Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2942: Một nồi tịch mịch (2)

Notice: Undefined offset: 117
Uỳnh.
Tiểu Bạch đang không được để ý tới nhất thời cử động giống như hú hoang, trùng kích xuống, lao về phía Hạ Trượng.
Hạ Trượng khẽ nhíu mày, tuy hắn không để Tiểu Bạch vào mắt nhưng miễn dịch với thần lực như vậy cũng khá khó giải quyết.
Hạ Trượng chỉ biết lùi về sau, nhấc kiếm lên. Màu đỏ máu ngưng tụ, hóa thành hai Kiếm Nô, nắm kiếm chém về phía Tiểu Bạch.
Người xem xung quanh đều sôi trào!
Vòng đấu tư cách đúng là không tầm thường, quá đặc sắc! Chỉ trong nháy mắt đã chiến tới dạng này rồi.
Bộ Phương chắp tay, tay còn lại huy động Pháp Tắc, cảm kiếm khí.
Hạ Trượng hơi cảm thấy kỳ dị trước thực lực của Bộ Phương, không ngờ lại có thể chịu đựng được lâu như vậy.
Tiếp theo, Hạ Trượng lại tiếp tục cử động. Mũi chân đặt lên hư không, thân hình bay lên.
Uỳnh…
Kiếm máu bắn đi lại xuất hiện trong tay hắn đánh về phía Bộ Phương!
Uỳnh…
Sau lưng Bộ Phương hiện ra bộ dạng của Chu Tước. Tước vũ bào phòng ngự xuất hiện. Một kiếm kia của Hạ Trượng không thể nào phá vỡ được lớp phòng ngự của Bộ Phương.
- Quả nhiên là còn bảo bối… ngươi vẫn chưa dùng toàn lực…
Trong mắt Hạ Trượng toàn lửa chiến. Tiếng kiếm rít vang vọng, thân hình Hạ Trượng xoay tròn. Mỗi một kiếm đều mang sát khí mãnh liệt phóng thẳng về phía Bộ Phương.
Một chân Bộ Phương đá ra, chạm trên mũi kiếm thân hình lướt về phía sau.
Bộ Phương đáp xuống đất, giơ tay lên. Tiểu Hồ ở phía xa bắn ra, được Bộ Phương ôm vào trong ngực.
Tay Bộ Phương run một cái, Hủy Diệt làm nồi, Kiếm Oa cộng thêm cả viên Hồn Ma đều nhét vào trong miệng Tiểu Hồ. Tiểu Hồ cũng không từ chối, ăn quên cả trời đất.
Tiểu Hồ ban đầu thon dài, bây giờ lại tròn vo. Ăn đồ ăn không khác gì là nạp đạn. Miệng Tiểu Hồ nâng lên, sau đó năng lượng ấp ủ trong miệng chuyển động.
Hạ Trượng đáp xuống đất, huyết khí tràn ngập giống như hóa thành tầng mây. Ánh mắt của hắn sắc bán, tầm mắt như có vô số kiếm quang bao phủ. Một một kiếm quang như có thể chém vỡ cả một hành tinh. Từng thanh trường kiếm màu đỏ ngưng tụ.
- Vô dụng…
Hạ Trượng cười lạnh, Bộ Phương đã bị hắn tìm hiểu nghiên cứu triệt để!
Uỳnh!
Hạ Trượng rít gào, sợi tóc bay phất phới, khí tức sáng chói khiến bầu không khí trong đấu trường càng thêm kịch liệt.
Những người đặt cược Hạ Trượng đều hưng phấn đến nỗi đứng hết lên.
Ầm ầm!
Vạn thanh trường kiếm hóa thành một kiếm trận.
- Vạn Kiếm Sát trận! Một chiêu diệt ngươi!
Kiếm trận trên đỉnh đầu Hạ Trượng có khí tức vô cùng mạnh mẽ. Uy lực của nó không hề kém hơn so với Kiếm Trận Thông Thiên Giáo Chủ Tru Tiên.
Ánh mắt Bộ Phương nhíu lại, miệng Tiểu Hồ càng ngày càng trống. Sau đó Bộ Phương vỗ nhẹ một cái, năng lượng hóa thành một đóa sen lớn được Tiểu Hồ phun ra.
Hoa sen vòng một đường cong đánh về phía Bộ Phương.
Chân Hạ Trượng đạp hư không, đạp lên trận pháp, sau đó đánh một kiếm ra.
Vạn Kiếm Sát Trận đụng với hoa sen mà Tiểu Hồ phun ra…
Ầm ầm!
Vừa chạm vào nhau mà hư không như sụp đổ, toàn bộ mặt đất ở sàn đấu trường vỡ nát sụp đổ. May mắn xung quanh còn bố trí trận pháp nên những người xung quanh mới không ảnh hưởng gì.
Tất cả bọn họ đều cuồng nhiệt, quá kích thích mà!
Tiếng leng keng vang lên.
Năng lượng lại trùng kích lần nữa, sáng đến chói mắt! Hạ Trượng cũng kinh hãi. Hắn không ngờ kiếm trận của hắn cũng không thể diệt được Bộ Phương, lại có vẻ như đang đánh ngang tay…
Tiểu Bạch đánh nhau với hai Kiếm Nô. Dù sao Tiểu Bạch vẫn là Tiểu Bạch, trường mâu đánh bay Kiếm Nô. Sau đó bàn tay lớn vỗ xuống, đập nát đầu hai Kiếm Nô. Kiếm Nô kia hóa thành kiếm khí rồi tản đi!
Hạ Trượng kinh hãi.
Con rối kia đúng là có chút quá phận.
Ầm ầm…
Năng lượng trùng kích, ánh mắt Hạ Trượng đột nhiên ngưng tụ. Một tia sáng bắn ra, sau đó Hạ Trượng cảm thấy trước mắt mình tối sầm lại. Một bóng người đạp tôm tích lao tới, trên vai đối phương là một con hồ ly. Mà trong tay người kia có cầm theo… một cái nồi!
Trong nồi có một sợi khí Hỗn Độn đang chuyển động.
Chờ chút… khí Hỗn Độn?
Trong lòng Hạ Trượng sững sờ. Trong thời gian ngắn đó cái nồi lao nhanh về phía hắn. Trường kiếm màu đỏ vung lên, chạm vào nồi.
Xoạt xoạt một tiếng.
Kiếm nát!
Hạ Trượng bị một nồi nện ở trên đầu, nôn ra máu bắn ngược ra ngoài.
Tay Tiểu Bạch chụp tới, xách Hạ Trượng lên.
Xoẹt một tiếng, quần áo Hạ Trượng rách nát như lá rụng mùa thu.
Hai mắt Hạ Trượng vô thần, hắn thua! Thế mà lại thua vì một cái nồi!
Trong hư không, Bộ Phương chân đạp tôm tích. Tay nắm lấy nồi Huyền Vũ, bên trong là khí Hỗn Độn di chuyển.
Đôi mắt Bộ Phương có chút u buồn.
Một nồi tịch mịch này có lẽ chỉ có hắn mới hiểu được.
Xung quanh đấu trường im bặt, không một tiếng hô hào.
Tưởng thế lực ngang nhau mà? Sao nói mạnh mẽ lắm mà? Một nồi là kết thúc rồi sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận