Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2050: Bộ Phương hái sen, Cẩu gia sửng sốt! (2)

Notice: Undefined offset: 238
Sau đó, chiếc cần câu bất ngờ bị kéo lên trên mặt sông Hoàng Tuyền.
Rào rào!
Bọt nước bắn tung tóe.
Dòng nước dâng lên, hóa thành một con Cự Long màu đỏ.
Nó được tạo ra từ nước của sông Hoàng Tuyền, to lớn khủng khiếp, đang giương nanh múa vuốt.
Đôi cánh sau lưng Hồng Phát Bộ Phương khẽ cử động, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn Thuỷ Long màu đỏ này, nhếch môi.
Bộ Phương nói:
- Cả đời này, ghét nhất là Rồng… Đặc biệt là loại rồng ngu.
- Ngươi, chỉ là một lão đầu nhặt ve chai trên sông, mà cũng dám múa rìu qua mắt thợ trước mặt lão nương à?
Thân hình Bộ Phương chìm vào khoảng không, dần trở nên mờ ảo.
Giống như Di Hình Hoán Ảnh, tốc độ gần bằng thuấn di.
Bất ngờ tập kích xuống đầu Thuỷ Long màu đỏ này.
Một chưởng đập thẳng xuống đầu Thủy Long, toàn bộ Thủy Long nổ tung thành từng đoạn.
Nhất Chuyển Tiểu Thánh Bộ Phương thi triển Khí Linh Phụ Thể, đối đầu với Tứ Chuyển Tiểu Thánh một trận.
Hỏa diễm Chu Tước trên người Bộ Phương lướt đi cùng với Tước Đề vang vọng thấu trời.
Ông lão tạo ra một con Thủy Long khác đối đầu với hỏa diễm Chu Tước kia.
Hơi nước trắng xóa không ngừng bốc lên, làm cho mặt sông càng thêm mờ ảo.
Người xem phía sau màn sáng được một phen xôn xao bàn tán.
Bởi vì bọn họ không nhìn rõ được hình ảnh trận chiến.
Chỉ có thể thấy một luồng lưu quang màu đỏ thuấn di liên tục, tốc độ nhanh đến mức mắt thường không theo kịp.
Dường như trận chiến đang đến hồi gay cấn.
Rầm!
Bọt nước nổ tung.
Hồng Phát Bộ Phương rơi xuống mặt sông, nhíu mày nhìn về phía lão giả bên trong con thuyền nhỏ.
Hạ giọng nói:
- Thực lực của tiểu ký chủ quá yếu, nếu không lão nương chỉ cần một bàn tay là có thể giết chết lão giả đánh cá này.
Bất chợt.
Hồng Phát lui đi.
Mái tóc trở về với màu đen nguyên bản.
Bộ Phương nhíu mày nhìn ông lão đang đứng trên con thuyền nhỏ kia.
Ngay cả Khí Linh Phụ Thể và Chu Tước cũng chưa chắc đã giải quyết được lão giả này.
Tuy rằng thực lực của ông lão không mạnh, nhưng đúng là thực lực của bản thân hắn cũng hơi kém.
Chẳng lẽ cứ như vậy mà từ bỏ Nại Hà Hoa chín cánh hay sao?
Nếu như lần này Bộ Phương không lấy được Nại Hà Hoa chín cánh, thì sẽ không có cơ hội ủ được loại rượu tuyệt thế.
Vì vậy mà Bộ Phương chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cơ hội này.
Ánh mắt ngưng tụ.
Bộ Phương thở dài.
Mũi chân điểm nhẹ lên mặt sông.
Thân hình bất ngờ lao đi.
Điếu Hồn Giả nói:
- Vẫn tới à… Ngươi, thanh niên trẻ này, đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
Nhưng.
Khi hắn dứt lời.
Đôi mắt chợt mở lớn.
Bởi vì hắn nhìn thấy một cái Kiền Oa trong tay Bộ Phương.
Kiền Oa nóng bỏng đang lơ lửng, còn có nhiệt khí bốc lên, mùi thơm vất vít lượn lờ.
Nhưng điều khiến cho tim Điếu Hồn Giả phải đập mạnh.
Chính là chấn động và uy áp khủng khiếp đang phát tán từ trong chiếc Kiền Oa này.
Cái loại cảm giác này.
Khiến lông tơ toàn thân Điếu Hồn Giả phải dựng ngược.
Soạt.
Thuyền nhỏ đột nhiên chìm xuống.
Thân hình Bộ Phương đáp xuống chiếc thuyền nhỏ, cách lão giả khoảng một bước chân.
Bộ Phương lạnh nhạt chiếu tướng ông lão.
Bộ Phương nghiêm túc nhìn ông lão, trịnh trọng nói:
- Nại Hà Hoa chín cánh… Có thể đưa ta được không, nếu ta ủ thành công rượu ngon tuyệt thế thì sẽ cho ngươi một vò.
Rượu sao?
Tên nhóc này muốn Nại Hà Hoa chín cánh chỉ là vì muốn cất rượu à?
Điếu Hồn Giả lạnh lùng đáp:
- Ông lão như ta chẳng lẽ còn thiếu một ngụm rượu hay sao?
Một tay Bộ Phương nâng Hủy Diệt Kiền Oa, một bên sau khi nghiêm túc suy nghĩ đáp:
- Còn.
Ông lão trừng mắt, hận không thể xông đến liều mạng với Bộ Phương.
Bỗng nhiên.
Ánh mắt hắn co lại.
Bởi vì trong tay kia của Bộ Phương, xuất hiện thêm một cái nồi.
Kiếm khí sắc bén nháy mắt tỏa ra xung quanh, khí thế chặt chém kinh khủng.
- Đây là cái gì…
Ông lão trừng muốn rớt con mắt, nhìn Kiếm Oa trên tay Bộ Phương mà run lẩy bẩy.
Nếu như nói, Hủy Diệt Kiền Oa chỉ có thể uy hiếp hắn không thôi, vậy Kiếm Oa này… khiến hắn cảm nhận được khí tức chết chóc đáng sợ.
Không biết là do uy hiếp từ Hủy Diệt Kiền Oa cộng thêm Kiếm Oa, hay vì nguyên nhân nào khác.
- Đủ rồi…
- Nại Hà Hoa chín cánh, cho ngươi… Có điều ngươi đã nói thì phải giữ lời, ủ được rượu ngon nhất định phải để cho ta một vò.
Mà khiến ông lão đang dây dưa với Bộ Phương phải lập tức chọn đưa Nại Hà Hoa chín cánh cho Bộ Phương.
Điều này khiến cho Bộ Phương hơi sững người, lão nhân này… lập trường của ngươi ở đâu?
Ông lão đội mũ rộng vành lên, ngồi trên con thuyền nhỏ nói:
- Ngươi có con chó kia làm chỗ dựa, ta không ngăn nổi. Nếu ngươi muốn thì cầm đi.
Bộ Phương thu hồi Hủy Diệt Kiền Oa và Kiếm Oa, nhận lấy Nại Hà Hoa chín cánh từ lão giả.
Linh khí dồi dào lan vào cơ thể Bộ Phương, khiến ánh mắt Bộ Phương khựng lại.
Quả nhiên là có sự chênh lệch rất nhiều so với Nại Hà Hoa một cánh.
Hình như Nại Hà Hoa cũng không phải vật quý báu gì đối với lão giả.
Cho Bộ Phương rồi nhưng không có vẻ tiếc nuối gì.
Bộ Phương rời khỏi thuyền nhỏ.
Lão giả ngồi ngay ngắn trên thuyền, hát ca dao, từ từ ẩn mình vào huyết vụ mông lung, chỉ còn tiếng sáo văng vẳng đâu đây cũng dần tan biến.
Bộ Phương nhìn lão giả rời đi, thở dài một hơi.
Thu hồi Nại Hà Hoa chín cánh.
Sau đó Bộ Phương định đến bên kia bờ sông.
Bỗng nhiên.
Hắn đứng lại, nhướn mày.
Hơi nghiêng đầu.
Ánh mắt tập trung.
Sen Vong Tình trắng tinh khiết đang đung đưa dưới chân hắn như mời gọi.
Ánh sáng dịu dàng màu trắng tỏa ra.
Bộ Phương thì thầm một câu:
- Sen Vong Tình.
Sau đó cúi người xuống.
Đưa tay ra nhẹ nhàng ngắt lấy cuống sen.
Soạt một tiếng.
Sen Vong Tình đã bị ngắt lên.
Rầm rầm!
Sau khi ngắt Sen Vong Tình lên, tinh thần của Bộ Phương bỗng chấn động.
Ngẩng phắt đầu lên.
Nhìn về phía huyết vụ.
Ở chỗ đó…
Trong huyết vụ, có một tòa Thanh Đồng cung điện đang lững lờ trôi đến.
Két một tiếng.
Thanh Đồng Môn của Thanh Đồng cung điện vẫn luôn đóng chặt đột nhiên mở ra một khe hở.
Trong khe hở có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào Sen Vong Tình trong tay Bộ Phương.

Ở Hoàng Tuyền cốc.
Hoàng Tuyền Đại Thánh đang nhàn nhã vuốt ve thưởng thức cây cỏ thì bỗng nhiên toàn thân phát run.
Không thể tin quay đầu nhìn về phía sông Hoàng Tuyền.
Cỏ trong tay đều bị hắn bóp nát:
- Sen Vong Tình… Bị hái rồi sao? Làm sao có thể có người hái được Sen Vong Tình chứ?

Cấm địa ở Địa Ngục, phía trước Đọa Thần Quật.
Cẩu gia đang định làm gì đó thì cơ thể của nó đột nhiên chấn động.
Mắt chó mở to:
- Tên nhóc Bộ Phương… Thế mà ngươi lại hái Sen Vong Tình! Đây là chuyện lớn đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận