Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2568: Bộ Phương xuất quan (2)

Notice: Undefined offset: 114
Thần Hoàng cắn môi, trong mắt lộ ra vẻ kiên định. Hắn không nói gì, không ngừng ra tay, mỗi lần oanh kích đều giết chết một nhóm kỵ binh ngã trái ngã phải.
Thế nhưng những Pháp Tắc này như bất tử bất diệt. Mỗi lần bị oanh bạo đều lại có thể ngưng tụ, lại một lần nữa bao phủ lấy Thần Hoàng.
Bên dưới, Kim Giáp và Hắc Giáp trừng tới nỗi hai mắt đều đỏ lên! Bọn họ có thể cảm nhận được sự bất lực của Thần Hoàng!
- Đáng chết!
Kim Giáp căm phẫn, trong mắt của hắn hiện lên chiến ý mãnh liệt. Gầm vang một tiếng rút trường đao ở bên thắt lưng ra.
- Làm sao mà có thể để bệ hạ một mình chiến đấu như vậy!
- Kim Giáp quân đâu! Cùng ta đánh lên không trung!
Kim Giáp phẫn nộ đến cực hạn. Bình Dương Vương quỳ rạp dưới đất cũng sôi máu, ánh mắt hắn như nhuốm màu máu và sự phẫn nộ. Hắn nhớ lại năm đó đã cùng Thần Hoàng đi chinh chiến tứ phương.
Rống!
Bình Dương Vương đứng thẳng lên, tâm thần nhất động. Lấy ra một cây trường thương có tua đỏ đã bị hắn phong ấn đã lâu, đây chính là trường thương mà bệ hạ ban cho hắn. Hôm nay hắn muốn dùng thân thể già nua này và trường thương sẽ chiến đấu cùng với bệ hạ!
Con mắt của các lão thần cũng đỏ bừng, hận không thể giết lên trời cao, cho dù nó là kiếp nạn gì đi chăng nữa.
Ở phía xa, Hồn Nhị và Hồn Tam đều run lẩy bẩy.
- Đó là ý chí của Vũ Trụ Hỗn Độn, đám con người ngu xuẩn kia thế mà muốn đối kháng với nó sao! Đều muốn chết hết à!
- Bọn chúng sẽ bị nghiền nát thành mảnh vỡ hết, tới lúc đó đều sẽ trở thành thức ăn của chúng ta!
Hồn Nhị và Hồn Tam hưng phấn nghĩ tới.
Tuy bọn hắn sợ ý chí Vũ Trụ Hỗn Độn, nhưng nghĩ tới những thức ăn kia lại không nhìn được mà nuốt nước miếng.
Uỳnh!
Kim Giáp đã sớm không nhịn được. Sau lưng hắn là ba ngàn Kim Giáp quân, đã tập hợp đầy đủ. Tiếng gào thét vang vọng, từng bóng người nhao nhao bay lên trời cao!
Kim Giáp đứng mũi chịu sào, nắm trường kiếm vàng, Kim Giáp trên thân tỏa ra ánh hào quang.
Nhưng ngay lúc đang phóng lên cao, thì Thần Hoàng nhất thời mở ra đường máu. Ánh mắt hắn ngưng tụ, đánh một chưởng ra.
- Đều cút trở về cho ta! Đây là kiếp nạn của trẫm, các ngươi đều muốn chết sao?
Thần Hoàng gào thét, âm thanh nổ tung.
Khí huyết của Kim Giáp sôi trào, thế mà lại bị đáng sờ sờ xuống đất, nện vang một tiếng mặt đất nổ tung.
Uỳnh!
Thần Hoàng đấm ra một quyền, nổ xuyên mấy trăm bóng người Pháp Tắc kia.
Khí tức chìm nổi, hắn tự sáng tạo ra Thiên Thần Quyền, đã từng cao ngạo so sánh nó với Thiên Thần, bây giờ xem ra đúng là nực cười.
Bành bành bành!
Hai con mắt Thần Hoàng đều đỏ thẫm. Hồn Nhị và Hồn Tam phun ra khí đen, bắt đầu rục rịch. Bọn hắn không nhịn được chỉ muốn động thủ ngay lập tức. Thần Hoàng này như là nỏ mạnh hết đà, chắc chắn sẽ không sống sót qua kiếp nạn này.
Nhân dịp hắn sắp chết bọn hắn sẽ thôn phệ huyết nhục, không chừng có thể trùng kích lên Hồn Chủ cảnh!
Hồn Nhị và Hồn Tam liếc nhìn nhau, đều thấy sự hưng phấn trong đôi mắt của đối phương.
- Lên.
Hồn Nhị nói với Hồn Tam.
Sau đó hai người hóa thành khí đen, bắn về phía vị trí của Thần Hoàng Hạ Ấp. Mục tiêu chính là mi tâm!
Đột nhiên, hư không trước mặt Hồn Nhị và Hồn Tam vỡ ra, một bóng người dịu dàng và một con chó mập từ trong đi tới.
- Hả?
Tựa như có vẻ cảm nhận được khí đen đang phi tốc lao tới, Bộ Phương và Cẩu Gia quay đầu nhìn về phía Hồn Nhị và Hồn Tam.
- Đây là Hồn Ma sao?
Bộ Phương khẽ nói.
Miệng chó của Cẩu Gia hơi toét lên, vuốt chó vẫn mang theo xương Thiên Thần.
- Những sinh linh buồn nôn này đúng là có ở khắp mọi nơi mà.
- Cút đi cho Cẩu Gia!
Cẩu Gia không hề có bất kỳ thiện cảm nào với những sinh linh này, không nói đến câu thứ hay đã vung một đoạn xương xuống.
Nhưng ngay lúc Cẩu Gia định ra tay, Bộ Phương đã cong ngón búng ra, một ngọn lửa màu bạc phi tới.
Uỳnh!
Thần Hỏa màu bạc trong nháy mắt đã hóa thành Thần Long, hé miếng cắn xé về phía Hồn Nhị và Hồn Tam.
Hồn Nhị và Hồn Tam không ngờ rằng phía trước đột nhiên lại xuất hiện một người một chó. Pháp Tắc Không Gian đúng danh bất hư truyền mà.
- Một tên Bán Thần? Một ngọn lửa kia mà đòi đối đầu với ta sao? Biến thành thức ăn của ta đi!
Hồn Nhị cười lạnh.
Đương nhiên hắn nhìn ra tu vi của Bộ Phương. Về phần con chó kia, có vẻ hơi kiêng kị một chút.
Khí đen cuồn lên hóa thành một cái vòng tròn lớn muốn nghiền ép về phía Bộ Phương! Chỉ là một Bán Thần, còn không phải sẽ bị tiêu diệt trong nháy mắt sao!
Dập tắt được ngọn lửa, là thôn phệ được người này!
Nếu như giờ phút này Hồn Thập Tam mà ở đây chắc chắn sẽ khuyên bảo lại Hồn Nhị một lượt. Dù sao thì Hồn Thập Tam cũng nếm qua sự lợi hại của Bộ Phương rồi.
Đáng tiếc giờ đây Hồn Thập Tam lại không xuất hiện.
Thần Hỏa dưới sự khống chế của Bộ Phương hóa thành một Thần Long màu bạc, uốn lượn trên trời cao, hé miệng rống lớn.
Hồn Nhị và Hồn Tam đụng vào với Thần Hỏa màu bạc kia.
Ngay sau đó, sắc mặt của Hồn Nhị và Hồn Tam đều thay đổi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận