Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2245: Cứu người (1)

- Vậy mà lại có người nhìn lén ta…
Ánh mắt Alpha liếc nhìn về phía hư không hư vô đã bị bỏ quên một cái, khóe miệng lập tức nhướng lên để lộ ra nụ cười hèn mọn mà châm biếm.
Tất nhiên Alpha không thèm để ý đến mấy thứ co rút trong góc rình coi người của hắn kia.
Huống hồ, với thân phận sứ giả của Thần Triều, hắn lại càng không quan tâm.
Chiến hạm màu bạc đến từ Thần Triều, vô cùng chắc chắn, thủ đoạn công phạt cũng hết sức mạnh mẽ.
Alpha chưa bao giờ cảm thấy cái nơi hẻo lánh mà lạc hậu này sẽ có thể có người làm thịt được hắn dưới lớp phòng ngự của chiến hạm.
Hơn nữa, thực lực của Alpha hắn cũng không yếu!
Chiến hạm màu bạc có hai khoang, phân biệt mở ra hai lỗ hổng.
Sau đó, những con Khôi Lỗi Cơ Giới này cầm lấy võng kim loại rồi mở toạc miệng mình ra.
Đám dân bản xứ bị bắt tới đây đều ào ào rơi vào bên trong võng kim loại rồi bị ném vào trong nhà ngục phía dưới đáy của chiến hạm.
Mà những con Khôi Lỗi Cơ Giới này làm xong mọi thứ thì đều nhao nhao đứng thẳng tắp trên chiến hạm tựa như một pho tượng, không hề nhúc nhích.
Alpha khoanh hai tay lại, cánh cửa kim loại kia kéo từ phía dưới lên bên trên, mà hắn thì lại bước vào bên trong cánh cửa kim loại.
Đi xuống cầu thang tròn rồi đi vào một không gian thật lớn mà trống trải trong chiến hạm, con thuyền này là hắn đã tốn một khoản tiền lớn để nhập lậu về, sau khi tự mình cải tiến xong, tuy rằng bộ dạng bề ngoài thay đổi nhưng bên trong cũng hết sức xa hoa.
Có loại cảm giác đám đại quan của Thần Triều sử dụng thần thuyền để xuất hành.
Ngồi trên bàn ăn gỗ.
Mỗi ngày, khoảng thời gian mà Alpha hưởng thụ nhất chính là thời khắc này.
Hắn giơ tay lên, song chưởng vỗ vào nhau phát ra tiếng vang chách chách.
Vèo…
Chỉ chốc lát sau.
Cánh cửa kim loại mở ra.
Một bóng dáng vạm vỡ đi lên chiến hạm từ bên dưới.
- Đã đến giờ dùng cơm, không biết lần này Alpha đại nhân muốn thưởng thức mỹ vị gì?
Một vị tráng hán mặc áo choàng và đội mũ đầu bếp, nhưng dáng người lại vô cùng vạm vỡ mà nói với vẻ cung kính.
Khóe miệng Alpha không khỏi nhếch lên một nụ cười.
Nghĩ đến sắp được ăn mỹ thực, vẻ lo lắng vì Khôi Lỗi Cơ Giới bị hủy cũng tiêu tán đi không ít.
- Hôm nay có lựa chọn mỹ thực gì đây?
Alpha cười rồi nói.
Tráng hán đứng thẳng người lên, thân thể to lớn đạt tới hơn hai mét, phần đầu gần như sắp chạm lên trên trần nhà luôn rồi.
Chẳng qua thì tráng hán cũng không hề để ý, hắn ta đưa một cuốn sổ nhỏ cho Alpha.
- Hôm nay chủ yếu có ba loại mỹ thực, dạng thứ nhất, sườn Chân Long đặc chế, món thứ hai, salad tiên quả, loại thứ ba… đùi heo nướng mật.
Tráng hán nói.
Hắn ta là đầu bếp ngự dụng trên chiến thuyền này, đến đây từ thông báo tuyển dụng đặc biệt mà Alpha truyền đi trong Thần Triều.
Trù nghệ của hắn ta rất không tồi, mặc dù không lên được bảng xếp hạng nào ở Thần Triều, chẳng qua thì tốt xấu gì hắn ta cũng là một đầu bếp của tửu lâu trước khi đến chiến hạm.
Alpha nhìn thực đơn rồi trầm tư hồi lâu.
Đôi khi, lựa chọn mỹ thực cũng là một loại tra tấn.
Dù sao… người cũng tham lam, đều muốn ăn hết.
- Hôm nay cứ làm một phần sườn Chân Long đặc chế đi, ta nhớ sườn rồng là lĩnh vực món ăn mà A Tráng ngươi am hiểu nhất nhỉ?
A Tráng kia gật gật đầu, tự tin mà ưỡn ngực, chẳng qua lại bị đập lên trần nhà khiến cho hắn ta choáng váng một trận.
- Oh`, hôm nay làm nhiều thêm một phần đi, ta nhớ ta có nói sẽ ban thưởng.
Dường như Alpha nhớ tới cái gì đó mà nghiêm túc nói với A Tráng.
A Tráng gật gật đầu.
Hắn ta lấy một cái bát trống rồi rót nước chanh cho Alpha, sau đó xoay người đi về phía trong phòng bếp của chiến hạm.
Alpha nghiêm túc ngồi trên ghế mà nhìn ngắm bảng kim loại.
- Tiên Trù Giới… một Tiểu Thế Giới do đầu bếp tạo thành sao? Có hơi thú vị đó… một việc mà của A mỗ ta thích nhất trong đời chính là ăn, thế giới được tạo thành từ đám đầu bếp này rất thích hợp với ta, có dịp ghé thăm một phen, để A Tráng bắt mấy tên giúp việc về.
- Còn nữa… thực đơn trong chiến hạm cũng ngán lắm rồi, tuy rằng A Tráng nấu nướng rất ngon, nhưng ngày nào cũng ăn sẽ cảm thấy chán ngấy, hy vọng thế giới tạo thành từ đầu bếp này sẽ không làm cho ta thất vọng.

Minh Ngục.
Cẩu gia vượt qua hư không, thịt béo cả người cũng run bần bật lên.
Hắn không kiêng nể gì mà phóng thích hơi thở khủng bố ra, gần như muốn che lấp cả ánh mặt trời.
Chỉ chốc lát sau.
Một bóng dáng bao phủ bên trong hắc vụ hiện lên, trôi lơ lửng phía trước người Cẩu gia.
Đế Thính lạnh nhạt nhìn Cẩu gia, Cẩu gia cũng nhìn Đế Thính.
Đây là lần thứ hai hai con chó gặp gỡ.
Lần gặp trước cũng đã chín năm trước rồi.
Hai người đang nói cái gì cũng không có ai biết, chỉ là lần này, hai con chó cũng không hề đại chiến với nhau, bầu không khí cũng có hơi hài hòa.

Địa Ngục.
Tấm ngọc phù trong tay Mộng Kỳ kia vỡ tan, chính là bị nam nhân trong hình ảnh kia liếc mắt nhìn một cái mà nổ tung, có khói trắng bốc ra từ bên trong.
Ánh mắt Bộ Phương nhíu lại.
Cảm nhận được một trận áp lực, đúng vậy, áp lực mà người kia mang đến cho hắn thật sự là vô cùng lớn, đó là một loại nghiền áp về mặt tinh thần lực, không thể nghi ngờ, thực lực của nam nhân trong hình ảnh kia vô cùng đáng sợ.
- Tiểu Ha là bị người này bắt đi đó sao? Hắn không phải người của Đế Thính, hắn bắt nhiều người như vậy làm cái gì chứ?
Bộ Phương cau mày mà hỏi với vẻ nghi hoặc.
Mọi người ở đây đều không hiểu quá rõ.
Thiên Tàng lại siết chặt nắm tay, trong đôi mắt tràn ngập sát khí.
- Thực lực của tên kia rất mạnh, cũng giống như Đế Thính vậy… từ khi nào mà Minh Ngục lại có cường giả như thế này chứ?
Thiên Tàng nói.
Tất cả mọi người rất nghi hoặc.
Mà Mộng Kỳ thì trầm mặc trong chốc lát, cuối cùng cũng lên tiếng, giọng nói của nàng rất êm tai.
- Giới Chủ đại nhân bảo ta chuyển lời tới các vị… Nguy cơ đến rồi, tự giải quyết cho tốt… Mặt khác, Giới Chủ đại nhân bảo Bộ lão bản quay về Tiên Trù Giới… Có chuyện quan trọng muốn thương lượng.
Mộng Kỳ nói.
Sau khi mọi người nghe xong thì đều hơi ngẩn ra.
Bộ Phương gật gật đầu, hắn biết, có lẽ đây không phải là ý của Địch Thái Giới Chủ mà là ý của Tiên Thụ.
Tiên Thụ của Tiên Trù Giới rất thần bí, sự thần bí này không giống với Điền Viên Thiên Địa trong cơ thể hắn, linh trí của Tiên Thụ ở Tiên Trù Giới còn thành thục hơn Tiên Thụ của Điền Viên Thiên Địa trong cơ thể hắn nhiều.
Đám người Thiên Tàng thì híp mắt lại.
Bởi vì thời gian có hơi gấp nên Bộ Phương cũng không giữ Mộng Kỳ lại tửu lâu ăn cơm.
Đóng cửa tiểu lâu lại, Bộ Phương treo tấm thẻ tạm dừng buôn bán lên trên đó.
Hắn đã ngựa quen đường cũ với hành động này từ lâu rồi.
Sau đó, Bộ Phương bèn mang theo Tiểu U, Tiểu Hồ, Tiểu Hoa rời khỏi tửu lâu.
Thiên Tàng khoanh tay đứng phía trước tửu lâu, ánh mắt nhấp nhô không chừng.
Mộng Kỳ ngồi trên thuyền U Minh, thuyền xé rách hư không, trực tiếp phóng vút đi, chỉ chốc lát sau là đã rời khỏi Địa Ngục mà đi về phía Tiên Trù Giới.
Minh Vương Thiên Tàng nhìn thấy Bộ Phương rời đi, ánh mắt hắn ta lập tức lóe ra ánh hào quang.
- Dám tổn thương con ta, cho dù chiến hạm kia có là đầm rồng hang hổ, ta cũng phải xông vào một lần.
Ánh mắt của Minh Vương Thiên Tàng vẫn lạnh như băng như cũ.
Hắn ta cầm nắm mảnh vỡ nhỏ của Minh Vương Kích mà Ứng Long Ngục Chủ đã thu lại kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận