Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2494: Thần Hoàng xuất thủ (2)

Notice: Undefined offset: 207
Hắn ta điểm một ngón tay về phía thân thể Cẩu gia đang bay vụt tới kia.
Một chỉ này.
Khiến cho cả hư không liên tục nứt toác ra, vụ nổ đáng sợ ầm vang lên.
Bành!
Cẩu gia mang theo Thiên Thần cốt, những đường vân màu huyết sắc trên Thiên Thần Cốt tựa như còn sống đang nhảy nhót không ngừng.
Vụ nổ lập tức ập tới.
Vô số Pháp Tắc Chi Lực tràn ngập ra.
Ba đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường quá cao cấp!
Tuy nhiên, Pháp Tắc của Thái Hàng Thiên Vương lại càng mạnh hơn.
Một đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường cộng với cả nghìn Pháp Tắc phổ thông đã đủ để bù đắp sự chênh lệch của Pháp Tắc Chí Cường rồi.
Ánh sáng huyết sắc và ánh sáng màu vàng đất đang lưu chuyển phía trên bầu trời.
Bùm!
Bầu trời bị xé rách.
Như thể Hỗn Độn Vũ Trụ đang buông xuống.
Có một vòng xoay Pháp Tắc xuất hiện trên chín tầng trời.
Vòng xoay Pháp Tắc tựa như muốn xé rách tất cả mọi thứ.
Gây chấn động trong hư không.
Đây là sự trừng phạt của Pháp Tắc tới từ Hỗn Độn Vũ Trụ.
Sự va chạm Pháp Tắc của hai người đã vượt quá giới hạn chịu đựng của thế giới này.
Bùm!
Có một tiếng xoẹt vang lên.
Một tia chớp giáng xuống từ trên bầu trời.
Thân hình của Cẩu gia bay ngược ra sau, xoay tròn liên tục trên hư không rồi rơi xuống và đập mạnh lên phía trên tòa nhà.
Tòa nhà rung chuyển dữ dội.
Bộ Phương bắt chéo hai tay lại mà nhàn nhạt nhìn Cẩu gia.
Tay hơi run rẩy.
Hắn ném Thanh Hoa Từ Bàn ra ngoài.
- Một phần thịt sườn rồng xào chua ngọt.
Bộ Phương nói.
Cẩu gia nhận lấy miếng sườn xào chua ngọt, hắn ta há miệng hít một hơi thật mạnh, toàn bộ miếng sườn xào chua ngọt lập tức tràn vào trong miệng hắn.
Cẩu gia thè lưỡi ra liếm khóe miệng của mình một phát.
Khí tức trên cơ thể đã khôi phục trở lại.
Thái Hàng Thiên Vương vẫn đứng thẳng như cũ, khí tức đáng sợ như muốn nổ tung cả thế giới này!
- Thế mà lại có thể ngăn cản được một chỉ của bổn Thiên Vương... bổn Thiên Vương đã hóa thân thành Thái Thản Cự Nhân sở hữu sức mạnh vô cùng khủng bố! Chỉ một Cao Đẳng Thần Chi nhỏ bé mà lại có thể chặn lại được!
Ánh mắt của Thái Hàng Thiên Vương hơi co rụt lại.
Điều này khiến cho sát khí trong lòng hắn ta lập tức trở nên cường đại.
Thiên phú của Hắc Cẩu có hơi yêu nghiệt, còn có tên đầu bếp kia nữa.
Nếu như hai tên này ở lại Hạ Ấp Thần Triều thì cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì với Thái Thản Thần Hoàng cả!
Cho nên…
Giết!
Ánh mắt của Thái Hàng Thiên Vương hơi nheo lại.
Ngay sau đó, hắn ta bước lên một bước.
Thái Thản Cự Nhân, đỉnh thiên lập địa, thân hình như thế muốn xông vào trong tầng mây.
Hắn ta nắm chặt tay lại, hàng nhìn đạo Pháp Tắc lan tràn ra.
Bùm!
Tiếng ầm vang khủng khiếp đột nhiên nổ tung.
Thần uy giáng xuống.
Bên phía hoàng cung.
Một bóng người đang bắt chéo hai tay mà chậm rãi đạp không đi tới.
Đó là một vị lão giả trên tám mươi tuổi với mái tóc bạc trắng bay phấp phới.
Hắn ta đã già lắm rồi, cực kỳ già dặn, khí tức trên cơ thể gần như đã mục nát.
Đôi mắt của hắn ta đục ngầu nhưng tràn ngập tinh mang.
Hắc Giáp nhìn thấy lão giả này thì vô cùng ngạc nhiên đứng lên.
Thần Hoàng!
Sắc mặt của các cường giả đến từ Tiên Linh Thần Triều và Thái Thản Thần Đô đều thay đổi!
Hạ Ấp Thần Hoàng, cuối cùng cũng ra tay rồi!
Thái Hàng Thiên Vương quay phắt đầu lại mà nhìn chằm chằm vào lão giả già nua kia.
Cho dù là lão giả đã già nua như vậy nhưng vừa xuất hiện thì hắn ta vẫn trở thành tâm điểm giữa thiên địa!
- Đủ rồi... Làm loạn trong Triều Đô, ta nể mặt Thái Thản Thần Hoàng mà tha cho ngươi một mạng, nhưng tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó tha, cho nên ta sẽ chém một cánh tay của ngươi coi như răn đe.
Giọng nói uy nghiêm của Thần Hoàng vang lên làm kinh thiên cả động địa.
Tất cả mọi người đều hít vào một hơi khí lạnh.
Chặt tay sao?
Thế mà Thần Hoàng đại nhân lại muốn cắt đứt một tay của Thái Hàng Thiên Vương!
Điều này... có gây ra một cuộc chiến tranh giữa hai đại Thần Triều không?
- Chặt một cánh tay của ta sao?
Ánh mắt của Thái Hàng Thiên Vương co rụt lại.
- Tôn kính ngươi là Thần Hoàng nên cho ngươi một chút thể diện...
- Ngươi thật sự coi mình là Thần Hoàng đỉnh phong đấy sao?
Thái Hàng Thiên Vương lạnh lùng nói.
Cơ thể của Thái Hàng Thiên Vương mạnh mẽ chuyển động, thế mà hắn ta lại vung một quyền đánh về phía Thần Hoàng.
Sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi.
Điên rồi sao!
Thái Hàng Thiên Vương... đánh đến nghiện rồi à?
Bị thần kinh à!
Đó là Thần Hoàng, là cường giả hàng đầu đại diện cho của đất trời Thần Triều đó!
Thái Hàng Thiên Vương làm sao lại dám ra tay chứ!
Cẩu gia và Bộ Phương cũng nheo mắt lại.
- Lão giả này… sức uy hiếp có vẻ hơi yếu đó.
Cẩu gia khôi phục lại thân hình mập mạp, hắn ta không ngừng nhai nuốt miếng sườn xào chua ngọt trong miệng rồi nói.
Mặt Bộ Phương không chút biểu cảm.
- Làm càn!
Hắc Giáp vô cùng tức giận.
Bình Dương Vương, Thiên Long Vương và các gia chủ đại thế gia đều để lộ ra sự tức giận!
Bên phía hoàng cung.
Đế Tử trợn mắt nhìn thẳng.
Lại dám ngỗ ngược với thần uy của Phụ Hoàng, Thiên Vương của Thái Thản Thần Hoàng này đúng là không biết sống chết!
Đế Tử có sự tin tưởng tuyệt đối vào Thần Hoàng.
Sắc mặt của Thần Hoàng lạnh nhạt.
Sự phản kháng của Thái Hàng nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người.
Thần Hoàng cũng có hơi giật mình.
Nhưng mà…
Nhưng cũng chỉ là giật mình một chút mà thôi.
- Đại nghịch bất đạo, dĩ hạ phạm thượng, tội thêm một bậc… Chặt hết tứ chi!
Thần Hoàng thản nhiên mà nói.
Giọng nói của hắn ta có vẻ hơi yếu ớt.
Ánh mắt của Thái Hàng Thiên Vương sắc bén, hôm nay... Hắn ta muốn đấu với Thần Hoàng!
Bùm!
Một quyền thông thiên triệt địa.
Thái Thản Cự Nhân với tinh thần bất khuất kia giống như một con Cự Viên khổng lồ.
Hắn ta dùng cả hai tay đấm vào ngực mình rồi hung hăng nện xuống.
Ánh mắt của Thần Hoàng đục ngầu, hắn ta ho nhẹ một tiếng.
Đối mặt với một quyền đang đập xuống của Thái Hàng Thiên Vương.
Hắn ta từ từ xòe bàn tay ra.
Hắn ta nâng bàn tay lên rồi vung một chưởng ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận