Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1302: Ngươi thật trâu bò, đợi lão nương xong chén rượu rồi đánh! (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tất mọi người đều ngây ngẩn hóa đá.
Đánh không lại liền chạy…
Một bên chạy một bên còn muốn làm màu?
Đây chính là Thiên Cơ Thánh Nữ dung hợp Tinh La Thiên Bàn à?
Sao bọn họ lại có cảm giác Tinh La Thiên Bàn chọn sai chủ nhân a…
Mạc Thiên Cơ cũng ngơ ngác.
Thánh Nữ Điện Hạ của hắn ta không phải như vậy… Thánh Nữ Điện Hạ trong lòng hắn ta là vô cùng dịu dàng, như tiểu nữ hài hiểu chuyện đáng yêu!
Người ngạo kiều trước mắt này, nữ nhân chơi xấu còn giả vờ làm màu… Tuyệt đối không phải Thánh Nữ Điện Hạ mà hắn ta biết.
Trong tửu lâu, các Thánh Chủ cường giả đều ngây ngốc nhìn Nghê Nhan, nhìn thấy Nghê Nhan một mặt hứng khởi bừng bừng chạy đến trước mặt Bộ Phương.
- Bộ lão bản, mau lấy rượu cho ta! Cái thằng kia có chút mạnh, ta muốn uống rượu để tăng lòng can đẩm!
Bộ Phương cầm ly đế cao, mặt không biểu cảm nhìn Nghê Nhan.
- Được, rượu của ngươi.
Bộ Phương cầm ly đế cao, rót cho Nghê Nhan một ly, rượu chảy vào trong ly, xoay quanh ly rượu.
Ánh sao rực rỡ theo ly đế cao nở rộ ra.
Mùi rượu nồng đậm tỏa ra, bao phủ xung quanh, khiến tất cả mọi người đều đắm chìm trong mùi rượu.
Trên bầu trời, Ma Chủ tối cường tay cầm trường mâu, ánh mắt lạnh lẽo nhưng khi ngửi thấy hương rượu này, lại khiến đôi mắt hắn ta co rụt lại, lộ ra vẻ khát khao!
- Thơm quá! Rượu ngon!
Đôi mắt Ma Chủ tối cường chuyển động một cái, nhìn về phía tửu lâu bên dưới.
Ánh mắt co rụt lại, hắn ta nhìn thấy một người yên tĩnh như chim hạc hoang dã nhàn rỗi nằm trên ghế, tư thế ngủ của Bộ Phương vô cùng thoải mái.
Tiểu tử này…
Đôi mắt Ma Chủ tối cường như muốn phun ra lửa, khí tức khủng bố một lần nữa lại kéo đến.
- Là ngươi! Là tên đầu bếp nhà ngươi cướp đi tạo hóa của bản tôn! Đáng chết!
Ma Chủ tối cường giận dữ rống lên, giọng nói như lôi đình, ở trên bầu trời cuồn cuộn mà đến.
Vừa thấy được Bộ Phương, Ma Chủ tối cường đã nhớ tới cơ duyên siêu thoát và tạo hóa mà mình đã bị cướp đi trong cung điện Thanh Đồng.
Bộ Phương co lại nằm trên ghế, bưng ly rượu tinh thần, nhàn nhạt liếc mắt nhìn Ma Chủ tối cường một cái, căn bản không thèm để ý đến phẫn nộ của đối phương, cầm ly rượu lên, cụng ly với ly rượu của Nghê Nhan một cái.
Sau đó, chuẩn bị đưa lên miệng uống.
Bờ môi chạm vào miệng ly, cái ly đế cao này là do hệ thống cung cấp, không biết là được chế tác bằng vật liệu gì, miệng vừa chạm vào đã có một cảm giác rét lạnh.
Lộc cộc lộc cộc…
Ly rượu bên cạnh nghiêng đi, rượu chảy xuống, đôi môi chạm vào rượu tinh thần sáng rực.
Đây là rượu Hoàng Tuyền Nại Hà mà Bộ Phương đã chờ mong rất lâu.
Nguyên liệu chủ yếu là Hoàng Tuyền Thảo và Nại Hà Hoa của địa ngục, dùng rất nhiều nguyên liệu nấu ăn trân quý phụ trợ, cộng thêm vò rượu được ủ từ Tinh La Thiên Bàn mà chỉ có Nghê Nhan mới biết dùng.
Vò rượu này chỉ có một, uống xong sẽ không còn nữa.
Cho nên mỗi một giọt rượu đối với Bộ Phương đều vô cùng trân quý.
Rượu vào miệng.
Rượu không lạnh như trong tưởng tượng, ngược lại có sự ấm áp, chạm vào môi, trượt vào trong miệng.
Ừng ực.
Cảm giác rượu ấm chạm vào môi khiến Bộ Phương căn bản không dừng được, một ly rượu rất nhanh được hắn uống một hơi cạn sạch.
Bộ Phương nhắm mắt lại, một hơi uống hết ly rượu, trạng thái cả người đều xảy ra biến hóa.
Trên mặt vốn không biểu tình gì, hai bên gò má không ngờ lại hiện lên một chút ửng đỏ, giống như hồng ngọc, trông rất đáng yêu.
Rượu chảy vào cổ họng, cảm giác ấm nóng biến mất, lại có một loại cảm giác nóng bỏng rét lạnh, cảm giác đó từng chút từng chút một làm cho Bộ Phương có cảm giác ánh sáng của các ngôi sao như thẩm thấu vào tứ chi của hắn, vô cùng khắc sâu.
Quan trọng nhất là… sau khi uống rượu kia xong lại có cảm giác chua xót.
Không sai!
Chính là chua xót, đó mới chính là điểm mê say của chén rượu này!
Tư vị chua xót này, là từ tinh hoa của Hoàng Tuyền Thảo và Nại Hà Hoa xuất ra, vị chua xót nở rộ ở đầu lưỡi, lan tràn nhập thân, linh khí cuồn cuộn.
Bộ Phương từ từ nhắm hai mắt lại, buông ly đế cao, từ trong lỗ mũi hừ mọt tiếng hít thở rất nhỏ.
Sau đó, hắn hé miệng, khí trắng phun ra từ miệng của hắn.
Nghê Nhan cũng học được từ Bộ Phương, lắc ly rượu một chút.
Đối với rượu của Bộ Phương, Nghê Nhan luôn rất mong chờ, dù là rượu Băng Tâm Ngọc Hồ, hay là rượu nếp Băng Hỏa Ngộ Đao, hoặc là rượu Hoàng Tuyền Nại Hà trong tay này.
Một chén rượu đi vào bụng,
Căn bản không dừng lại được một ngụm này.
Sau khi uống xong, Nghê Nhan mở to đôi mắt, khuôn mặt trong nháy mắt ửng đỏ, sắc đỏ kia tựa hồ như muốn nhỏ ra máu.
So với vẻ mặt ửng hồng như hồng ngọc của Bộ Phương thì Nghê Nhan lại khoa trương hơn, đỏ như muốn nhỏ ra máu.
Nghê Nhan say.
Một ly rượu, liền khiến nàng ta say.
Trong miệng phun ra bạch khí, còn có mùi rượu nồng đậm, ánh mắt rất mê ly.
Bành một tiếng!
Nghê Nhan đập bàn một cái, khiến tất cả Thánh Chủ cường giả trong tửu lâu nhìn chằm chằm vào bọn họ uống rượu đều trợn to đôi mắt.
Cốc Chủ đời thứ nhất của Thao Thiết Cốc không khỏi đập miệng một cái…
Một ly rượu, lại khiến Nghê Nhan là tân Thánh Chủ đều uống say.
Đây rốt cuộc là rượu gì?!
Độ rượu lại mạnh như vậy?
Oanh!
Ma Chủ tối cường đi vào tửu lâu, khí tức khủng bố được giải phóng. Trong cơ thể, năng lượng được kiềm chế lại.
Sát khí ngút trời, sát ý chỉ thẳng về phía… Bộ Phương!
Nhưng mà, bỗng nhiên, sát ý của hắn ta bỗng nhiên trì trệ…
Bởi vì hắn ta thấy một khuôn mặt dung nhan tuyệt mỹ lúc này đang ửng đỏ, đôi mắt mơ màng.
- Nóng… nóng quá! Lão nương muốn phát tiết!
Nghê Nhan hé miệng, bạch khí cuồn cuộn phun ra, khí tức trên thân đột nhiên bắt đầu dâng lên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận