Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1631: Hắc bào nhân thách đấu (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ta chọn Bộ Phương.
Mộng Kỳ thành chủ cười rồi nói, khoảnh khắc kia khuôn mặt nàng nở rộ dung mạo xinh đẹp, khiến cho mọi người đều trầm mê mà cũng… ngây ngốc.
Ai?
Mộng Kỳ thành chủ chọn ai?
Tất cả đều cảm thấy dường như thính giác của mình bị ảo giác rồi.
Bọn họ nghe nhầm tên rồi sao?
Vậy mà Mộng Kỳ thành chủ lại chọn Đại Ma Vương?!
Ôi đệt!
Xem ra lần này… sắp bùng nổ hoàn toàn rồi!
Nếu Mộng Kỳ thành chủ chọn Đại Ma Vương, vậy có nghĩa là Bộ Phương thành công lật bài với phiếu số ba trên hai, giải quyết Lục Nhất giành vị trí quán quân trong trận đấu Tiên Trù lần này!
Đây… đây là tin tức động trời đó!
Là một sự kiện lớn khiến cho cả Tiên Trù Giới cũng phải sôi trào cả lên!
Đại Ma Vương là ai?
Chỉ là một Tiên Trù đến từ Tiên Trù Giới tầng thứ nhất mà thôi.
Tiên Trù Giới tầng thứ nhất không có tài nguyên, không có thiên phú.
Thành tích tốt nhất của tầng thứ nhất ở Tiên Trù Giới trong lịch sử chẳng qua cũng chỉ là khó khăn leo lên top hai trăm…
Kiểu tầng thứ nhất lạc hậu này vậy mà lại có thể xuất hiện một tên yêu nghiệt đứng đầu trong trận đấu Tiên Trù!
Trời ạ!
Kết quả này đánh thật sâu vào lòng mỗi người, khiến người ta cũng có hơi hỗn loạn.
Mà Lục Nhất đã dại ra tại chỗ từ lâu, ánh mắt hắn ta cũng trở nên vô thần.
Giờ phút này trong đầu hắn ta chỉ vang vọng câu nói của Mộng Kỳ thành chủ.
- Ta chọn Bộ Phương.
Ngươi chọn thì chọn, nhưng có thể đừng nói kiểu dí dỏm như vậy được không?!
Ba so với hai, để hai đuổi theo ba, Đại Ma Vương… đây là muốn nghịch thiên à!
- Thắng rồi!
Công Thâu Ban có hơi ngớ ra, trong lúc nhất thời hắn không kịp phản ứng lại, chẳng qua thì rất nhanh sau đó trong ánh mắt hắn đã bắn ra thần quang!
Hắn không nhịn được sự hưng phấn mà nắm chặt nắm tay, vung mạnh lên không trung!
- A! Bộ lão bản thắng rồi! Hạng nhất! Cuối cùng tầng một cũng xuất hiện người đạt hạng nhất trong trận đấu Tiên Trù rồi!
Công Thâu Ban kích động đến mức hốc mắt cũng đều đỏ lên, trong mắt hắn tựa như có nước mắt sắp vỡ đê trào ra.
Cảm động, sự cảm động trước nay chưa từng có.
Tất cả những chuyện mà Bộ lão bản làm cho tầng thứ nhất, hắn thật sự cảm động đến muốn khóc.
Nhưng Bộ Phương lại rất bình tĩnh, chẳng qua thì khóe miệng của hắn cũng không khỏi hơi nhếch lên, thao tác hằng ngày thôi mà.
Lúc hắn giành được hạng nhất trong trận đấu Tiên Trù, trong đầu hắn cũng vang vọng tiếng nói đứng đắn mà còn nghiêm túc của hệ thống.
- Chúc mừng kí chủ đã hoàn thành nhiệm vụ tạm thời, thức tỉnh Trù Đạo Chi Tâm, hiện tại phát phần thưởng cho nhiệm vụ tạm thời: một mảnh ghép của Trù Thần Sáo Trang.
Chỉ có một tiếng của hệ thống.
Điều này chứng minh rằng Bộ Phương vẫn còn một nhiệm vụ tạm thời nữa chưa hoàn thành.
Cẩn thận ngẫm lại thì cũng hiểu được, một nhiệm vụ tạm thời khác là để Bộ Phương leo lên top mười, hơn nữa phải giành được tư cách tiến vào không gian của Tiên Thụ, đồng thời còn phải lấy được hạt giống Tiên Thụ ở trong đó.
Chỉ có hoàn thành được những điều kiện hà khắc này thì mới có thể xem như hoàn thành nhiệm vụ tạm thời.
Chỉ có điều, cho dù chỉ hoàn thành một nhiệm vụ thôi thì đối với Bộ Phương mà nói, đó cũng là một sự vui mừng không nhỏ rồi.
Phần thưởng là mảnh ghép của Trù Thần Sáo Trang…
Hô hấp của Bộ Phương bỗng nhiên hơi dồn dập, lòng đang bình ổn cũng nổi lên gợn sóng.
Cuối cùng hắn cũng đã sưu tầm đủ mảnh ghép để đổi bộ Trù Thần Sáo Trang thứ tư rồi.
Không biết mảnh ghép của Trù Thần Sáo Trang thứ tư là cái gì nhỉ?
Đương nhiên, giờ phút này cho dù Bộ Phương có kích động như thế nào đi nữa thì hắn cũng không đổi đồ.
Hắn ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía Mộng Kỳ thành chủ đang mỉm cười ngồi ở bàn giám khảo.
Hắn gật gật đầu với Mộng Kỳ thành chủ.
- Không!! Mộng Kỳ thành chủ… Ta không phục! Sao ta lại thua được?! Ta làm không tốt chỗ nào chứ?!
Bỗng nhiên Lục Nhất cáu bẳng lên, hai mắt như muốn nứt ra, hắn ta ôm đầu mà quát lên với vẻ không phục.
Kết quả này làm cho hắn khó có thể chấp nhận được.
Vậy mà hắn lại thua?
Sao hắn có thể thua như vậy được chứ?
Sao hắn có thể thua bởi một tên Tiên Trù bỏ đi đến từ tầng thứ nhất được!
Hắn không phục!
Tất cả mọi người đều im lặng.
Quả thật, kết quả này thật sự làm cho người ta khá khó để chấp nhận.
Với trình độ trù nghệ của Lục Nhất, chắc chắn trăm phần trăm có thể giành được hạng nhất trong trận đấu Tiên Trù mới đúng.
Nhưng mà một tên Đại Ma Vương đi ra từ Hoành Đao, lấy thế nghiền áp đi thẳng một đường, cuối cùng đạp tên Lục Nhất ở tầng thứ năm ngã ngựa, thuận thế giành hạng nhất.
Sự việc tựa như truyền kỳ như vậy làm cho rất nhiều người đều sinh ra một cảm giác không chân thật.
- Đại Ma Vương… chỉ là một tên đến từ tầng thứ nhất thôi đó…
- Tiên Trù ở tầng một cũng có thể giành được hạng nhất nữa sao?
- Thật sự cảm thấy tiếc hận thay cho Lục Nhất… trời đã sinh Lục Nhất, sao còn có Bộ Phương nữa?

Tất cả đều đưa ánh mắt phức tạp nhìn lên lôi đài.
Dưới lôi đài, tất cả Tiên Trù dự thi đều vô cùng im lặng, bọn họ trợn mắt há hốc mồm, không biết phải nói gì nữa.
Bọn họ vẫn luôn cho rằng Lục Nhất có thể nghiền áp Đại Ma Vương.
Nhưng bọn họ sai rồi.
Lục Nhất đã bị đánh bại
Điều này làm cho tâm trạng của bọn họ bị chấn động trước nay chưa từng có.
Bỗng nhiên, dưới lôi đài có một trận cười vang lên.
Trong tiếng cười kia tràn ngập ý thoải mái.
Ánh mắt mọi người đều dời qua đó, phát hiện chỗ phát ra tiếng cười to… vậy mà lại là một bóng người được bao trong hắc bào.
Phía sau hắc bào nhân còn có một bóng dáng vạm vỡ và to lớn khoác hắc bào.
Hai dáng người này đứng ở đó mang đến cho người ta một cỗ áp bách vô hình.
Có người nhận được ra hắc bào nhân, cũng là một con hắc mã trong trận đấu lớn đợt này, hiện giờ hắn ta đã là cái tên ở top mười lăm, kế tiếp chắc hẳn là sẽ khiêu chiến top mười…
Giờ phút này hắn cười to ra tiếng là có ý gì?
Mọi người chỉ cảm thấy trong đó tràn ngập ý châm biếm Lục Nhất.
- Đừng để tâm… chỉ là ta không nhịn được muốn cười mà thôi, chờ ta cười xong, ta sẽ bắt đầu thách đấu.
Hắc bào nhân ôm bụng cười.
Mọi người ở xung quanh có hơi cạn lời.
Nhưng lại có người rét lạnh trong lòng.
Hắc bào nhân muốn tiếp tục khiêu chiến sao…
Xem ra trong top mười… có người sắp gặp nguy hiểm rồi.
Ánh mắt Lục Nhất có hơi khó chịu mà nhìn chằm chằm vào Mộng Kỳ thành chủ, trong đôi mắt hắn ta tràn đầy tơ máu.
Lục Nhất hắn không phải là người không chịu được thất bại, mà là hắn không chấp nhận được điều này là do Mộng Kỳ thành chủ gây ra.
Đó giống như là ánh mắt mang theo vẻ chất vấn làm cho nụ cười ôn hòa trên mặt Mộng Kỳ thành chủ chậm rãi biến mất.
Sắc mặt nàng dần dần trở nên lạnh lùng.
Trên thân thể nàng tản mát ra một cỗ uy áp.
Uy áp này khiến cho mấy vị giám khảo cách nàng gần nhất cảm thấy trong ngực hít thở không thông.
Đây là uy áp thuộc về Lân Trù.
Trong khán phòng, ánh mắt của Lục thành chủ và Ngưu thành chủ đều hơi sáng bừng lên.
- Aiya, họ Lục đúng là thiểu năng, thế mà lại dám trêu chọc cô Mộng Kỳ như vậy, đây không phải là muốn chết sao?
Tay Ngưu thành chủ niết hoa lan, hắn rầm rì một tiếng.
Sắc mặt Lục thành chủ cứng đờ, xanh mét mà nhìn chằm chằm vào Ngưu thành chủ.
- Ngưu Kiệt Luân, ngươi còn ** một câu, có tin ta thật sự đập chết ngươi hay không!

Uy áp trên người Mộng Kỳ làm cho tinh thần của bốn vị giám khảo đều sợ run, ngay sau đó, mọi người đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi.
- Lục Nhất, còn không mau xin lỗi Mộng Kỳ thành chủ đi! Ngươi nói chuyện với Lân Trù thế nào đó hả!
Một vị giám khảo quát lớn.
Lòng Lục Nhất run lên một cái, hắn ta quật cường ngẩng đầu, trong đôi mắt đầy vẻ khó chịu và không phục.
- Ngươi không phục đúng không?
Mộng Kỳ thản nhiên nói, giọng nói của nàng đã không còn sự ôn hòa như lúc trước nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận