Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2006: Nhất niệm bạc đầu, ngạo kiều... Bộ Phương (2)

Notice: Undefined offset: 244
- Hừ hừ... Kẻ yếu chính là kẻ yếu, ta nhường ngươi ba chiêu, trong vòng ba chiêu, mà ngươi có thể chạm được vào người ta thì ta sẽ giữ lại cho ngươi một mạng.
Bộ Phương tóc trắng chắp hai tay, thản nhiên nói.
Lời nói này vừa được phát ra.
Ngay cả Ma Viên thống lĩnh ở xa cũng phải nhíu mày, lắc đầu.
Gia hỏa này, làm sao có thể trở nên cuồng vọng như vậy.
Này cùng phía trước, quả thực khác nhau như hai người.
Bộ Phương trước đây bình tĩnh lạnh lùng thờ ơ, mặc dù chỉ làm người ta khó chịu, nhưng cũng chỉ là làm người ta khó chịu…
Bộ Phương tóc trắng lúc này…
Cuồng vọng tự đại, lại ngạo kiều... Không chỉ làm người ta khó chịu, còn vô cùng muốn ăn đòn.
Một tên Bán Thánh, lại dám chấp Tiểu Thánh ba chiêu.
Mẹ nó ngươi cho rằng mình là ai?
Ngay cả như thiên tài Bán Thánh đứng đầu Minh Ngục cũng không dám nói như vậy, tên tiểu đầu bếp này ở đâu ra mà lại có tự tin như vậy.
Trước đây Ma Viên thống lĩnh còn có chút thưởng thức tên tiểu đầu bếp này, dù sao thì đây cũng là người được U Cơ Ngục Chủ chỉ mặt gọi tên yêu cầu chiếu cố.
Bây giờ xem ra…
Gia hỏa này là một tên tiểu tử ngu xuẩn lại còn tự đại.
Vô cùng muốn ăn đòn.
Bành!
Lời nói của Bộ Phương hiển nhiên không nghi ngờ gì nữa đó là nhóm thêm lửa vào cơn giận của Kim Cương Nhất Trụ.
Sau đó bị nghiền áp giống như Hồng Hoang Cự Thú đi qua, mặt đất đều đang ầm ầm nổ lên vang dội.
Một quyền đánh xuống như búa tạ, quét ngang qua, khoảng không nổ tung, dường như tất cả đều bị nghiền nát!
- Chết đi cho ta!
Kim Cương Nhất Trụ rít gào lên.
Tiếng rống vang dội như lôi đình ầm vang!
Tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được có một cỗ áp lực vô cùng lớn ập vào trước mặt.
Áp lực này làm cho mọi người đều không khỏi biến sắc!
Thật là mạnh!
Cho dù là mấy tên cường giả trong Nhất Lưu Tiểu Thế Giới cũng cảm thấy có vài phần nghiêm trọng.
Một quyền này, càng ngày càng gần!
Quyền phong gào thét giống như một thanh trường kiếm sắc nhọn, không ngừng cắt nát không khí.
Bang bang bang!
Dưới một quyền này, không khí liên tục bùng nổ.
Một quyền này đã là cực hạn đối với thân thể của một Tiểu Thánh.
Làm thế nào có thể ngăn cản được nó?
Sức công phá của cường giả Tiểu Thánh còn kèm theo khí thế khóa chặt cơ thể thì căn bản Bán Thánh không còn chỗ nào để ẩn nấp nữa.
Một quyền này mà đánh xuống, sợ rằng tên tiểu đầu bếp này sẽ tan nát thành từng mảnh.
Gần!
Càng ngày càng gần!
Bộ Phương tóc trắng vẫn đứng yên tại chỗ như cũ, trên người mặc tước vũ bào đỏ trắng đan xen bay phất phới, mái tóc trắng cũng bị gió thổi tung bay.
Vẻ mặt Bộ Phương tóc trắng vẫn không thay đổi, hất cằm, vô cùng ngạo nghễ.
Hai tấc, một tấc…
Kình phong khủng bố gần như sắp đánh lên trên mặt Bộ Phương.
Trong ánh mắt Kim Cương Nhất Trụ tràn đầy vẻ dữ tợn!
- Đi chết đi!
Bùm!
Một tiếng nổ ầm vang.
Mặt đất đột nhiên nổ tung, một nửa cái lôi đài đều bị một quyền này đánh sụp xuống.
Xì xì xì!
Uy lực này thật sự vô cùng khủng bố.
Trận pháp trên lôi đài giống như thùng rỗng kêu to.
Dù gì thì đây cũng chỉ là vòng đấu loại, cho nên căn bản ban tổ chức không sử dụng trận pháp tốt hơn để củng cố lôi đài.
Nếu sức mạnh của Tiểu Thánh đạt đến một điểm cực hạn thì nó sẽ đủ để nổ nát lôi đài.
Bụi mù cuồn cuộn lập tức tản ra, dần dần tan biến.
Hình ảnh trong lôi đài bị lộ ra.
Tất cả mọi người đều cho rằng tên tiểu đầu bếp Tiên Trù Giới kia chắc hẳn đã tan xương nát thịt ngay tại chỗ rồi…
Nhưng…
Bọn họ đã sai rồi!
Sau khi bụi mù dần tan đi, quảng trường lập tức náo động, bùng nổ!
Ánh mắt Kim Cương Nhất Trụ cũng co rụt lại giống như một viên đậu lớn.
Một quyền của hắn ta…… Không thể nào!
Làm sao lại không được?
Rõ ràng chỉ còn cách chóp mũi một tấc nữa thôi, khí thế gần như đã khóa chặt tiểu tử kia ở mọi hướng rồi mà...
Vì sao lại uổng phí như vậy?
Tách tách.
Một tiếng động nhỏ vang lên.
Hai tay Bộ Phương tóc trắng khoanh trước ngực, dừng lại phía sau Kim Cương Nhất Trụ.
Dán chặt lấy người hắn ta.
Tóc trắng bạc phơ phiêu đãng trong gió, lộ ra vài phần ngọc thụ lâm phong.
- Kẻ yếu…… Ngươi vẫn còn có hai cơ hội.
Bộ Phương tóc trắng chậm rãi xoay người, hất cằm, kiêu ngạo nói.
- Không thể nào!
Kim Cương Nhất Trụ rít gào lên một tiếng, giơ nắm đấm lên, cơ thể đột nhiên xoay tròn, một quyền đó lại một lần nữa phóng về phía Bộ Phương.
Thân hình nổ tung giống như một con cự thú bị nghiền áp.
Một quyền này đột nhiên hóa thành ngàn vạn quyền ảnh, dường như ngay lập tức đánh ra hàng trăm quyền.
Mỗi một quyền đều hướng tới bộ phận quan trọng của Bộ Phương đánh xuống.
Chỉ cần hắn ta đánh trúng một quyền thì nó cũng đủ để cho Bộ Phương hoàn toàn nát bấy.
Tốc độ đó quá nhanh.
Mọi người chỉ có thể nhìn thấy một trận tàn ảnh, chưa hô hấp xong một nửa thì hắn ta đã đánh ra mấy trăm quyền.
Dường như không khí được ma sát nhiều quá dẫn đến bị đốt cháy.
Cũng chỉ có cơ thể cường hãn của cường giả Kim Cương Giới mới có thể làm được đến mức này. Nhưng cho dù là làm được như vậy thì cơ bắp cả người Kim Cương Nhất Trụ cũng trở nên đỏ bừng, hạt mồ hôi lớn chừng hạt đậu hiện lên, quét nhanh qua da thịt.
Xoạch một tiếng, nện xuống mặt đất.
Xoát xoát xoát xoát…
Nhưng...
Càng làm cho khiếp sợ là Bộ Phương tóc trắng.
Thân hình hắn giống như cục cao su, nhẹ nhàng dễ dàng ngăn cản được. Mỗi một lần ngăn cản thì hắn đều giống như cục cao su dẻo gãi đúng chỗ ngứa, không sai lệch một ly nào né tránh nắm đấm của Kim Cương Nhất Trụ.
Hô hô hô…
Một trận đánh kết thúc.
Trong hai lỗ mũi của Kim Cương Nhất Trụ đều có hơi nóng phun ra, ánh mắt hắn ta gắt gao nhìn chằm chằm vào Bộ Phương tóc trắng ngạo kiều đang hất cằm ở xa xa.
- Ta nói ba chiêu sẽ là ba chiêu, còn có một chiêu, kẻ yếu…… Nhanh ra chiêu đi.
Bộ Phương ngạo kiều hất cằm lên, trong ánh mắt hình như có chứa sự khinh thường.
Ánh mắt trào phúng này khiến cho cả người Kim Cương Nhất Trụ như muốn sôi lên.
Ngay sau đó.
Sự tức giận của hắn ta đã lên đến đỉnh điểm!
Toàn thân trở nên đỏ bừng, giống như có lửa đốt!
Dưới lôi đài, cường giả Kim Cương Giới xôn xao nghị luận!
- Cái này cái này cái này là…… lửa giận cực hạn! Nhất Trụ ca, đây là muốn nổ tan xác sao!
- Tên đầu bếp kia chết chắc rồi! Kim Cương bạo thể, không ai có thể kháng cự được!
- Nhất Trụ ca uy vũ! Đánh chết hắn đi!
Cường giả Kim Cương Giới rống lên, gần như hưng phấn đến sôi trào!
Ánh mắt Nhất Trụ một màu đỏ tươi, giống như một tên Ma Thần bước ra từ trong vùng Hồng Hoang.
Hắn ta gầm lên, dường như sau lưng có Thiên Địa Chi Hỏa đang thiêu đốt!
Vào lúc này, ngay cả các cường giả trong Nhất Lưu Tiểu Thế Giới cũng đều biến sắc!
Sát chiêu của Kim Cương Giới!
Bạo thể!
Tên tiểu đầu bếp này muốn ăn đòn đến mức nào mới có thể chọc Kim Cương Nhất Trụ này giận đến bạo thể…
- Chết đi!
Kim Cương Nhất Trụ giống như Ma Thần, thân hình cất cao tới hơn ba mét, cơ bắp trên nắm tay giống như tảng đá lớn.
Hai tay trước người đột nhiên thu về hợp lại.
Trong đó có một năng lượng vô hình đang không ngừng bị đè nén.
Đây là dùng năng lượng thuần túy của cơ thể để nén lại.
Nén tới cực hạn.
Bàn tay trong không trung bắt đầu mơ hồ vặn xoắn lại…
- Toái Không Pháo!
Bùm!
Sau khi nén đến cực hạn, hai tay hắn ta lập tức đẩy về phía trước.
Lập tức một viên Pháo Năng Lượng, đánh nát mọi thứ, giống như thuấn di xông thẳng về phía Bộ Phương tóc trắng.
Đôi mắt của Bộ Phương tóc trắng hơi nheo lại.
Hắn ngạo kiều hất cằm lên.
- Có chút thú vị, tuy nhiên... Ngươi vẫn quá yếu, nhớ kỹ người đánh bại ngươi tên là Bạch Hổ…… Khiếu Thiên.
Bùm!
Lời còn chưa nói nói xong, cơ thể của Bộ Phương tóc trắng đã hoàn toàn bị Toái Không Pháo nuốt chửng…
Nửa cái lôi đài cũng bị nổ tung, bao phủ bên trong một mảnh năng lượng bị nổ tung!
Bạn cần đăng nhập để bình luận