Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1363: Thời tiết vừa được dịp, vậy làm một phần Cua Lông Chưng Rượu đi (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tiểu Bì đúng là Hà Tổ, nhưng là Tiểu Bì hôm nay cũng không còn có đủ uy thế của Hà Tổ, linh trí chỉ như đứa trẻ một hai tuổi, căn bản không đủ để chống đỡ nổi vị trí thống lĩnh một đại tộc.
Nếu là thật sự trả lại Tiểu Bì, Bộ Phương dám khẳng định... đám đệ tử Hoàng Kim Tôm Tộc này tuyệt đối sẽ giống như quỷ hút máu mà hút khô hết thảy máu tươi của Tiểu Bì.
Đương nhiên, với năng lực hôm nay của Tiểu Bì, nếu như nó muốn đi, đám người kia nhất định là không giữ được nó đâu.
Thế nhưng mà, Bộ Phương không thể ném Tiểu Bì tại trong nơi Vô Tận Hải này được.
Lần này Bộ Phương đến đây cũng chính là vì nói vấn đề này với Ngao Bạch, đây là quyết định sau khi Bộ Phương trải qua nghĩ sâu tính kỹ.
Nếu trong cuộc sống sau này Tiểu Bì khôi phục cùng nhớ lại uy thế thuộc về Hà Tổ, nếu Tiểu Bì phải đi, Bộ Phương tất nhiên không có ngăn trở chút nào.
Thế nhưng mà hôm nay, Bộ Phương phải cam đoan Tiểu Bì được an toàn.
Khiêng Long Cốt Thái Đao, Bộ Phương nhàn nhạt liếc nhìn Ngao Thịnh xụi lơ trên mặt đất, người này âm trầm như thế, nếu Tiểu Bì rơi vào trong tay của hắn ta nhất định sẽ bị lợi dụng.
So với Ngao Thịnh, Bộ Phương vẫn cảm thấy Ngao Bạch đáng tin cậy hơn.
Về phần Ngao Bạch đã mưu phản Hoàng Kim Tôm Tộc theo như lời của Ngao Thịnh... Buồn cười, chỉ cần Bộ Phương còn cho rằng Ngao Bạch là Hoàng Kim Tôm Tộc, vậy đối phương chính là người Hoàng Kim Tôm Tộc.
Ánh mắt giống như có chút khinh thường liếc nhìn qua Ngao Thịnh, nhếch khóe miệng, Long Cốt Thái Đao hóa thành ánh sáng tán đi mất.
Bộ Phương chắp hai tay, xoay người đi đến hướng phía bên ngoài thành.
Tiểu Bì ghé vào trên bờ vai Bộ Phương, mông mông lung lung bập bềnh bay lơ lửng.
Tiểu Hoa hóa thành bộ dáng tiểu nha đầu, bộ dáng tròn tròn cực kỳ đáng yêu, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là con bé không nhìn chằm chằm vào cường giả Hoàng Kim Tôm Tộc ở phía xa xa, khóe miệng chảy nước miếng.
Một đoàn người đi ra khỏi một mảnh bừa bộn tại Thủy Tinh Thành Thị, đây hết thảy đều là Ngao Thịnh gieo gió gặt bão, tự chuốc lấy.
Nếu không lựa chọn cưỡng đoạt Tiểu Bì, Bộ Phương căn bản chẳng muốn động thủ.
Thuyền U Minh mới xuất hiện, nổ vang một hồi, mọi người bước lên thuyền U Minh chạy ra khỏi đáy biển.
Ở bên trong Thủy Tinh Thành Thị, vẻ mặt Ngao Thịnh thay đổi liên tục, cuối cùng nện một quyền trên mặt đất, nghiến răng nghiến lợi, trong đôi mắt có vẻ giận dữ hiện lên.
- Chết tiệt!
Đứng lên trên mặt đất, cả người Ngao Thịnh tản ra khí tức âm trầm, hắn ta đi đến hướng phía Thủy Tinh Cung Điện đã bị chém làm hai nửa.
Đối với cung điện cùng thành thị bị phá hư, Ngao Thịnh không có để ý chút nào, những vật này chỉ cần tiêu tốn chút thời gian là có thể sửa được rồi.
Quan trọng là... Hà Tổ chạy mất.
Hắn ta biết được tin tức từ chỗ Ngao Bạch, Hà Tổ giống như đã mất đi linh trí.
Lúc lấy được tin tức này, suy nghĩ đầu tiên của hắn ta là nghĩ cách có thể khống chế được Hà Tổ, thế nhưng mà Ngao Bạch cự tuyệt ý nghĩ này của hắn ta.
Cho nên đã sinh ra Ngao Bạch phản loạn.
Thế nhưng mà đây hết thảy cũng không thể ngăn cản hắn ta.
Ngao Bạch đi rồi, hắn ta cũng bố trí tốt ván cục chờ đợi Hà Tổ bước vào, thế nhưng mà tuyệt đối thật không ngờ mấy người mang theo Hà Tổ đến lại cường hãn như vậy!
Cái đội hình này của hắn ta, coi như là Thánh Chủ Thánh Địa đến rồi cũng chưa hẳn có thể toàn thân đi ra, thế nhưng mà... nhân loại kia tại sao lại nhẹ nhàng như vậy?
- Nhân loại kia rốt cuộc là ai!
Mặt mũi Ngao Thịnh tràn đầy vẻ giận dữ xông về trong đại điện.
Ở bên trong, Thủy Tinh Điện có một pho tượng Hà Tổ cực lớn, bộ dáng giống Tiểu Bì như đúc.
Ở đằng trước pho tượng Hà Tổ thì là một khay ngọc cực lớn lơ lửng.
Bên trên khay ngọc điêu khắc đầy đường vân huyền ảo, hơn nữa bên trên còn có khí tức khủng bố đang lưu chuyển.
Xông vào đại điện.
Ánh mắt Ngao Thịnh điên cuồng đến cực hạn, khí tức trên người bắn ra, thân hình lập tức vọt lên, một tay bắt được khay ngọc kia.
- Không cho Hà Tổ trở về đúng không! Vậy bổn điện hạ sẽ phá hủy triệt để hi vọng Hà Tổ trở về Hoàng Kim Tôm Tộc!
Ngao Thịnh điên cuồng nói, trên mặt không khỏi lộ ra dáng tươi cười.
Bên ngoài Đại điện, toàn thân từng vị trưởng lão giống như lên cơn co giật, trên thân thể thỉnh thoảng có hồ quang điện hiện lên.
Bọn họ thấy được động tác Ngao Thịnh, mỗi người đều kinh hãi, nhao nhao lên tiếng ngăn cản.
Thế nhưng mà, quá chậm.
Ngao Thịnh căn bản không để ý tới bọn họ, trong tay xuất hiện một bả Cứ Xỉ Liêm Đao sắc bén, một đao chặt bỏ.
Một hồi âm vang.
Khay ngọc lập tức bị chém làm hai nửa, năng lượng khủng bố trong đó lao ra.
Ông...
Toàn bộ Thủy Tinh Cung Điện tựa hồ cũng bắt đầu chuyển động!
- Đại điện hạ ơi... Ngươi thế này... Thật là làm hỏng đại sự rồi!
Một vị trưởng lão như là bị rút đi hết khí lực toàn thân, đặt mông ngồi dưới đất, mặt mũi tràn đầy bi phẫn lắc đầu.
- Đã tệ... Vậy hãy để cho sự tình trở nên tệ hơn đi!
Ngao Thịnh cười to.
Khay ngọc nứt vỡ, ở bên trong khay ngọc lập tức có một đạo hắc khí bay tán loạn ra ngoài, hóa thành một thân ảnh đen kịt, lưu chuyển tại trong đại điện.
- Oán niệm của Hà Tổ sao! Giải phóng ngươi ra, mới có thể triệt để đoạn tuyệt hi vọng Hà Tổ trở về!
Oanh!
Một đạo hắc khí đột nhiên rơi xuống, lập tức xông vào bên trong thân hình Ngao Thịnh.
Toàn thân Ngao Thịnh đều bắn ra năng lượng đen kịt, đôi mắt trở nên đỏ tươi, lực lượng trên thân thể đang không ngừng tăng vọt.
Cảm thụ được lực lượng tăng vọt, trong đôi mắt Ngao Thịnh lập tức toát ra vẻ điên cuồng!
...
Bên trên Vô Tận Hải.
Thuyền U Minh chậm rãi chạy.
Tiểu U cùng Tiểu Hoa ngồi ở trên boong thuyền, nhìn xem bầu trời trong xanh như được gột rửa, cảm thụ được gió biển thổi phật phật, có vài phần nhàn nhã.
Trong nước biển thỉnh thoảng sẽ có Du Ngư nhảy về phía trước, ánh mặt trời chiếu rọi xuống, trên vẩy cá Du Ngư lập loè điểm một chút ánh sáng.
Bộ Phương thì đứng ở phía trước boong thuyền, Tiểu Bì ghé vào trên vai của hắn, phụt lên bong bóng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận