Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1343: Lời mời đến từ Hải Tộc Long Cung (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hơi nóng cuồn cuộn trào ra từ trong chiếc mâm sứ thanh hoa.
Món Ma Oa Xào Lăn hồng nhuận phơn phớt được bày ra trong mâm, hơi nóng bốc lên nghi ngút, miếng thịt ếch dường như hơi rung lên vì sức nóng dâng trào.
Thẫm đẫm nước dầu, từng khúc Bạo Liệt Hỏa Tiêu hồng nhuận tươi đẹp như thật sự có hỏa diễm đang thiêu đốt, đỏ tươi và có chút hấp dẫn ánh nhìn của người khác.
Một hương vị cay nồng trào dâng ra từ bên trong Bạo Liệt Hỏa Tiêu.
Vị cay nồng cùng với hương thơm nhẹ nhàng của rượu, chỉ ngửi thôi mà đã không thể không cảm thấy thèm ăn.
Bộ Phương nhìn món Ma Oa Xào Lăn ở trước mặt, nét mặt thoáng thả lỏng hòa hoãn, hắn cầm đôi đũa kẹp một miếng thịt Ma Oa đưa vào miệng.
Thịt Ma Oa kèm theo hơi nóng lọt vào trong miệng Bộ Phương.
Lông mày Bộ Phương bất giác nhướng lên.
Thịt ếch cho vào miệng, hương vị mịn màng bùng lên tức thì, cực kỳ co dãn đàn hồi. Khi cắn ngập chân răng, tựa hồ cũng có thể cảm nhận được vô cùng rõ ràng cảm giác ma sát khi những chiếc răng cắn qua thịt ếch.
Thịt ếch rất đàn hồi, khi bị cắn làm đôi, nó thế mà lại bật ra dữ dội.
Nhẹ nhàng gõ vào thành miệng, mang đến một hương vị khác biệt.
Loại cảm giác này... không thể miêu tả được.
Bộ Phương nhai kĩ thì ngoài hương vị thơm ngon ra thì ngay lập tức miếng thịt ếch cũng lan tỏa mỹ vị mềm nộn.
Thịt ếch mềm mượt như tơ, từng sợi tơ theo cổ họng trượt vào trong dạ dày, giống như có ngọn lửa thiêu đốt ở bên trong bụng, linh khí dồi dào bùng nổ trong chốc lát.
Nhưng mà đối với Bộ Phương mà nói, những linh khí này đều là vô dụng cả.
Bởi vì khi Bộ Phương thưởng thức đồ ăn cũng sẽ không hấp thu linh khí bên trong đồ ăn đâu.
Điều này cũng đúng là làm thiếu đi một chút niềm vui thú.
Bộ Phương chỉ là ăn hết một miếng thịt đã thấy rất hài lòng đối với hương vị cùng cảm giác của miếng thịt.
Dù sao cũng là nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Chủ, chỉ cần chịu khó nấu một chút thịt thì các món nấu ra cũng đã siêu ngon rồi.
Duỗi đôi tay mệt mỏi, Bộ Phương bưng đồ ăn đi ra ngoài phòng bếp.
Bên ngoài, trời đã tờ mờ sáng.
Nấu nướng một món ăn, Bộ Phương thế mà bận rộn cả một đêm.
Nhìn xem tửu lâu đang dần trở nên sáng rõ ràng hơn, Bộ Phương đứng sững sờ tại chỗ trong chốc lát, sau đó đặt bát đĩa đồ ăn lên bàn cơm.
Cẩn thận tính toán, thời gian một đêm ngược lại là qua nhanh vô cùng.
Thời điểm Bộ Phương tiến vào Điền Viên Thiên Địa, trời đã rất tối, trong bầu trời đêm trải rộng những ngôi sao sáng lấp lánh.
Nhưng mà ở bên trong Điền Viên Thiên Địa, Bộ Phương kiểm tra mầm cây lúa, quan sát rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, còn ngắt lấy nguyên một đám Bạo Liệt Hỏa Tiêu trưởng thành đồng thời cũng tiến hành xử lý Hỏa Tiêu. Bận hết những việc này rồi lại còn phải xử lý đống thịt Ma Oa Ma Chủ chồng chất như một ngọn núi nhỏ kia nữa.
Xử lý xong Ma Oa Ma Chủ, coi như là với Đao Công của Bộ Phương cũng cần hao tốn rất nhiều thời giờ đấy, cho nên trời đã hửng sáng cũng không có gì đáng kinh ngạc cả.
Bộ Phương của ngày hôm nay, Đao Công đã đạt đến cực hạn, coi như là Bá Vương Thập Tam Đao cũng có thể thi triển ra mười ba đao hoàn mỹ.
Đây đối với Bộ Phương mà nói chính là một loại tiến bộ không nhỏ về Đao Công, nhưng cũng làm cho Bộ Phương lâm vào trong ngượng ngùng.
Dù sao đều đã luyện thành Bá Vương Thập Tam Đao, vậy Đao Công của hắn còn có chỗ trống để đi cải thiện sao?
Đôi khi Bộ Phương sẽ suy nghĩ đến vấn đề này.
Nhưng kết quả là không thể nghi ngờ, cho dù Bá Vương Thập Tam Đao của hắn đã đạt đến cực hạn thế nhưng mà... Cái này cũng không đại biểu cho Đao Công của hắn cũng đã đạt đến cực hạn.
Lúc trước, Bộ Phương cho rằng Thao Thiết Cốc chính là cực hạn trù nghệ nhưng mà hắn tuyệt đối thật không ngờ rằng phía trên Thao Thiết Cốc còn có cả Tiên Trù Giới...
Mà hắn của hôm nay tựa hồ cũng phải khó khăn lắm mới đạt được tư cách tiến vào Tiên Trù Giới.
Điều này nói rõ cái gì?
Nói rõ trù nghệ của đầu bếp bên trong Tiên Trù Giới đều là cực kỳ chuyên nghiệp đỉnh cao tuyệt vời!
Đó là đầu bếp thuộc về Thiên Đường!
Cho nên tự nhiên cũng có Đao Công càng mạnh hơn nữa tồn tại.
Nhẹ nhàng thở ra một hơi, Bộ Phương nhắm mắt lại, khiến cho chính mình tỉnh táo lên, vừa nghĩ tới Tiên Trù Giới, Bộ Phương sẽ có cảm xúc mạnh mẽ dâng trào.
Không biết là do tiên khí bị hệ thống hấp thụ hay sao nữa.
Thời điểm Bộ Phương mở mắt ra lại lần nữa, hắn trợn tròn mắt.
Bởi vì, trước mặt nguyên bản không có vật gì lại đột nhiên xuất hiện mấy bóng người.
Sở Trường Sinh ăn mặc áo ngủ tơ tằm, đầu đầy tóc bạc rủ xuống, ghé vào trước bàn ăn, ánh mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm vào thức ăn trên bàn.
Ở bên là Tiểu U cao ngạo lạnh lùng.
Cẩu Gia không biết lúc nào cũng đã ghé vào trên bàn cơm, hai cái chân chó vững vàng đặt ở bên trên đó.
Mấy tên gia hỏa này, thật sự là bởi ngửi được mùi thơm lại chạy tới nữa à...
Khóe miệng Bộ Phương giật giật.
- Cái này là đồ ăn dùng thịt Ma Oa nấu nướng ra sao? Hương vị thật là thơm, nhưng cảm giác... cũng không có gì cầu kỳ đặc biệt nha.
Sở Trường Sinh nhìn xem món Ma Oa Xào Lăn đang tỏa ra hơi nóng cùng mùi thơm, nuốt một miếng nước bọt nói ra.
Đồ ăn tản mạn ra vầng sáng trong suốt, điều này nói rõ sự siêu phàm của món ăn này. Nhưng mà cũng vẫn không có để lại cho Sở Trường Sinh một cảm giác kinh diễm.
Có lẽ là do Bộ lão bản đã ăn quá nhiều món kinh diễm tuyệt vời rồi.
- Thịt Ma Oa có rất nhiều phương thức nấu nướng, ta chỉ lựa chọn một loại đơn giản nhất. Món ăn này xem như là phần đồ ăn thí nghiệm, để nếm thử thịt ếch như thế nào.
Bộ Phương nói ra. Bọn người Sở Trường Sinh nhẹ gật đầu.
Sau đó, mọi người thi nhau duỗi đôi đũa ra.
Tiểu Hoa cũng tiến tới trước bàn ăn, chớp chớp đôi mắt to đáng yêu, trong đôi mắt rắn Tam Hoa chậm rãi xoay tròn.
- Nhưng mà, hương vị thật sự cay dã man đấy...
Sở Trường Sinh nuốt một ngụm nước bọt nói.
Kẹp lên một miếng thịt Ma Oa hồng nhuận phơn phớt, nước canh trượt từ trên xuống, thịt Ma Oa vốn phải là màu ngà sữa nay bị nấu nướng có một chút hồng, vị cay và mùi thơm quấn quanh cùng một chỗ.
Chà chà...
Một miếng thịt ếch vào miệng.
Thân hình Sở Trường Sinh lập tức cứng đờ, ánh sáng trong đôi mắt càng ngày càng sáng chói lập lòe! Đó là một loại bộ dáng bị dọa cho kinh ngạc.
- Mùi vị này... thực sự không thể tin được!
Ầm ầm!
Sở Trường Sinh cảm giác trong thân thể của bản thân ông ta tựa hồ cũng bị một lực đạo cực lớn chấn động.
Thịt Ma Oa tựa hồ nhảy nhót lên bên trong thân thể của ông ta vậy, cái loại cảm giác này lại khiến cho Sở Trường Sinh nhịn không được bưng kín mặt.
Trên mặt tràn đầy cảm giác ấm áp!
- Ngon... Ăn ngon! Thật... Thật cay quá đi!
Sở Trường Sinh sợ hãi cảm thán.
Một tiếng "xoẹt" vang lên.
Bộ đồ ngủ bằng lụa trên người ông ta đột nhiên hóa thành những mảnh rách nhỏ rồi vỡ tung ra đầy trời.
Tiểu U cũng chậm rãi kẹp lên một miếng thịt Ma Oa đưa vào miệng, vui thích híp mắt, cái miệng nhỏ nhai nhai nuốt nuốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận