Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 935: Quần áo nổ tung, đột phá tập thể (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bộ Phương chém xuống một đao, khả năng khống chế độ mạnh yếu vô cùng tốt. Long Cốt Thái Đao sắc bén cắt xuống, trực tiếp cắt phần móng Thao Thiết trong mâm sứ thanh hoa thành hai nửa bằng nhau.
Sau khi làm xong hết thảy mọi việc, Bộ Phương lại vui thích cắn một miếng lớn vào phần móng Thao Thiết nướng của bản thân, mặc kệ dầu văng ra khắp nơi.
Sở Trường Sinh bình tĩnh lại, nhìn nửa móng Thao Thiết duy nhất còn lại trên mâm, vẻ mặt không vui cũng không buồn, đúng vậy không cần vướng bận nữa rồi ...
Nhưng so với phần móng to lớn của những người khác, trong lòng Sở Trường Sinh vẫn thấy có chút không công bằng.
Tuy nhiên, ông ta dù sao cũng tu luyện nhiều năm như vậy, tâm tình coi như không tệ, mặc dù trong lòng có chút tiếc nuối nhưng vẫn cầm lên miếng móng Thao Thiết nướng đó.
Móng Thao Thiết áp lò thơm phức, cho dù bị cắt làm đôi thì vẫn không ảnh hưởng đến mỹ quan, về mùi vị thì Sở Trường Sinh chưa ăn qua nên cũng không đánh giá nhiều.
Thịt Thao Thiết trân quý như vậy, toàn bộ Tiềm Long Đại Lục khả năng đều tìm không ra được mấy con Thao Thiết, cho dù chỉ là Thao Thiết không thuần chủng.
Thao Thiết thuần chủng chính là Thượng Cổ hung thú chân chính, thực lực của nó mạnh đến mức nào, căn bản là không thể tưởng tượng nổi. Chỉ là dính líu một chút huyết mạch mà Hắc Bạch Thao Thiết này đã cường hãn đến như thế rồi, vậy nếu Thao Thiết thuần chủng xuất hiện thì liệu còn ai dám tranh phong?!
Ngay cả trong Thao Thiết Cốc cũng không có ghi chép nào về Thao Thiết thuần chủng thực sự cả, loại tồn tại đó có lẽ chỉ có trong thần thoại.
Sở Trường Sinh thở dài một hơi, có thể là bên trên Tiềm Long Đại Lục chỉ vẹn vẹn có vài con Thao Thiết, hôm nay cũng lại hóa thành món móng Thao Thiết nướng trước mặt, không thể nói rõ được trong nội tâm Sở Trường Sinh là đang vui hay buồn nữa.
Cắn xuống một miếng.
Thịt Thao Thiết xốp giòn rụm lập tức bị cắn rơi xuống một khối, nước dầu chảy ra từ khe cắn, lộ ra màu vàng óng ánh, lóng lánh đẹp mắt không sao tả xiết, mùi thơm nồng đậm cũng từ đó khuếch tán ra xung quanh.
Thịt vừa tiến vào miệng, độ giòn tan khiến lỗ chân lông của Sở Trường Sinh hơi co lại, trong mắt ông ta hiện lên một tia kinh hãi.
Hương vị này ... hương vị này ... hương thơm đầy miệng này ...
Ăn ngon nha!
Trong nội tâm Sở Trường Sinh tràn đầy sợ hãi thán phục, trong miệng không khỏi bắt đầu nhai nhai nuốt nuốt, miếng thịt tuy rất dai, nhưng khi nhai lại không khiến người ta cảm thấy mệt mỏi, mùi thơm trong thịt không ngừng tỏa ra, hòa quyện trong từng thớ thịt, khiến người ta chìm đắm mãi không thôi.
Đầu tiên là ăn ngon, tiếp theo là thật thơm.
Mùi thơm này khác hẳn với thịt những loài linh thú khác ... khiến cho Sở Trường Sinh vốn đã quen ăn ngon cũng không khỏi run rẩy cả người.
Với tư cách Đại trưởng lão Thao Thiết Cốc, tài nấu nướng của ông ta tất nhiên cũng rất không tầm thường, chính là đầu bếp hạng nhất Thao Thiết Cốc, một thân trù nghệ cực kỳ điêu luyện. Nhưng đối mặt với món móng Thao Thiết nướng áp lò này, ông ta vẫn bị hấp dẫn thật sâu.
Đôi mắt Sở Trường Sinh sáng ngời, miệng không ngừng nhai nuốt, nuốt hết miếng thịt Thao Thiết này đến miếng thịt khác.
Bộ áo choàng ban đầu khoác trên người ông ta đột nhiên phồng lên, tựa như được một luồng khí tức vô hình nâng đỡ.
- Ha ha ha! Ăn ngon! Đây là món ăn ngon nhất mà gần đây lão phu thưởng thức qua! A ha ha!
Sở Trường Sinh dường như phát điên, hai mắt sáng láng rực rỡ, há miệng cười to không ngớt.
Dầu trong miệng văng bắn tung tóe khắp nơi.
Bùm một tiếng!
Bộ áo choàng trên người Sở Trường Sinh bất ngờ nổ tung, biến thành nhiều mảnh vải vụn, rơi lả tả đầy đất.
Vậy mà ăn vào tới nỗi quần áo nổ tung.
Sở Trường Sinh nhìn áo choàng của mình rách nát cùng cơ bắp toàn thân đang căng phồng, trên mặt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Đã có bao lâu rồi ông ta không được cảm nhận việc ăn ngon tới quần áo nổ tung chứ...
Sở Trường Sinh lắc đầu, trên mặt lộ ra vẻ cảm khái xúc động.
Tiểu tử đầu bếp này... Thật sự chính là một người khéo tay, có thể làm cho quần áo ông ta nổ tung, đây là việc mà chỉ có đồ ăn của đầu bếp hạng nhất nấu nướng ra mới có thể làm được.
Đương nhiên món ăn này của Bộ Phương cũng không bài trừ nguyên nhân nguyên liệu nấu ăn.
Bởi vì nguyên liệu nấu ăn thật tốt... Cho nên mới khiến cho mùi vị của đồ ăn tăng lên một một cái cấp bậc mới, đó mới là điều có thể khiến cho quần áo Sở Trường Sinh nổ tung.
Giờ phút này tại trong tiểu điếm.
Không có người nói chuyện, mỗi người đều bận rộn ôm móng Thao Thiết thuộc về mình không ngừng gặm cắn.
Ăn tới miệng chảy đầy mỡ, vui tới quên trời quên đất.
Lạc Đan Thanh cũng đang từ từ ăn, mặc dù bộ dáng của hắn ta đang rất chật vật, nhưng động tác của hắn ta lại cực kỳ ưu nhã.
Dù sao hắn ta cũng là Ngọc Diện Dược Sư, sự ưu nhã trong động tác hắn ta là bẩm sinh đó.
Ưu nhã cắn một miếng thịt bên trên móng Thao Thiết, một miếng thịt vừa vào miệng đã khiến cho tròng mắt Lạc Đan Thanh vốn đang vô cùng mỏi mệt lập tức sáng ngời lên.
Mối quan tâm đầu tiên của hắn ta cũng không phải mùi vị của thịt, đương nhiên... mùi vị của thịt Thao Thiết thì không còn gì để bàn cãi nữa. Nhưng điều khiến hắn ta quan tâm hơn cả là miếng thịt Thao Thiết này sau khi vào bụng đã biến thành linh lực và tinh khí nồng đậm dồi dào.
Hai thứ này gần như ngay tức thời bắt đầu làm lành vết thương của hắn ta.
Lạc Đan Thanh cảm thấy vết thương trên người có hơi ngứa, sau đó linh lực nồng đậm tràn đầy xuống, khôi phục với tốc độ có thể nhìn thấy được bằng mắt thường.
Nội thương của hắn ta cũng chậm rãi phục hồi lại.... Thậm chí trình độ chân khí trong cơ thể còn tăng lên!
Đây ... Đây là tác dụng của thịt Thao Thiết sao!
Con mắt Lạc Đan Thanh phát sáng lên!
Hắn ta rốt cuộc chẳng quan tâm cái gì gọi là nhã nhặn nữa, cúi xuống gặm cắn thịt Thao Thiết không ngừng.
Tốc độ ăn của Tiểu U rất nhanh, dù sao nàng cũng là người đầu tiên được ăn móng Thao Thiết, một phần móng Thao Thiết to cứ như vậy bị nàng gặm sạch sẽ.
Lau cái miệng đầy dầu mỡ, Tiểu U chu miệng, trong mắt tràn ngập sự phấn khích.
Tinh khí ẩn chứa trong móng Thao Thiết cuồn cuộn sục sôi. Lại khiến cho nàng cảm thấy cực kỳ thoải mái, cái loại cảm giác thoải mái này khiến nàng không khỏi có chút trầm mê, thật muốn gặm thêm một phần nữa nha.
Đáng tiếc, đã không còn nữa rồi.
Cho nên nàng xem thấy mọi người ăn, trên mặt đều toát ra vẻ ủy khuất, chỉ có thể trông mong nhìn.
Cẩu Gia đang tập trung tinh thần gặm cắn móng Thao Thiết, thịt mỡ toàn thân đều đang rung loạn, bỗng nhiên nó tựa hồ cảm nhận được một ánh mắt tràn ngập khát vọng, liếc mắt nhìn qua thì phát hiện chính là đôi mắt Tiểu U đang trông mong nhìn qua móng Thao Thiết nướng của nó.
Nha đầu kia muốn đánh chủ ý lên món móng Thao Thiết nướng của nó!
Thịt mỡ toàn thân Cẩu Gia run lên, nhe răng trợn mắt một hồi về phía Tiểu U, tựa hồ là đang cảnh cáo nữ nhân này không nên tới gần móng Thao Thiết nướng của nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận