Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1848: Lễ vật của Tiên Thụ (2)

Notice: Undefined offset: 185
Sau đó không còn chuyện gì nữa.
Tuy Địch Thái Giới Chủ suy yếu nhưng tinh thần lại rất phấn khởi.
Mà Ngưu thành chủ cũng vô cùng hưng phấn.
Hắn vốn cho rằng Tiên Trù Giới sắp bị hủy diệt trong phút chốc.
Không ngờ tới lại được Đại Ma Vương cứu trở về.
Bây giờ ánh mắt Ngưu thành chủ nhìn Bộ Phương đã không còn giống bình thường.
Xuyên qua cửa vào tầng thứ năm.
Một đoàn người trực tiếp đi xuống tầng thứ ba.
Dưới sự áp bách, tầng thứ tư và tầng thứ năm Tiên Trù Giới đã dung hợp cùng một chỗ.
Từ nay về sau, năm tầng Tiên Trù Giới chỉ có thể đổi thành bốn tầng.
Tầng thứ ba Tiên Trù Giới.
Bên trong tòa Tiên Thành.
Tất cả Tiên Trù đều đang vô cùng mong chờ nhìn chỗ lối vào.
Trên tường thành, Tiên trù đứng đầy đó.
Dẫn đồng là Mộng Kỳ thành chủ, một thân trường bào phiêu diêu như tiên, đôi mắt xinh đẹp nhìn thẳng vào cửa vào.
Đột nhiên.
Chỗ lối vào.
Có mấy đạo nhân ảnh từ đó đi ra.
Nhìn thấy những người quen biết, ánh mắt Mộng Kỳ thành chủ lập tức hiện lên vẻ lo sợ lẫn vui mừng.
Vào lúc này, trái tim căng thẳng của nàng ta cuối cùng cũng thả lỏng.
Nàng ta che miệng, có một loại cảm giác mừng rỡ đến phát khóc.
Bộ Phương, Địch Thái Giới Chủ, Ngưu thành chủ, còn có Cẩu gia…
Bọn họ đã trở về.
Đây cũng có ý nghĩa rằng, Tiên Trù Giới đã vượt qua cửa ải khó khăn.
Bảo vệ Tiên Trù Giới.
Trong lúc nhất thời, Mộng Kỳ thành chủ có trăm mối cảm xúc đan xen.
Bên trong tòa Tiên Thành.
Rất nhiều Tiên Trù trải qua nửa ngày im lặng, liền phấn khích hoan hô lên.
Xung quanh lập tức tràn ngập tiếng reo hò vui mừng.
Niềm vui của chiến thắng làm cho mọi người đều rơi nước mắt.
Tiên Trù Giới là nhà của bọn họ, bọn họ đã từng tưởng rằng nhà của mình sẽ bị phá hủy.
Thế nhưng cuối cùng lại được cứu, cảm giác hạnh phúc sống lại sau tai nạn này khiến bọn họ sung sướng reo hò.
Địch Thái Giới Chủ nhìn các Tiên Trù đang reo hò, trong mắt có sự hoảng hốt, khóe miệng cũng cong lên thành ý cười.
Cảm giác thành tựu khi làm Giới Chủ, vào giờ khắc này khiến hắn ta tự hào.
Khóe miệng Bộ Phương cũng hơi nhếch lên một cái.
Không dừng lại ở tầng thứ ba thêm nữa. Một trận chiến này, mỗi người đều tiêu hao quá nhiều thể lực, cần nghỉ ngơi ngay.
Thần Cảm của Bộ Phương bởi vì Hủy Diệt Làm Nồi mà đã tiêu hao sạch sẽ.
Địch Thái Giới Chủ có ý chí Thiên Đạo gia thân, tổn thương đối với thân thể vô cùng lớn. Hơn nữa, hắn ta vì để cho hạt giống Tiên Thụ nảy mầm phát triển, cũng đã để máu trong thân thể chảy ra hơn phân nửa.
Lúc này, cả người đều trong trạng thái kiệt sức.
Cưỡng ép đột phá đến tu vi Tiểu Thánh, thiếu chút nữa đã trở về Bán Thánh.
Ngưu thành chủ trải qua một trận đại chiến, Tiên Khí trong cơ thể cũng đã dùng đến giọt cuối cùng, thân thể như cung tên mất đà.
Nếu không phải Bộ Phương cho hắn một tinh quả sinh mệnh, khả năng hắn đã sớm ngã xuống.
Bọn họ đều cần nghỉ ngơi.
Tất nhiên, trạng thái của Cẩu gia xem như tốt nhất.
Bước chân ưu nhã như mèo bước đi, giờ phút này Cẩu gia chỉ nghĩ xem Bộ Phương sẽ xử lý chân Sơn Dương Đại Thánh như thế nào.
Vừa nghĩ trong miệng còn không ngừng nuốt nước bọt.
Mộng Kỳ cũng không ở lại tầng thứ ba Tiên Trù Giới quá lâu.
Hiện tại, nàng ta cũng cần nghỉ ngơi.
Cũng theo bọn người Bộ Phương trở lại tầng thứ nhất Tiên Trù Giới.
Trở lại trong Tiên Trù Tiểu Điếm.
“Két” một tiếng.
Đẩy cửa tiểu điếm ra.
Trong tửu lâu, có mùi thơm của đồ ăn tỏa ra.
Mùi thơm kia khiến mọi người cảm thấy như đã trải qua một kiếp.
Cho dù bên ngoài có khói lửa nổi lên khắp nơi thì bên trong Tiên Trù Tiểu Điếm vẫn mãi mãi ấm áp bình yên, không màng danh lợi như thế.
Đinh linh linh.
Màn cửa tửu lâu bị xốc lên.
Hi Hi bưng một món ăn từ trong bếp đi ra, đặt món ăn lên bàn cơm.
Vừa vặn nhìn thấy đám người đẩy cửa bước vào, lập tức cong môi nở nụ cười vui vẻ.
- Bộ đạo sư, ngươi trở về rồi!
Hi Hi vui mừng hô lên.
Mấy người Hắc Long Vương cũng từ trên tầng đi xuống.
Sắc mặt Tiểu U trong trẻo lạnh lùng, đi theo bên cạnh nàng là Tiểu Hoa đã trổ mã trở thành thiếu nữ xinh đẹp.
Nhìn thấy đám người Bộ Phương không có việc gì liền thở phào một cái.
Không có việc gì thì tốt, chỉ sợ sẽ xảy ra chuyện gì.
“Xoát” một tiếng.
Tiểu Hồ nằm trên vai Bộ Phương phi tốc bay ra, rơi vào trên bàn cơm.
Nhìn chằm chằm một món ăn Hi Hi bày trên bàn, lộ ra vẻ mặt tham ăn.
Sau đó không nói một lời liền ăn đồ trong đĩa sứ.
Hi Hi tò mò nhìn Tiểu Hồ.
- Tiểu hồ ly thật đáng yêu.
Hi Hi cảm thán một câu, duỗi tay ra xoa đầu Tiểu Hồ, cảm giác lông xù làm cho Hi Hi cười khanh khách.
- Nó tên Tiểu Hồ, là thành viên mới của tiểu điếm chúng ta.
Bộ Phương giới thiệu, nói.
Hắn xoa đầu Tiểu Hồ, lại xoa đầu Hi Hi.
Cho dù là tiểu hồ ly hay là Hi Hi… đều vẫn chỉ là một đứa bé.
Bọn người Địch Thái Giới Chủ nhìn thấy hình ảnh ấm áp này đều không khỏi nở nụ cười.
Tinh thần lẫn thể xác của bọn họ đều mệt mỏi, tìm một chỗ ngồi xuống, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
- Các ngươi đợi một chút, ta vào bếp làm đồ nhắm, ban đêm nấu thịt Sơn Dương Đại Thánh ăn.
Bộ Phương nhìn mọi người, nói.
Mấy người Địch Thái Giới Chủ, Ngưu thành chủ đều gật đầu.
Khóe miệng Bộ Phương nhếch lên một cái.
Bỗng nhiên.
Dường như Địch Thái Giới Chủ nhớ tới cái gì, nhìn Bộ Phương, mở miệng nói:
- Tiểu hữu Bộ Phương, ngươi mau xem Tiên Thụ Chi Linh tặng ngươi lễ vật gì? Mở ra nhìn xem.
Địch Thái Giới Chủ nói như vậy.
Người xung quanh đều lộ ra vẻ tò mò.
Cẩu gia cũng không khỏi híp híp mắt chó, có chút mong chờ.
Bộ Phương ngẩn ra.
Gật đầu.
Tâm thần nhất động, viên Tiên Quả Thất Thải kia lập tức lóe ra quang hoa, xuất hiện trong tay hắn.
Long Cốt Thái Đao chuyển động, đao quang như sao băng mạnh mẽ rơi xuống.
Lớp vỏ bảy màu của Tiên Quả, ngay dưới đao quang từ từ rơi xuống, lộ ra hình dáng của lễ vật bên trong Tiên Quả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận