quang, nhất thời hơi sững sờ. Bọn họ không nghĩ tới nguyên liệu nấu ăn thế mà lại là đậu hũ.
- Không sai... là đậu hũ.
Đồng Nhược Nhất hơi nở nụ cười, trong đôi mắt có chút suy tính nhìn đậu hũ ở trên bếp lò.
- Đậu hũ đi cùng với sự trưởng thành của ta, cùng ta trải qua nhiều chuyện. Tuy lần trùng kích Lân Trù cuối cùng thất bại cũng vì đậu hũ… Nhưng ta vẫn tình hữu độc chung với đậu hũ, vĩnh viễn không hối hận.
Đồng Nhược Nhất yêu mị nói ra.
Đậu hũ?
Bộ Phương cũng hơi hơi híp mắt.
Đậu hũ đúng là một nguyên liệu nấu ăn không tệ. Giống như hắn ta, Bộ Phương cũng cảm thấy vô cùng yêu thích đậu hũ.
Ví dụ như đậu hũ thối…
Suy nghĩ ngừng lại, Bộ Phương và Công Thâu Ban xuất hiện tại vị trí riêng của mình trước lò trên đài.
Kim Sắc Hỏa Diễm ở bên trong cháy hừng hực, chiếu rọi mặt bọn họ.
- Bây giờ… các ngươi bắt đầu nấu nướng đi.
Đồng Nhược Nhất chắp tay, mỉm cười nói.

Rầm rầm rầm!
Trong hư không không ngừng nổ vang khủng bố.
Toàn bộ không gian đều như đang rung động kịch liệt.
Nơi xa.
Hiên Viên Hạ Huệ và Công Thâu Vân đã sớm ngây ngốc ra. Chỉ có thể trừng mắt nhìn từng tiếng nổ không ngừng vang vọng trong hư không.
Hình bóng Minh Vương trên trời cao, mỗi một kích phóng ra như muốn hư không vỡ nát.
Kim Giáp lại càng cường hãn, dù cho bị Minh Vương không ngừng oanh kích nhưng vẫn không quá khó khăn.
Ảo ảnh của Kim Giáp tán đi, bước ra một bước, vượt qua hư không mà xuất hiện trước mặt Minh Vương.
Uỳnh!
Nhất quyền đối nhau.
Từng năng lượng gợn sóng khủng bố khuếch tán ra, đánh vào bốn phía.
Sóng gió bao phủ, khắp đất trời chập chờn như không thể chịu nổi.
Thuyền U Minh đình trệ ở trên không, Tiểu Hoa và Tiểu U đứng trên thuyền U Minh, tập trung tinh thần nhìn chằm chằm trận đấu.
Tròng mắt của Tiểu U lóe lên, gắt gao nhìn chằm chằm, trên mặt biểu tình nghiêm trọng mà trước giờ chưa từng có.
Minh Vương Nhĩ Cáp vô cùng nghiêm túc, khác xa vẻ thường ngày cà lơ phất phơ của hắn. Bây giờ hắn mới thực sự có uy nghiêm thuộc về Minh Vương.
Ở nơi xa, Lạc Cơ khoanh chân lơ lửng trong hư không, đã sớm nhìn tới ánh sáng chiếu lấp lánh.
- Không hổ là Vương ca ca của ta, đối đầu với Kim Giáp này, cũng nén lòng mà nhìn!
Lạc Cơ duỗi cái lưỡi ra, liếm láp đôi môi đỏ nói.
Kim Giáp như là Hung Thú Viễn Cổ, một tiếng hét giận dữ mặt đất vỡ nát từng khúc. Kình khí khủng bố trùng thiên, Minh Khí quanh thân nồng đậm đến mức như muốn hóa thành thực chất.
Kim Giáp phóng lên tận trời, vẫn bị Minh Vương chỉ ra, nện xuống mặt đất.
Minh Vương nhất chỉ.
Vạn trùng Minh Khí ngưng tụ, hóa thành thực chất như một ngón tay, che khuất bầu trời.
Ngón tay kia giống như muốn xuyên thủng hư không.
Hư không đều dưới một ngón tay này, vỡ nát từng khúc.
Kim Giáp bị đánh xuống mặt đất, lõm sâu xuống dưới.
- Dù sao bổn vương cũng là chi chủ Minh Khư… ngươi không nên xem thường ta như thế.
Minh Vương Nhĩ Cáp từ tốn nói.
Giọng nói đạm mạc chưa từng có.
- Chi chủ Minh Khư…
Kim Giáp từ trong phế tích leo ra, hắc giáp trên thân vẫn sáng trong vắt.
Một tiếng cười kiềm chế trong miệng Kim Giáp truyền ra.
Đôi mắt Lạc Cơ trong không trung đột nhiên nhíu lại.
Sau đó, có tia sát khí bắn ra từ trong con mắt nàng.
Kim Giáp giơ tay lên, nhếch miệng cười to, trong đôi mắt đều là vẻ điên cuồng!
- Chi chủ Minh Khư sớm đã không giống với chi chủ Minh Khư trước kia… Ngươi chỉ là người kế thừa chi chủ xưng hào mà thôi. Nhưng ngươi cũng có thực lực tương đối xứng!
Uỳnh!
Một tia sáng từ trên cao cuồn cuộn phóng tới.
Ngay sau đó, trong tay Kim Giáp lại ngưng tụ một ảo ảnh vũ khí cực lớn.
Ảo ảnh kia nhanh chóng ngưng tụ, sau đó hóa thành một thanh Thiết Phiến hình tròn!
Trong đó vẽ một đôi mắt.
Vũ khí này vừa lộ ra, đồng tử Minh Vương Nhĩ Cáp đồng thời co rụt lại.
Lạc Cơ cũng kinh ngạc.
- Thần Khí… Thi Quỷ Phong Hồn Phiến!
Kim Giáp đột nhiên rống to.
Sau đó, gân xanh toàn thân nổi lên, khuôn mặt đỏ bừng.
Bỗng nhiên dùng lực.
Gió lớn cuồng phong gào thét.
Đột nhiên, cả đất trời đều tràn ngập bão đen mù mịt!
Mặt đất đang nhanh chóng nổ tung!
Không ngừng vỡ nát.
Có Tiên trù sống sót, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ, muốn chạy trón. Nhưng vừa bò dậy từ dưới đất đã bị cơn gió cuốn qua.
Sinh cơ trên thân thể nhanh chóng tán đi…
Bạn cần đăng nhập để bình luận