Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1617: Đánh đến khi ngươi gọi ba! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ngón tay của Bộ Phương rời khỏi ấn đường của Tiểu U.
Con rắn màu xanh lá bị nguyền rủa trên người Tiểu U biến mất ngay lập tức, tuy nhiên áp lực mà con rắn bị nguyền rủa mang lại cho Bộ Phương vẫn còn tồn tại.
Bộ Phương có thể cảm nhận được, sự áp chế đến từ món ăn của Bộ Phương đối với lời nguyền càng ngày càng ít lại.
Điều này thực ra cũng không có gì khó hiểu, món ăn của hắn rất khó có thể tiêu diệt hoàn toàn lời nguyền, điều này chỉ khiến con rắn nguyền rủa có thời gian thở dốc.
Từ từ, con rắn bị nguyền rủa sẽ tạo ra sức đề kháng với thức ăn, và tự nhiên, sự ức chế đối với các món ăn của Bộ Phương sẽ biến mất.
Trong lòng Bộ Phương rất rõ ràng những món ăn của mình có thể trấn áp con rắn bị nguyền rủa có thể bởi vì Trù Thần Sáo Trang.
Các món ăn được nấu trong Trù Thần Sáo Trang có thể chứa một ít năng lượng thần tính, những năng lượng này có tác dụng áp chế lời nguyền của con rắn.
Bộ Phương sờ cằm, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tái nhợt nhưng xinh đẹp của Tiểu Du mà ngây người ra.
- Xem ra phải nắm chặt thời gian để lấy mảnh cuối cùng của Trù Thần Sáo Trang... Như vậy mới có thể nâng cấp Trù Thần Sáo Trang, có lẽ bằng cách đó mới có thể trấn áp con rắn nguyền rủa trong cơ thể của Tiểu U.
Bộ Phương nghĩ trong lòng.
"Hệ thống, có biện pháp gì để hoàn toàn giải trừ lời nguyền trong cơ thể của Tiểu U hay không?"
Bỗng nhiên, Bộ Phương nghĩ tới hệ thống, không kiềm được mở miệng hỏi.
Nhưng mà, hệ thống cũng không có trả lời hắn ngay lập tức, ngược lại nó trầm mặc hồi lâu.
Sau đó nó mới nghiêm túc trả lời.
"Cấp bậc của ký chủ trước hết vẫn chưa đủ."
Bộ Phương: "..."
Hệ thống này đang muốn mình làm việc đây mà...
Xem ra lai lịch của lời nguyền trong cơ thể Tiểu U cũng không nhỏ, cấp bậc hiện tại của hắn vẫn chưa đủ.
Bộ Phương hít một hơi thật sâu, hắn tìm một vị trí, khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt dưỡng thần.
Hắn phải chuẩn bị cho cuộc so tài lát nữa.
Mộng Kỳ thành chủ mặc tiên bào bay lên trên lôi đài.
Bởi vì cuộc chiến đấu hồi nãy mà trên lôi đài nhiều phần bị hư tổn, hiện tại không phù hợp để so tài, đương nhiên cần phải được sửa chữa.
Một số giám khảo cũng lần lượt bay từ trên đài giám khảo xuống, chia ra đứng trước mặt Mộng Kỳ thành chủ, cung kính gật đầu đáp lời.
- Cùng đi đi.
Mộng Kỳ thành chủ mỉm cười nhẹ nhàng với các vị giám khảo.
Mấy vị giám khảo lập tức kích động gật đầu một cái.
Sau đó, các vị giám khảo chia ra đứng ở các góc của lôi đài, ngọc phù nổi lên ở trong tay.
Sau khi bóp vỡ ngọc phù, một trận pháp màu vàng nhạt lập tức hiện lên, trôi lơ lửng trước người bọn họ.
Tinh thần lực trào dâng, đi và trong trận pháp.
Đột nhiên, một cỗ dao động vô hình lan truyền ra.
Lôi đài từ phế tích đã nhanh chóng phục hồi như cũ với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Đá vụn lăn trở về, chất thành đống như ban đầu.
Chỉ trong chưa đầy một nhịp thở, lôi đài đã hoàn toàn khôi phục về trạng thái ban đầu.
Ở phía xa, trọng tài chính bị Phong thành chủ đánh trọng thương hiển nhiên không thể tiếp tục điều khiển trận đấu.
Mộng Kỳ đóng vai trò là trọng tài của trận đấu này.
Điều này khiến cho ánh mắt của Lục Nhất dưới lôi đài càng thêm rực rỡ, tinh thần chiến đấu của hắn ta cũng được nâng cao.
Đám người Tiết Dao lại dở khóc dở cười.
- Như thế này thì giống như là Mộng Kỳ thành chủ đây là đang trợ giúp Lục Nhất , nàng ta tự mình làm trọng tài, Lục Nhất chắc chắn sẽ nỗ lực hết sức để so tài và để lại ấn tượng tốt trước mặt Mộng Kỳ... Mọi người đều biết, nữ thần trong lòng Lục Nhất chính là Mộng Kỳ...
Tiết Dao cười lắc đầu một cái, sau đó ánh mắt của nàng rơi vào trên người Đại Ma Vương đang ngồi xếp bằng ở phía xa kia.
Đại Ma Vương đúng là đã tạo ra rất nhiều kỳ tích.
Tuy nhiên, nếu đối đầu với Lục Nhất... Hắn ta chính là thiên tài yêu nghiệt của Tiên Trù Giới.
Kẻ bất lương yêu nghiệt có nhiều cơ hội tiến vào Lân Trù cảnh giới nhất, thậm chí là Đại Ma Vương... Cũng phải phục sát đất.
- Tranh thủ thời gian các ngươi đang nghỉ ngơi, tại hạ sẽ công bố chủ đề của cuộc tranh tài tiếp theo để các ngươi có chuẩn bị.
Mộng Kỳ thành chủ mặc tiên bào, dung nhan tuyệt đẹp, trên người nàng ta giống như tỏa ra ánh sáng, khiến cho tất cả mọi người đều thần hồn điên đảo.
Rất nhiều khán giả dường như đã ngây hết cả người.
Danh xưng đệ nhất mỹ nhân của Tiên Trù Giới quả thật là danh bất hư truyền.
- Chủ đề của trận đấu tiếp theo chính là... Rồng.
- Cái gọi là rồng không chỉ đề cập đến thịt rồng, cuộc so tài sẽ cung cấp rất nhiều nguyên liệu nấu ăn thuộc về rồng, bao gồm thịt rồng, xương, nội tạng, mắt, móng rồng, trứng rồng vân vân... Hai vị tranh giải, mỗi người cần nấu một bộ phận của rồng, dùng món ăn để chinh phục được mỗi vị giám khảo.
Giọng nói nhẹ nhàng và dễ chịu của Mộng Kỳ vang lên khắp toàn bộ quảng trường.
Tất cả mọi người đều không khỏi xuýt xoa.
Đây là một chủ đề lớn, sử dụng rồng làm nguyên liệu nấu ăn là điều hoàn toàn không bình thường.
Đùng đùng!
Giọng nói của Mộng Kỳ vừa dứt.
Khoảnh khắc tiếp theo, lôi đài mới được sửa chữa rung lắc dữ dội.
Mặt đất của lôi đài đột nhiên nứt ra.
Tiếng ầm ầm vang lên không dứt.
Sau đó, một cái lồng sắt lạnh lẽo như nhà tù từ từ nổi lên.
Cái lồng nằm ở chính giữa lôi đài, tất cả mọi người nhìn đến đờ người ra.
Bởi vì cái lồng màu xanh đen có chứa một con linh thú to lớn đang nằm sấp mà ngủ say.
Linh thú tỏa ra cỗ uy áp kinh khủng, khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy hô hấp ngưng trệ.
- Đó... Đó là rồng ư?
- Khí tức và uy áp thật là cường đại, con thú dữ này ít nhất cũng phải là Lục Tinh Thú Hoàng!
- Không sai! Đây chính là Lục Tinh Thú Hoàng Xích Viêm Ma Long!
...
Các khán giả nhìn con rồng đang ngủ say trong lồng, tất cả đều bắt đầu náo loạn, kêu lên không ngừng.
Đó là Lục Tinh Thú Hoàng, đây chính là sự tồn tại vô cùng cường đại và đáng sợ.
Chẳng lẽ cuộc tranh tài này muốn lấy Lục Tinh Thú Hoàng làm nguyên liệu nấu ăn?
Quả nhiên... Là chủ đề lớn!
Thân hình gầy gò mảnh khảnh của Mộng Kỳ đứng trước lồng sắt lạnh lẽo, nàng ta chắp hai tay, trên gương mặt xinh đẹp hiện lên vẻ nghiêm túc.
Nàng ta vung tay lên, nhẹ nhàng vẫy.
Đột nhiên, cánh cửa lồng sắt lạnh lẽo bỗng vang lên tiếng kêu cót két rồi từ từ nới lỏng.
Hơi thở của khán giả đột nhiên ngưng trệ, họ cảm thấy tim mình như chậm lại nửa nhịp.
Oanh!
Khoảnh khắc chiếc lồng được mở ra, Xích Viêm Ma Long đang híp mắt ngủ say nằm trong đó đột nhiên mở đôi mắt đen nhánh.
Khí tức đáng sợ lập tức khôi phục lại, dường như muốn cuốn lên cuồng phong, gào thét không ngừng.
Oanh oanh!
Xích Viêm Ma Long hơi há miệng, một tia thở màu đỏ thẫm từ trong phun ra.
Long nhãn nhìn ra bên ngoài chiếc lồng, dừng trên người Mộng Kỳ thành chủ.
Trong nháy mắt.
Xích Viêm Ma Long di chuyển.
Một cơn chấn động dữ dội, cánh cửa lồng sắt lạnh lẽo bị bật tung.
Xích Viêm Ma Long kia há to miệng, miệng rồng tràn ngập răng nanh đầy dữ tợn và sắc bén,nó gầm lên và lao về phía Mộng Kỳ.
Đối mặt với cơn gió tanh, tiên bào trên người Mộng Kỳ thành chủ bay lất phất vang ra tiếng vù vù vang dội.
Toàn bộ lôi đài dường như đang run lên, Xích Viêm Ma Long hung tàn đến cực điểm.
Uy áp đáng sợ của Lục Tinh Thú Hoàng hiện ra một cách sống động, khiến người ta run sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận