Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2545: Ngươi chạy cái gì! (1)

Giọng nói quen thuộc vang lên phía sau Bộ Phương. Bàn tay thon dài đặt lên vai hắn, động tác định bóp nát giọt Thần Lực của Bộ Phương ngưng trệ.
Nhìn bàn tay trắng nõn có ánh sáng màu xanh lục quấn quanh kia, mi tâm Bộ Phương nhất thời nhíu lại. Không hề nghi ngờ gì nữa, đó chính là Tiểu U. Nàng đã kết thúc truyền thừa rồi sao?
Bộ Phương nghiêng đầu sang chỗ khác, đối diện với ánh mắt của Tiểu U.
Trong khoảnh khắc đó, Bộ Phương chỉ cảm thấy sâu trong đáy lòng mình có hơi lạnh lan tỏa ra. Khí tức của Tiểu U có cảm giác quen thuộc, nhưng lại có chút khác biệt.
Ở trong mắt Bộ Phương, nguyền rủa trên thân Tiểu U triệt để thức tỉnh, nhìn chằm chằm vào hắn. Cảm giác không rét mà run đến từ những con Rắn Nguyền Rủa kia.
Uỳnh…
Thân hình Tiểu U lơ lửng trên không trung, sợi tóc màu xanh lục phiêu đãng. Nàng càng trở nên đẹp hơn, chính là cái vẻ đẹp như băng tuyết, không mảy may chứa một chút tình cảm.
Nàng ngăn trước người Bộ Phương. Váy dài phiêu đãng, chân dài trắng nõn lộ ra thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người.
- Được!
Bộ Phương trả lời nghiêm túc. Hắn không phải khách sáo, thực lực của nữ thi rõ như ban ngày. Mà Tiểu U lại dung hợp được thực lực đó, đương nhiên sẽ không còn bình thường. Cho nên Bộ Phương cũng lười tranh với Tiểu U, muốn xem Tiểu U bây giờ mạnh như thế nào.
Đương nhiên hắn rõ thực lực của mình, nếu không bóp nát giọt Thần Lực chỉ sợ là hắn cũng quá sức, dù sao cũng chỉ là Bán Thần. Nói thật, Bộ Phương cũng cảm thấy lực của mình có chút yếu, hắn thậm chí muốn sớm đột phá lên Thần Chi cảnh. Nhưng trong lòng như có giọng nói khiến hắn nghẹn lại. Vậy thì chờ hắn có đủ năm đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường, lúc đó sẽ bạo phát.
Đến lúc đó, có thể đạt tới trình độ nghịch thiên!
Cho nên hiện tại vẫn cứ nhường Tiểu U lên đi.
Tiểu U có vẻ cũng hơi sững sờ, không ngờ Bộ Phương lại dứt khoát như thế. Tốt xấu gì thì cũng khách khí một chút đi chứ. Nàng bĩu môi, sợi tóc màu xanh lục bay trong gió, đối mặt với vô số cường giả.
Hít sâu một hơi, lồng ngực cao ngất hơi chập trùng. Tiểu U nâng cánh tay lên giống như chuồn chuồn nước, nhẹ nhàng chạm một cái vào hư không.
Uỳnh…
Hư không như nổi lên gợn sóng, từng gợn dập dờn khuếch tán. Những chấn động kia tràn ngập ra, từng con sóng trùng sát vào thân thể những Thần Vương kia.
Ánh mắt Kiếm Thần Dư Thu trở nên lạnh lùng.
- Giết!
Trong điển tích có ghi chép, Thiên Nữ nguyền rủa bạo phát có thể giết hết cả một đại thế giới. Một khi Thiên Nữ nguyền rủa thức tỉnh có nghĩa là một kiếp nạn lớn xảy ra.
Tuy bây giờ đang trong di tích, nhưng sự tồn tại đại diện cho tai ương như Thiên Nữ nguyền rủa có thể diệt vẫn nên diệt thì tốt hơn.
Một đạo kiếm khí chém tới, trong nháy mắt hóa thành hàng ngàn hàng vạn, ùn ùn lao về phía Tiểu U. Trong tích tắc như muốn nuốt chửng cả người nàng!
Hả? Tiểu U thực sự có thể ngăn cản sao?
Bộ Phương có chút nghi ngờ, nhìn thấy Tiểu U bấp bênh trước bao nhiêu cuồng phong vũ bão, trong tâm không khỏi có chút lo lắng. Hay là vẫn bóp nát giọt Thần Lực?
Nhưng quả nhiên Bộ Phương đúng là lo lắng dư thừa. Vì Tiểu U rất nhanh đã bạo phát. Rắn Nguyền Rủa màu lục không còn là hình ảnh mơ hồ nữa, rất nhanh đã hóa thành thực thể, xoay quanh thân mình Tiểu U. Con rắn này toàn thân toát ra màu bích lục, từng mảnh từng mảnh sáng lên.
Minh Vương Thiên Tàng đã từng nói, một kia Rắn Nguyền Rủa bạo phát Tiểu U nhất định sẽ chết. Vì lúc đó thực lực của Tiểu U còn quá yếu. Nhưng bây giờ Tiểu U đã dung hợp với sức mạnh của nữ thi kia. Thân thể đã có thể so với mức độ của Thiên Thần. Rắn Nguyền Rủa không còn có thể cản nàng được nữa, còn có thể trở thành trợ lực cho nàng. Trở thành thủ đoạn công phạt cực mạnh của nàng!
Uỳnh!
Rắn quấn quanh người Tiểu U, một kiếm chém tới trên người nó. Lún xuống thân thể con rắn một khắc thì không thể nhấn sâu thêm được nữa. Một năng lượng màu lục chậm rãi từ thân rắn lan tỏa vào trong trường kiếm.
- Đây là… nguyền rủa chi lực?
Dư Thu hít một hơi lạnh, giống như có thể thấy được cái chết đang cận kề. Có thể khiến cho một đỉnh cấp Thần Vương như hắn có cảm giác đó thì rõ ràng năng lượng màu lực kia khủng bố vô cùng…
Vũ Trụ Hỗn Độn có 3000 Pháp Tắc. Đương nhiên 3000 Pháp Tắc này là một khái niệm mơ hồ. Thực tế có rất nhiều, nhưng Dư Thu chưa từng được chứng kiến Pháp Tắc nguyền rủa.
Pháp Tắc nguyền rủa cũng hiếm như Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường. Nữ nhân trước mắt có vẻ không phải đang sử dụng Pháp Tắc nguyền rủa, nhưng lại có kết quả giống với Pháp Tắc chi lực, uy lực vô cùng đáng sợ.
Uỳnh!
Dư Thu quăng kiếm, không do dự mà thoát thân.
Một quyền của Huyền Không nện xuống, hung hăng nện trên thân thể con rắn kia. Người hắn sáng chói, Thánh Thể Thánh Quang tăng vọt. Hắn muốn xé xác cái con rắn kia ra.
Nhưng mà… hắn cũng nhanh chóng bị đánh lui, bởi vì ánh sáng xanh kia lại liên tục lan tràn trên tay hắn.
Thánh Quang bị ăn mòn, Thánh Thể cường đại cũng bắt đầu hư hại.
- Nguyền rủa chi lực này quá đáng sợ, quá kinh khủng!
Sắc mặt Huyền Không vặn vẹo.
Khó trách Thiên Nữ nguyền rủa có thể tiêu diệt được cả đại thế giới.
Thánh Quang lan tràn, cưỡng ép áp chế trên cánh tay.
Kiếm của Dư Thu bị ăn mòn, nhanh chóng biến thành phế liệu, biến mất trong hư không.
- Đáng chết…
Dư Thu cắn răng.
Thiên Nữ nguyền rủa này thật đáng sợ!
Toàn bộ mái tóc của Tiểu U phiêu đãng. Môi nàng khẽ mở, đôi mắt hóa thành màu xanh lục, hoa văn trên cổ bắt đầu sáng lên.
Khí tức của Tiểu U bắt đầu biến đổi trở nên cao cao tại thượng giống như người ở trên cao quan sát bách tính!
Hả?
Khí tức biến hóa quá đột ngột, khiến Bộ Phương nghĩ tới nữ thi kia. Bởi vì khí tức của Tiểu U lúc này vô cùng giống khí tức của nữ thi kia. Nếu như không phải Bộ Phương có thể cảm nhận được khí tức của Tiểu U, Bộ Phương còn tưởng Tiểu U đã bị đoạt xá!
- Cảnh tượng quen thuộc này… chẳng lẽ đây là số mệnh của Thiên Nữ nguyền rủa sao?
Tiểu U như hóa thân thành nữ thi có chút đau thương mở miệng. Sau đó đôi mắt hóa thành màu lục, nàng giơ tay lên, nhìn chằm chằm những cường giả kia, thở dài một hơi.
- Thế gian đều là địch, đúng là quá cô đơn. Đã như vậy thì chết hết đi!
Tiểu U nói.
Lời vừa buông xuống, bàn tay nhỏ lại vươn ra, nhẹ nhàng chạm vào đầu con rắn. Con rắn kia há miệng phóng lên tận trời. Thân hình đột nhiên nổ tung trong hư không, như mặt trời chói chang chiếu rọi toàn bộ đất trời!
Uỳnh!
Một đạo, hai đạo, ba đạo…
Không thể đếm được bao nhiêu con rắn nhỏ bắn khắp bốn phương tám hướng.
Sắc mặt Dư Thu vặn vẹo, Huyền Không cũng cảm thấy kinh hãi.
Rất nhanh, những con rắn nhỏ đó đã bao trùm lên tất cả. Hóa thành một quả cầu bao trùm lên nhiều nhân vật đáng sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận