Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2431: Ngân Giáp đã chết! (1)

Bộ Phương cũng là người nóng nảy.
Một kiếm kia xuyên qua mọi thứ và muốn giết chết Bộ Phương.
"Hắn ta thật sự coi Bộ Phương như quả hồng mềm sao?"
Ánh mắt các trưởng lão của Thần Trù Cung co rút lại, bọn họ không thể ngờ được rằng Ngân Giáp lại sẽ liều mạng ra tay với Bộ Phương.
Trong mắt những cường giả của thế hệ trước như bọn họ, sự hiện thân của bọn họ đại diện cho tất cả, đại diện cho quyết tâm của Thần Trù Cung. Nhưng mà kết quả thì sao?
Ngân Giáp vẫn muốn giết Bộ Phương như cũ, làm vậy chính là không coi Thần Trù Cung của bọn họ ra cái gì!
Phía đằng xa.
Ánh mắt của Hoàng Phi vô cùng phức tạp, nàng nhìn thấy Ngân Giáp tan biến trong hư không, áo giáp màu bạc không ngừng phiêu đãng.
Đôi môi đỏ của nàng khẽ nhếch lên, bỗng nhiên có chút bi thương đang chầm chậm dâng lên trong lòng nàng.
Thân hình quen thuộc của Ngân Giáp dường như hiện lên từ sâu trong trí nhớ của nàng.
Ngân Giáp vẫn là Ngân Giáp, nhưng mà... nàng đã không phải là Mặc Thiếu Cơ của năm đó nữa.
Oành!
Áo giáp màu bạc trên người Ngân Giáp vỡ tung ra, thân hình của Ngân Khải băng qua hư không, trong nháy mắt đã xuất hiện.
Oành!
Các thủ đoạn công phạt của trưởng lão Thần Trù Cung đều lần lượt thất bại.
Ngân Giáp vỡ nát, trong nháy mắt áo giáp màu bạc đã hóa thành bột phấn màu bạc, sau đó liền biến mất trong hư không.
Nhưng mà, cái thứ vỡ nát đó cũng chỉ là áo giáp.
Một kiếm của Ngân Giáp đã đánh về phía của Bộ Phương.
Một kiếm này ẩn chứa tâm tình đáng sợ, cảm xúc kia đang dần nhuốm bi thương.
Hay cho bi thương.
Ánh mắt của Ngân Giáp trở nên vô cùng bình thản giống như hắn ta đang coi thường chuyện sống chết.
- Một kiếm này... Dung hợp với Pháp Tắc của ta, chính là Pháp Tắc Vong Tình.
Pháp Tắc Vong Tình, tình khó quên.
Một kiếm lao ầm ầm tới.
Giống như muốn đánh thẳng vào tâm hồn.
Ánh mắt của Bộ Phương tản ra quang hoa sáng chói.
Hắn bóp nát Thần Lực Dịch Tích Trù Thần.
Thần Lực Dịch Tích chỉ có một giọt mà sau khi bóp nát thì thần lực Trù Thần lập tức lan ra toàn thân của Bộ Phương.
Được Bộ Phương huy động liền dũng mãnh tuôn trào vào bên trong Long Cốt Thái Đao.
Đối mặt với Kiếm Vong Tình của Ngân Giáp, Bộ Phương ngang nhiên không hề e ngại mà chém ra một đao.
Một đao này... gọi là Loạn Thế Trù Đao.
Dưới một đao của Bộ Phương thì hư không trước mặt đang không ngừng nứt toác ra!
Sức mạnh mà Ngân Giáp thi triển ra chính là Thần Vương.
Mà Bộ Phương... chỉ là một tên Bán Thần, cho dù có là yêu nghiệt Bán Thần thì căn bản không có khả năng là đối thủ của Thần Vương.
Ngay khi Ngân Giáp đối mặt với Bộ Phương.
Tất cả mọi người đều cảm thấy Bộ Phương chắc hẳn sẽ phải chết.
Các trưởng lão của Thần Trù Cung đều phẫn nộ mà rít lên.
Sắc mặt của Hạ Thiên lại biến đổi, ngay lúc đó nàng xé rách hư không.
Nàng muốn lấy tốc độ thuấn di để đuổi đến cạnh người của Bộ Phương, muốn ngăn lại một kiếm của Ngân Giáp thay Bộ Phương.
Nhưng mà nàng cảm thấy nàng không thể cản nổi.
Nàng không thể nào ngờ được rằng Ngân Giáp lại quyết tâm mãnh liệt như thế.
Lại tình nguyện vì nữ nhân kia mà trả giá mọi thứ...
"Hay cho vong tình!"
"Nực cười thay cho Ngân Giáp!"
Căn bản là Hạ Thiên không đồng ý để Thần Hoàng cưới nữ nhân kia làm vợ, cho dù Thần Hoàng là anh của nàng nhưng nàng hiểu rất rõ nữ nhân kia đáng ghét như thế nào.
"Nàng ta lợi dụng tình cảm của bao nhiêu người mới có được thành tựu và địa vị kia."
"Nhưng mà không thể không thừa nhận nữ nhân này đúng thật là có thủ đoạn."
"Có nhiều cường giả tình nguyện bán mình vì nàng ta như thế."
Oành!
Bỗng nhiên bùng nổ va chạm!
Tiếng nổ đáng sợ vang ra cả thiên địa.
Loạn Thế Trù Đao chính là thần thông.
Uy lực của thần thông chắc chắn không tầm thường, hơn nữa khi sử dụng Thần Lực Dịch Tích Trù Thần để thôi động và thi triển thì uy lực phát ra càng đáng sợ hơn.
Chỉ một kích trực tiếp chém ra chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín đao.
Đao kích dày đặc che kín cả mặt trời.
Nhưng mà.
Kiếm Vong Tình của Ngân Giáp cũng là thần thông!
Là thần thông mà suốt đời Ngân Giáp cất giữ và nuôi dưỡng...
Uy lực vô cùng đáng sợ!
Một kiếm đó chém tới khiến cho tâm tình của tất cả mọi người đều cảm thấy áp lực.
Phía sau lưng của Bộ Phương.
Nhóm người Lạc Tam Nương và Thiếu Vương gia đã sớm bị uy áp dọa sợ, bọn họ tê liệt ngồi trên ghế.
Cường giả cấp bậc Thần Vương dùng toàn lực cho một kích và thi triển thần thông.
Đừng nói là bọn họ, cho dù là Thần Vương giống như thế cũng sẽ cảm thấy một hồi tuyệt vọng.
Dưới ánh nhìn chăm chú của dân chúng.
Bộ Phương đánh trả.
Một đao kia hấp dẫn tầm mắt của mọi người.
"Một đao đối kháng với Kiếm Vong Tình ư?"
"Không cần đoán cũng biết kết cục sẽ như thế nào..."
"Chỉ là Bán Thần, cho dù Bộ Phương có là yêu nghiệt thì hắn vẫn chỉ là Bán Thần mà thôi."
"Dưới một kiếm ấy, chỉ sợ đến cả thân hình cũng tan nát."
Oành!
Tiếng nổ khủng bố vang ra.
Bên trong tửu lâu.
Nhóm người Thiếu Vương gia và Lạc Tam Nương đã tuyệt vọng từ lâu, bọn họ ngã ngồi ở trên ghế, đến cả ngón tay cũng không dám động đậy.
Bên ngoài tửu lâu.
Bùng nổ va chạm khiến cho cả thiên địa đều bị bao phủ bên trong kiếm khí và đao khí.
Một thanh ngự kiếm che trời lại đụng độ cùng một chỗ với đại đao loạn thế.
Hạ Thiên xuất hiện, nàng xé rách màn trời và xuất hiện ở ngoài va chạm.
Nàng nhìn thấy tiếng nổ khủng khiếp đang quấn lấy mà nổ ra.
Đôi mắt của Hạ Thiên chợt co rút rất nhanh.
"Chết chắc rồi..."
Nội tâm của Hạ Thiên bắt đầu thấy tuyệt vọng, nàng cũng cảm nhận được đây là sự tuyệt vọng của Bộ Phương...
...
Hoàng cung Thần Triều.
Ngoài hoàng cung.
Thân thể của Ngũ Hoàng Tử run nhẹ, đứng cách chỗ của hắn ta không xa có một vị lão giả đứng yên lặng.
Lão giả này là một vị Cao Đẳng Thần Chi, giờ phút này trong mắt ông ta cũng tràn đầy hoảng sợ.
- Điên rồi, điên thật rồi... Dùng tu vi của Bán Thần mà kiên quyết chống lại Thần Vương, sao người này lại ngu xuẩn như thế chứ? Hắn lấy tự tin ở đâu ra thế?
Ngũ Hoàng Tử ngồi trên ghế, hắn ta uống một ngụm nước rồi nói.
- Đáng tiếc... Điện hạ còn muốn mời chào hắn, nhưng mà một người chết sợ là mời chào cũng không tốt cho lắm, đáng tiếng hắn lại là thiên phú nghịch thiên (*).
Lão giả cảm khái.
Biết được chiến tích yêu nghiệt của Bộ Phương từ bên trong Mặc gia, Ngũ Hoàng Tử cũng muốn mời chào hắn tới nhưng mà không thể nào nghĩ tới...
Còn chưa kịp mời chào thì Bộ Phương đã trêu chọc vào tồn tại khủng bố càng ngày càng mạnh.
Thậm chí cả Hoàng Phi cũng đều bị kinh động.
Càng kỳ diệu hơn là nếu không phải Ngân Giáp ngang nhiên chịu chết thì có thể đó sẽ bị coi như trêu chọc Hoàng Phi, đầu bếp kia cũng không chết được.
Ngũ Hoàng Tử lắc đầu, trong lòng hắn ta có nghi ngờ.
Bỗng nhiên.
Trong hoàng cung bỗng có một tiếng nổ vang.
Dường như đó là âm thanh của một thứ bị rạn nứt vang lên.
Sắc mặt của Ngũ Hoàng Tử lập tức thay đổi, lão giả kia cũng hít phải một hơi khí lạnh.
- Tiếng động này... Chẳng lẽ là...
Ngũ Hoàng Tử và lão giả liếc nhau, bọn họ đều cảm thấy kinh hãi.
Ngay sau đó lại có tiếng xé gió vang vọng.
Lão giả và Ngũ Hoàng Tử lao đi cùng một lúc.
Thâm viện của hoàng cung.
Một cánh cửa đá đột ngột mở ra.
Có một loạt tiếng bước chân rõ ràng vang lên.
Một bóng người đang từng bước đi tới.
Trên đỉnh đầu của người này có khí tức Pháp Tắc đáng sợ đang rủ xuống, khi người ta nhìn thấy cũng phải kinh sợ.
Bước ra từng bước, trong nháy mắt đã lao ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận