Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 336: Vì Vạn Thú Viêm mà đến

Vì Vạn Thú Viêm mà đến
Đúng như lúc trước cô gái của Hạo Thiên Tháp suy nghĩ, mùi vị thịt Thương Lang thật sự vô cùng ghê, hoàn toàn không dễ ăn.
Sau khi Bộ Phương lột lớp da sói, sờ sờ thịt sói là có thể đại khái tiên đoán ra mùi vị của thịt sói, bởi vì cơ bắp thịt Thương Lang cứng, cả người là các sợi cơ bắp, hết sức cứng rắn, cho nên vị rất kém cỏi.
Cho dù trong thịt hàm chứa linh khí nồng đậm, nhưng cũng không cách nào thay đổi vấn đề rất khó để nuốt.
Đối với loại nguyên liệu nấu ăn này, Bộ Phương dĩ nhiên cũng nhíu mày, nhưng dù gì cũng là linh thú cấp năm, lãng phí như vậy không phù hợp với thân phận đầu bếp của Bộ Phương.
Huy động Thái Đao, cắt thịt sói thành từng cục, Bộ Phương dùng một cành cây xuyên qua những miếng thịt sói, gác lên trên đống lửa.
Trong quá trình quay thịt, Bộ Phương cũng chỉ thỉnh thoảng dùng linh khí điều hòa.
Cháo Xà Hoàn Long Huyết trong nồi cơ bản đã ăn gần hết, Bộ Phương cũng không ăn nữa, hắn nếm qua mùi vị này là đủ rồi.
Sau khi rửa nồi sạch sẽ thu vào, Bộ Phương hết sức chăm chú bắt đầu xử lý thịt sói.
Máu tanh tràn ngập chung quanh còn chưa tản đi, từng tiếng thú rống vẫn thỉnh thoảng vang lên, mang đến cho người ta một loại cảm thụ da thịt tê dại.
Xuy xuy...
Thịt sói rất nhanh được nướng chín, thịt sói mặc dù có sợi cơ, nhưng sau khi quay, cũng biến thành vàng óng ánh, nước thịt từ trên thịt rơi xuống, nhỏ giọt xuống đống lửa, khiến cho ngọn lửa càng thêm rực rỡ.
Hắn lấy từ trong không gian Hệ Thống ra đồ gia vị, không ngừng vẩy vào phía trên thịt.
Mặc dù thức ăn cũng chưa ra hình dáng gì, nhưng Bộ Phương vẫn hết sức tin tưởng có thể nướng thịt Thương Lang thành món ăn mỹ vị.
Mùi thịt từ từ tỏa ra, thịt sói vốn khó có thể nuốt cũng tỏa ra mùi thơm hấp dẫn làm người ta không nhịn được nuốt nước miếng.
Mùi thịt tỏa ra ngoài, cũng làm cho đám linh thú vốn bị mùi máu tươi thu hút có chút xao động dữ dội.
Song trước khi đám linh thú này tính toán nhào đầu về phía Bộ Phương, ở nơi xa đã phát ra một tiếng nổ mạnh kịch liệt.
Tiếng vang này khiến đám linh thú tựa hồ cảm giác được điều gì, cảnh giác ngẩng đầu lên, quay đầu rời đi, lập tức biến mất không thấy nữa.
Bộ Phương cũng nghi ngờ nhìn về vị trí phát ra tiếng nổ, cầm thịt sói nướng vàng óng ánh thơm nức đứng dậy.
Tiện tay huy động chân khí, một chưởng chụp xuống dập tắt đống lửa, Bộ Phương cầm thịt nướng Thương Lang, chậm rãi đi tới vị trí phát ra tiếng nổ.
Hắn tới Thập Vạn Đại Xuyên để tìm kiếm mồi lửa Vạn Thú Viêm, tiếng nổ này có thể có quan hệ đến mồi lửa này hay không?
Trong lòng Bộ Phương nghĩ như vậy, thân thể bất giác chậm rãi đi về phía tiếng nổ, trong tay còn đang cầm thịt Thương Lang nướng thơm nức.
Con mắt cơ giới của Tiểu Bạch lóe lên, khéo léo đi theo phía sau Bộ Phương.
...
- Ha h..a. người của Hạo Thiên Tháp?
Một thanh âm có chút khinh thường vang dội, quanh quẩn trong sơn cốc có chút lõm xuống.
Sơn cốc u tối, mọc đầy thảm thực vật, trên một gốc cây đại thụ, một thanh niên tóc xám, hai tay ôm ngực, nhìn mấy đạo nhân ảnh phía dưới.
Mấy người này đều mặc trường bào màu trắng, trên áo choàng vẽ một hình tiểu tháp.
Không nghi ngờ gì, đám người này cũng là cường giả của Hạo Thiên Tháp.
Thập Vạn Đại Xuyên, nơi này chính là chủ tràng của Hạo Thiên Tháp.
- Tên cuồng đồ nhà ngươi, lại dám tùy ý giết đệ tử Hạo Thiên Tháp ta! Biết điều thì thúc thủ chịu trói!
Một vị lão giả sắc mặt lạnh lùng nhìn thanh niên tóc xám quát lớn, trong con ngươi tràn đầy tức giận, ở chung quanh hắn tất cả khuôn mặt đệ tử Hạo Thiên Tháp đều vô cùng căm phẫn.
- Sợ quá... Hạo Thiên Tháp thật lợi hại! Lại có thể không thèm để ý đạo lý.
Thanh niên tóc xám cười lạnh.
- Sư Đầu Ma Khoai cấp tám đó là tại hạ nhìn thấy trước, đệ tử Hạo Thiên Tháp ngươi muốn cướp đồ của tại hạ, tài nghệ không bằng người chết còn có thể trách ai?
Trưởng lão Hạo Thiên Tháp hừ lạnh một tiếng, ánh mắt rơi xuống một thực vật màu xanh biếc ở phía xa, lá cây của thực vật này màu xanh biếc, linh khí lưu chuyển phía trên, mặc dù nhìn qua không có gì đặc biệt, nhưng trong lòng trưởng lão lại cả kinh, bởi vì... đây chính là Sư Đầu Ma Khoai cấp tám.
Một loại linh dược cấp tám, giá trị dĩ nhiên trân quý vô cùng.
- Nhưng điều này cũng không thể trở thành lý do ngươi giết đệ tử Hạo Thiên Tháp!
Trưởng lão hít sâu một hơi, vẫn nhìn về phía thanh niên này, tròng mắt ngưng tụ, sau đó mấy vị đệ tử Hạo Thiên Tháp xung quanh hắn vội vàng giương trường cung trong tay bọn họ, dây cung kéo căng, nhắm ngay thanh niên kia.
Thanh niên tóc xám bẻ bẻ cổ, cười một tiếng, trong con ngươi càng lạnh lùng.
- Một tiểu thế lực của vùng đất thí luyện lại càn rỡ như vậy, quả nhiên vùng khỉ ho cò gáy sẽ sinh ra điêu dân... Các ngươi đã muốn tìm chết như vậy, vậy thì đi chết đi.
Nam tử tóc xám chợt cười một tiếng, sau đó trong mắt sát ý tăng vọt.
Ông...
Một trận ba động phát ra.
Trưởng lão Hạo Thiên Tháp giận quát:
- Đuổi theo!
Vù vù vù! !
Từng đạo chân khí mang theo tia sáng giống như một trận mưa lưu tinh rơi xuống bắn về phía nam tử đứng trên cây, tốc độ của mỗi mũi tên đều vô cùng nhanh, gào thét xé rách không khí.
Các đệ tử Hạo Thiên Tháp am hiểu sử dụng cung tên, nhiều mưa tên như vậy rơi xuống, tựa hồ khiến địch nhân muốn tránh cũng không thoát được.
Trong số các đệ tử Hạo Thiên Tháp mạnh nhất có thất phẩm, yếu cũng ngũ phẩm, mưa tên của nhiều cường giả như vậy, cho dù là bát phẩm Chiến Thần muốn chống cự cũng vất vả một phen.
Song, thanh niên tóc xám chỉ cười lạnh một tiếng, khóe miệng khinh thường nhếch lên, trong tay hào quang chấn động, sau đó trong tay hắn bốc cháy một ngọn lửa hỏa hồng sắc, ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, tiện tay cuốn động, tạo thành một bức tường lửa trước mặt thanh niên này.
Mưa tên bắn vào trên tường lửa, khiến tia lửa văng khắp nơi, nhưng không cách nào công phá được bức tường lửa này.
- Đây là Thiên Địa Huyền Hỏa? !
Lão giả Hạo Thiên Tháp nhất thời hít sâu một hơi, nhướng mày.
Không... Không thể nào là Thiên Địa Huyền Hỏa, ngọn lửa này uy năng mặc dù không tệ, nhưng so với Thiên Địa Huyền Hỏa vẫn kém hơn một bậc.
- Mục tiêu của ngươi chẳng lẽ cũng là vì Vạn Thú Viêm trong Thập Vạn Đại Xuyên ta...?
Người có loại ngọn lửa kỳ lạ này, tu vi mạnh mẽ tuyệt đối, xuất hiện trong Thập Vạn Đại Xuyên... khẳng định cũng là vì muốn có được Vạn Thú Viêm.
- Lão già này cũng có mấy phần nhãn lực, loại Thiên Địa kỳ bảo như Vạn Thú Viêm có thể xuất hiện ở vùng đất Nam Cương này, thật sự là vận khí, tại hạ dĩ nhiên muốn tới thử thời vận.
Nam tử tóc xám thản nhiên nói.
Trưởng lão Hạo Thiên Tháp còn muốn nói gì đó, nhưng tròng mắt bỗng co rụt lại, bởi vì hắn thấy bức tường lửa đầy trời đột nhiên biến đổi, lại hóa thành một con Liệt Điểu gầm thét mà đến, giương cánh bay lượn, mang theo uy năng đáng sợ.
Mấy vị đệ tử Hạo Thiên Tháp trực tiếp bị ngọn lửa của Liệt Điểu này đốt thành tro tàn.
Thanh niên tóc xám là một vị bát phẩm Chiến Thần, cộng thêm ngọn lửa kỳ lạ này, lực chiến đấu vô cùng cường hãn, trưởng lão Hạo Thiên Tháp xuất thủ cũng thất bại, bị đánh đến hộc máu.
Đệ tử Hạo Thiên Tháp trong trận chiến này bị đốt cháy chết mấy vị, cuối cùng dựa vào đại trận mọi người tạo thành, mới chống cự được tiến công của nam tử.
Nhưng thanh niên tóc xám rõ ràng cho thấy chưa dùng hết toàn lực, chỉ thúc dục hỏa diễm, không vội không chậm tấn công đám cường giả Hạo Thiên Tháp.
Ánh mắt của hắn vẫn tập trung vào Sư Đầu Ma Khoai.
Hắn rơi xuống mặt đất, chậm rãi đi tới gốc linh thảo màu xanh biếc đang đong đưa, mùi thơm nồng đậm tỏa ra, khiến cho hắn không nhịn được hít sâu một hơi.
Cây linh thảo này sở dĩ được gọi là Sư Đầu Ma Khoai bởi vì dưới lá cây màu xanh, còn mọc ra một ma khoai giống như đầu sư tử.
Thanh niên tóc xám đưa tay túm lấy chiếc lá, mạnh mẽ dùng lực, lấy chiếc lá ra, kèm theo một tiếng sư rống gầm thét, linh khí mênh mông tràn ngập, sau đó chung quanh tựa hồ cũng được chiếu rọi sáng rỡ.
Phía dưới chiếc lá, lại xuất hiện một cái Sư Đầumàu vàng trông rất sống động, miệng sư tử đang há rộng gầm thét.
Thanh niên tóc xám hài lòng nhìn Sư Đầu Ma Khoai, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn.
- Sư Đầu Ma Khoai tuyệt đối là thức ăn mỹ vị... Xem ra chuyến đi này có lộc ăn.
Thanh niên tóc xám nhếch nhếch miệng, lỗ mũi tiến tới bên cạnh ma khoai, mặt đầy hưởng thụ hít một hơi.
Bỗng nhiên, đôi mắt hắn ngưng tụ, ánh mắt nhìn về nơi xa, lạnh lùng quát:
- Người nào! Ra đây!
Đám người của Hạo Thiên Tháp đang đau khổ chống đỡ Liệt Điểu hỏa diễm thần bí của thanh niên kia nghe tiếng quát, trong lòng đều vui mừng, chẳng lẽ viện quân Hạo Thiên Tháp bọn họ đã tới rồi?
Bọn họ mừng rỡ đi tới chỗ truyền đến tiếng xột xoạt.
Rất nhanh, vẻ mừng rỡ trong con mắt bọn họ biến mất không thấy gì nữa, bởi vì trong tầm mắt của bọn họ, hiện ra không phải viện quân của Hạo Thiên Tháp.
Mà là một đạo thân ảnh xa lạ gầy gò, một vị thanh niên đang cầm một xiên thịt nướng chảy mỡ vàng óng ánh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận