Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2386: Tuyệt cảnh? (2)

Notice: Undefined offset: 192
Xoẹt một tiếng.
Cánh tay Thao Thiết của Bộ Phương siết chặt lại thành một quyền rồi ném vụt ra.
Một tiếng bùm vang lên.
Hắn đấm thẳng vào bụng Mặc Thương mà không gặp bất cứ rào cản nào.
Bùm!
Hai mắt Mặc Thương đột nhiên mở to, trong nhất thời, trong đầu hắn ta không có bất kỳ suy nghĩ nào.
Một quyền này khiến toàn thân hắn ta đều co giật, cả đầu ngón tay cũng không thể cử động được.
Một tiếng ầm vang lên, hắn ta rơi từ trong hư không xuống rồi đập mạnh lên mặt đất.
Bộ Phương có chút cạn lời.
Đây chính là thế tử thế gia sao?
Yếu tới như vậy à?
Tên nhóc này ở đây để làm trò hề sao?
Người ở toàn trường đều có hơi hóa đá, sắc mặt của ba vị Các Lão lại càng co rút lại.
Nhìn thế tử Mặc Thương ngã trên mặt đất rồi lăn lộn như một loài bò sát...
Đánh giá trước đây của bọn họ về Mặc Thương được thu hồi ngay lập tức.
- Làm càn! Lại dám hung hăng như vậy ở trong Mặc gia! Mau bắt lấy hắn!
Ánh mắt của một vị Trung Đẳng Thần Chi vô cùng lạnh lùng, hắn ta quát lớn một tiếng.
Giơ một bàn tay lên.
Thần lực tuôn trào.
Biến thành một bàn tay to lớn che khuất bầu trời rồi nện về phía Bộ Phương.
Muốn trấn áp Bộ Phương!
Ngay cả khi Bộ Phương là Yêu Nghiệt đã lĩnh ngộ được Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường thì chắc chắn bọn họ cũng có thể trấn áp được.
Dù sao thì bọn họ cũng không phải là Trung Đẳng Thần Chi bình thường, số lượng Pháp Tắc mà bọn họ đã lĩnh ngộ được cũng đã lên tới Cửu Đạo.
Khí lãng được bắn ra.
Gần như muốn nghiền nát tất cả mọi thứ!
Mặc cho thế tử làm chuyện khôi hài thì điều đó cũng không làm ảnh hưởng đến uy nghiêm của bọn họ.
Sắc mặt của Bộ Phương đông cứng lại.
Đối mặt với một chưởng của Trung Đẳng Thần Chi vừa giáng xuống, Bộ Phương hét lên một tiếng dài.
Khí lãng như trụ, trong nháy mắt đã bay vút lên trời cao.
Âm Dương Luân Hồi Quyền được đánh ra.
Thổi bay một chưởng kia trong nháy mắt.
Ngay cả khi phải đối mặt với Trung Đẳng Thần Chi cũng không hề bị thương tổn chút nào!
Các Lão của Mặc gia vô cùng tức giận.
Bọn họ hung hăng xuất thủ rồi chém giết lẫn nhau với Bộ Phương.
Thần lực được phát tiết mà nổ tung không ngừng.
Sắc mặt của Bộ Phương vẫn rất lạnh lùng, hắn liên tục tung ra âm Dương Luân Hồi Quyền.
Thế mà lại bất phân thắng bại với một vị Trung Đẳng Thần Chi!
Bán Thần Chi Cảnh chống lại các vị Thần Chi cũng không hề yếu hơn chút nào!
Đây chính là sức mạnh của Yêu Nghiệt đỉnh cấp sao?
Tất cả các cường giả chứng kiến trận chiến này dường như đều hít vào một hơi khí lạnh.
Mặc Ngân cũng vô cùng ghen ghét, trong lòng kinh hãi!
Ánh mắt của Ngũ Hoàng Tử hơi nheo mắt lại, hắn ta cúi người về phía trước rồi ngạc nhiên mở miệng nói:
- Tên đầu bếp này... cũng có chút thực lực đó.
Lão giả đi theo bên cạnh Ngũ Hoàng Tử mở mắt ra.
- Pháp Tắc Luân Hồi chính là pháp tắc thần bí trong Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường... vô cùng mạnh mẽ và có thể chống lại Trung Đẳng Thần Chi, điều này không có gì đáng ngạc nhiên cả.
Lão giả mở miệng rồi nói.
- Cái này... Lão sư, nếu như ta có thể có thêm một vị Yêu Nghiệt Bán Thần trợ giúp thì có phải ta sẽ có cơ hội đối kháng với Đế Tử không?
Ánh mắt của Ngũ Hoàng Tử lóe lên, trong lòng tràn đầy suy nghĩ.
Lão giả liếc nhìn Ngũ Hoàng Tử một cái rồi lắc đầu nói:
- Ngũ Hoàng Tử, ngươi không biết Đế Tử kinh khủng như nào đâu, người này chính là yêu nghiệt tuyệt đối trong loài người, nhất định có thể trở thành Thần Vương! Thậm chí còn có cơ hội trùng kích lên Thiên Thần Chi Cảnh trong truyền thuyết nữa...
- Chỉ là một tên Bán Thần đã lĩnh ngộ được Pháp Tắc Luân Hồi thì làm sao có thể đối đầu với Đế Tử được chứ?
- Đế Tử mà muốn giết hắn thì chỉ cần một chiêu là đủ.
Lão giả khinh thường nói.
Ngược lại, Ngũ Hoàng Tử không hề quan tâm, ánh mắt hắn ta chỉ nhìn chằm chằm vào Bộ Phương rồi nở một nụ cười.
- Nếu tên đầu bếp này có thể sống sót, bổn hoàng tử sẽ miễn cưỡng cho hắn một cơ hội để hầu hạ...
Ngũ Hoàng Tử vuốt vuốt Ngọc Châu rồi cười khúc khích.
...
Bùm!
Hư không chấn động.
Bộ Phương lùi lại một bước.
Nhưng Trung Đẳng Thần Chi đối diện lại phải lùi tới mấy bước.
Tâm trí người đó đang chấn động, trong mắt bộc lộ ra sự giận dữ.
Soạt...
Hai vị Trung Đẳng Thần Chi khác cũng ra tay, trong nháy mắt đã vây xung quanh Bộ Phương.
Thần lực của cả ba bùng lên.
Hội tụ vào một chỗ rồi hóa thành Già Thiên Thủ Chưởng và trấn áp về phía của Bộ Phương.
Muốn nghiền nát Bộ Phương.
Một quyền được Bộ Phương đấm ra rồi nổ tung.
Pháp Tắc Luân Hồi khuếch tán ra nhưng lại không có cách nào oanh phá được một chưởng này.
Hắn bị ba vị lão giả đập xuống từ trên bầu trời, mạnh mẽ mà nện lên mặt đất.
Một tiếng nổ bùm vang lên.
Mặt đất nổ tung!
- Quỳ xuống cho ta!
Ánh mắt của một vị Trung Đẳng Thần Chi của Mặc gia trừng lên rồi quát một tiếng rất lớn!
Âm thanh như lôi đình làm chấn động tâm trí của tất cả mọi người.
Áp lực khủng khiếp và sự nghiền ép khiến Bộ Phương cảm thấy toàn thân vô cùng đau nhức.
Mặt Bộ Phương không để lộ bất kì cảm xúc nào.
Hắn liếc nhìn ba vị Trung Đẳng Thần Chi một cái.
Tâm thần động một cái, hắn chuẩn bị để Bạch Hổ xuất thủ.
Với thực lực bây giờ của hắn, Bạch Hổ xuất thủ chắc chắn sẽ máu chảy thành sông!
Đột nhiên.
Bên ngoài Mặc gia.
Có một luồng khí thế mạnh mẽ bùng phát.
Một bóng dáng uyển chuyển xuất hiện trong nháy mắt.
Đáp xuống từ trên trời.
Ba vị Trung Đẳng Thần Chi ngẩng đầu lên, ánh mắt hơi co rụt lại.
Bùm!
Ba vị Trung Đẳng Thần Chi lập tức lui về phía sau, xua tan uy áp đè trên người Bộ Phương.
Dáng người uyển chuyển rơi xuống, vô cùng quyến rũ.
- Lạc Tam Nương?
- Ma nữ Lạc gia! Ngươi lại dám nhúng tay vào chuyện của Mặc gia ta sao!
Các Lão Mặc gia giận dữ hét lên, cơn tức giận tăng vọt, khí tức tràn ngập toàn trường.
Bộ Phương hoài nghi mà liếc nhìn Lạc Tam Nương.
Dường như hắn không ngờ rằng đối phương sẽ xuất hiện và ra tay cứu hắn.
- Tỷ biết ngay ngươi không thể ngăn cản được một đám lão già của Mặc gia nên lập tức tới đây đấy? Cảm động không? Nếu cảm động thì sau khi rời khỏi đây hãy mời tỷ ăn một bữa thật ngon đi...
Dáng người Lạc Tam Nương uyển chuyển, nàng mỉm cười duyên dáng với Bộ Phương, xinh đẹp động lòng người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận