Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2698: Giải đấu thực thần thế giới. (2)

Notice: Undefined offset: 182
Trên thực tế, có rất ít đầu bếp tham gia đơn lẻ, đa số toàn là những đoàn đội đầu bếp cùng đến dự thi.
Những đội đầu bếp phối hợp rất thuần thục, nấu nướng sẽ càng đâu vào đấy hơn.
Ba người Bộ Phương ngồi ở một góc.
Tầng trệt đợi thi đấu được trang hoàng vô cùng lộng lẫy, không hổ danh là du thuyền xa hoa bậc nhất thế giới.
Đèn nê ông lóa ra, khúc nhạc du dương vang lên.
Những người đang chờ trận đấu ở tầng dưới đều có không ít người mặc tây trang và lễ phục khiêu vũ cùng nhau.
Có đủ loại rượu ngon, mỹ thực đều được chuẩn bị sẵn.
Dư Ca đã vui vẻ đi khắp nơi ăn uống linh tinh.
Còn Tiểu Ngải thì ngồi bên cạnh Bộ Phương, gắt gao mà nhìn chằm chằm hắn.
Nhiệm vụ mà cục trưởng La giao cho cô chính là giám sát Bộ Phương.
Nhưng Bộ Phương lại chẳng có động thái gì cả, chỉ lười biếng mà ngồi trên ghế, yên lặng chờ đợi đến khi trận đấu diễn ra.
Tiếng nhạc du dương cũng không liên quan gì đến hắn.
Thần thức của Bộ Phương khuếch tán ra, hắn quan sát khắp cả tầng lầu.
Nhiều đầu bếp như vậy... trên thực tế cũng không nhiều Dị Năng Giả và Luyện Khí Sĩ lắm.
Cho dù có thì cũng không mang thân phận là đầu bếp.
Đầu bếp chỉ là những người bình thường, nhưng vẫn có một vài Dị Năng Giả trộn lẫn trong đoàn đội.
Xem ra giải đấu thực thần thế giới này không hề đơn giản như vậy.
- Tiểu thư xinh đẹp, tôi có thể mời cô khiêu vũ một chút được không?
Ngay lúc Tiểu Ngải đang dùng máy tính loạn cả lên.
Một giọng nói dịu dàng truyền đến, một thanh niên tuấn tú tóc vàng mắt xanh, trên người mặc tây trang gọn gàng phẳng phiu đi tới trước mặt Tiểu Ngải, anh ta tao nhã vươn cánh tay ra, mỉm cười nhìn cô, nói tiếng Hoa rất lưu loát.
Tiểu Ngải sửng sốt.
Cô nhìn khuôn mặt anh tuấn của thanh niên kia thì lập tức đỏ mặt.
Đẹp trai quá.
- Đi đi.
Bộ Phương lười biếng nói.
Thanh niên tóc vàng mắt xanh kia gật đầu rồi mỉm cười với Bộ Phương.
Sắc mặt Bộ Phương không chút thay đổi mà nhắm mắt lại.
Tiểu Ngải đỏ mặt, bị thanh niên kia kéo đi với vẻ mặt lờ mờ.
Bộ Phương cũng thấy yên tĩnh hơn rất nhiều.
Bỗng nhiên, âm thanh của giày cao gót vang lên, mùi nước hoa nồng đậm bay đến.
Một cô gái mặc chiếc váy dài diễm lệ màu đỏ đong đưa eo mà bước đến, chiếc váy xẻ tà đến tận đùi để lộ ra đôi chân trắng nõn vô cùng mê người.
Khuôn ngực phập phồng lên xuống khiến ánh mắt người khác cũng phải kinh diễm.
- Anh đẹp trai, có thể khiêu vũ với tôi được không?
Cô gái bước đến trước mặt Bộ Phương, nhẹ nhàng đáng yêu mà nói.
Tiếng Hoa của cô ta không được tốt lắm, nhưng cô vẫn nói rất tự tin.
Nhưng sau khi cô ta nói xong, Bộ Phương vẫn không hề nhúc nhích mà ngồi im chỗ cũ...
Biểu cảm trên mặt cô gái có chút cứng đờ.
Cô gái nhìn thoáng qua tiểu hồ ly cùng con tôm tít trên vai Bộ Phương, ánh mắt có chút kỳ quái.
Đôi môi đỏ mọng nhếch lên, tiếp tục mở miệng.
Bộ Phương mở mắt ra.
- Cô nói gì cơ?
Bộ Phương vô cảm mà nói.
- Có thể mời anh... khiêu vũ một chút được không?
Dường như ánh mắt cô gái có ánh sáng hồng phấn hiện lên, cô ta không ngừng chớp mắt.
Tiếng Hoa sứt sẹo của cô ta tản ra tia mị hoặc.
Thanh niên này đi cùng với người của Cục Dị Năng Hoa Quốc, người phụ nữ này là Dị Năng Giả của xứ sở hoa anh đào, nhất định phải tiến đến thăm dò.
Giải đấu thực thần thế giới lần này, xứ sở hoa anh đào của bọn họ nhận được tin tức phải sắp xếp cho đại sư của đất nước bọn họ đạt được giải quán quân, vậy nên tất nhiên cô ta phải chuẩn bị thật chu đáo.
Cô ta rất tự tin với Dị Năng mị hoặc của mình, người đàn ông này nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe lời, bảo gì cũng làm.
- Mắt cô sao vậy? Bị cát bay vào sao? Cứ chớp mắt liên tục vậy làm gì?
Bộ Phương nói.
Cô gái:
- ...
Sao lại như vậy chứ, sao người này không bị mị hoặc của cô ta ảnh hưởng?
- Tiên sinh...
Cô gái còn muốn nói gì đó.
Bỗng nhiên, cô ta phát hiện ánh mắt của Bộ Phương trở nên vô cùng thâm thúy...
Cô ta cảm giác dường như mình đang đối diện với một mảnh tinh không hỗn độn, cả người như bị cuốn vào trong đó, khuôn mặt cô ta bỗng trở nên phiếm hồng, hai chân không nhịn được mà khép chặt lại...
Cô ta lờ mờ phát hiện ra miệng mình đang lẩm bẩm nói gì đó, nhưng không nhớ nổi là gì.
Đợi đến khi cô ta tỉnh táo lại thì đã thấy bản thân mình ở bên ngoài rồi.
Mà thanh niên kia, đã biến mất không thấy tăm hơi đâu nữa...
Vẻ mặt cô gái lơ mơ...
Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy?
Cô ta đã nói gì rồi?
Sao cơ thể lại mệt mỏi vô lực như vậy chứ?
...
- Xứ sở hoa anh đào sao? Một đất nước trong một góc xó xỉnh mà cũng ngấp nghé đến Khí Linh...
Khóe miệng Bộ Phương nhấc lên.
Có hắn ở đây, cho dù có là Tiên Vương đến cũng đừng mong chạm được vào Khí Linh.
Xa xa.
Người chủ trì tuyên bố trận đấu thực thần đã bắt đầu rồi.
Dư Ca cầm bánh ngọt chạy về với vẻ mặt thỏa mãn.
Về phần Tiểu Ngải, khuôn mặt cô phiếm hồng, đi về với bộ dáng say tí bỉ.
Khóe miệng Bộ Phương nhếch lên.
Giải đấu thực thần thế giới lần này... rất thú vị đó.
Lâu rồi không được thấy đồ ăn ngon trên trái đất rồi, vậy nên hắn rất hứng thú với trận đấu này.
Tầng hai mươi của du thuyền xa hoa.
Cả tầng đều bày ngập bếp nấu ăn cùng chỗ nấu nướng.
Mỗi bếp nấu ăn đều được bài trí nối tiếp nhau, cũng đánh sâu vào thị giác của người khác.
Những vị đầu bếp mặc quần áo đầu bếp gọn gàng mà đi cùng với đội đầu bếp của họ cẩn thận bước vào bếp nấu ăn, đứng ở những vị trí tương ứng.
Những đầu bếp này đến từ khắp nơi trên thế giới.
Có đầu bếp của Hoa Quốc, có đầu bếp của phương Tây, dĩ nhiên có cả đầu bếp ở những nước nhỏ khác nữa.
Nhưng đặc điểm rõ ràng nhất của họ là đều mặc quần áo đầu bếp rất sạch sẽ và gọn gàng.
Bộ Phương đứng trước bếp nấu ăn của mình.
Hắn cúi đầu nhìn thoáng qua chiếc áo khoác denim trên người mình, đây là bộ đồ mà hắn tùy tiện lục lọi ra được ở phòng thuê.
Về phần Tiểu Ngải, cô mặc quần denim có đai đeo, Dư Ca thì mặc Hán phục phóng khoáng...
Đội hình của bọn họ đúng thật là có hơi kỳ lạ so với những đội hình đầu bếp ăn mặc trắng tinh sạch sẽ khác...
Những ánh mắt lạnh lùng khinh thường ở xung quanh cũng đồng loạt ném về phía họ...
Sao mấy kẻ tầm thường như vậy có thể đến tham gia giải đấu thực thần thế giới được chứ...
Đúng là tiền thưởng có sức mạnh thật to lớn, một trăm triệu đã có thể thu hút đủ loại người đến như vậy!
Tùng... một tiếng giòn tan vang lên.
Giải đấu thực thần thế giới... bắt đầu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận