Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1007: Truyền thừa! Hoàng Kim Thiết Tiên Cung! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Miệng Minh Vương phun ra khói xanh, mặt mày choáng váng.
Tại sao chỉ có hắn bị sét đánh? Không công bằng!
Tử Vân Thánh Nữ đứng ở đằng sau, thấy bộ dạng của Minh Vương thì không nhịn được mà che miệng cười rộ lên. Bởi vì cảm giác lúc trước Minh Vương tỏ vẻ cao cao tại thượng hoàn toàn biến mất.
Minh Vương hất đầu một cái, khí tức trên thân ngập ra. Phủi cho người sạch sẽ và đứng lên, sau đó ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Mây đen dày đặc trên trời chậm rãi tán đi.
Tiếng sấm dần dần nhỏ lại.
Mây đen bay đi, có ánh sáng lóe ra. Từng tia sáng vàng vụn, xuyên qua từng lớp mây đen, khung cảnh thật xinh đẹp.
Rất nhiều người dưới ánh mặt trời chiếu sáng ở đây, đều bị xóa tan đi vẻ lo lắng.
Nhưng mà nhiều người vẫn kinh ngạc nhìn Minh Vương, người đàn ông mạnh mẽ có phần đáng sợ này, sấm sét đánh mà không hề có thương tích gì cả!
Anh chàng này chắc chắn là kiểu tồn tại khó hiểu...
Có người ánh mắt bốc lên, nhìn thấy Minh Vương hô hấp đều trì trệ. Có người suy đoán người đàn ông trước mặt này có thể là Minh Khư sinh linh, bởi vì khí tức điên cuồng mà lúc trước bộc phát giống với Minh Khư sinh linh.
Nhưng mà cũng có những điểm khác so với Minh Khư sinh linh bình thường.
Nhưng mà, sao Minh Khư sinh linh phải bảo vệ Thao Thiết Cốc của bọn hắn?
Người đàn ông này mấy lần ra tay đều giúp Thao Thiết Cốc ngăn chặn nguy hiểm. Nếu không phải vậy thì bây giờ Thao Thiết Cốc đã sớm hóa thành một đống đổ nát rồi.
Mọi người tại đây cũng bị thương nghiêm trọng.
Hơn nữa, làm gì có Minh Khư sinh linh nào bị sét đánh mà không chết?
Cho nên người đàn ông trước mắt chắc chắn không phải Minh Khư sinh linh.
Rất nhiều người âm thầm suy nghĩ, nhìn về phía Minh Vương bằng ánh mắt sáng lên, có cuồng nhiệt, có kính nể.
Cho dù cường giả ở đâu thì cũng trở thành điểm chú ý của mọi người.
Minh Vương gãi gãi sau gáy, giống như không quen với ánh mắt mà mọi người xung quanh nhìn mình.
Bỗng nhiên.
Bên trong đống đổ nát ở phía xa, có bước chân vang lên.
Sau đó, mọi người nhìn sang và thấy một bóng dáng gớm ghiếc từ trong đó bước ra.
Tròng mắt xám của Tiểu Bạch lấp lóe, một tay nắm lấy Chiến Thần côn như trừ trong nham thạch lôi ra, một tay khác thì xách mấy thi thể chậm rãi đi từ đằng xa tới.
Tất cả mọi người đều không dám thở mạnh.
Tiểu Bạch đi đến trước mặt Minh Vương, ném mấy thi thể kia xuống đất.
Mọi người nhìn một chút rồi hít sâu.
Thi thể kia không phải ai khác, một trong số đó chính là vị Ngạo Lập Thương Khung, trong tay cầm Trường Kích, là một vị cường giả đại năng uy chấn bốn phương.
Thiên Tuyền Thánh Địa Đại Năng Cường Giả Lăng Lão, đầu đã bị bóp nát…
Còn lại ba người, là ba vị hộ pháp Kim Giáp áo giáp đều bị xé rách tung tóe hết.
Đầu giáp hộ pháp bị bóp nát, lộ ra đầu sói bên trong, những cường giả Kim Lang tộc này…
Đôi mắt Tử Vân Thánh Nữ co rụt lại, nhìn thấy những thi thể ngã trên mặt đất, tâm thần chấn động đứng lên. Nhìn thi thể Lăng lão, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ bi thương.
Lăng lão chết rồi… Tử Vân Thánh Nữ cũng có chút khó chịu.
Dù sao nàng cũng là Thánh Nữ của Thiên Tuyền Thánh Địa. Tuy Lăng lão không được tính là thân quen với nàng, nhưng cũng là trưởng bối. Đã từng gặp mặt, bây giờ lại trở nên bộ dạng thế này.
Tử Vân trong lòng bi thương, không biết nên nói cái gì. Chỉ cảm thấy bi thương và khó chịu.
Minh Vương nhìn thấy Tiểu Bạch dữ tợn trở về, sắc mặt cũng hơi run lên, về sau nhếch miệng cười to.
- Cục sắt nhà ngươi vẫn hung bạo như trước…
Tiểu Bạch không để ý đến Minh Vương, tròng mắt xám liếc nhìn bốn phía một lúc, giống như đang tìm hình bóng Bộ Phương.
Liếc một hồi cũng chưa tìm được, ngay sau đó, hạt đen trong đôi mắt nhỏ màu xám chuyển động, một làn sóng kỳ dị lan tràn.
Uỳnh…
Đôi mắt Minh Vương nhíu lại.
Ầm ầm!
Ở nơi xa, một tia sáng phóng lên tận trời thu hút ánh nhìn của mọi người.
Trong cột sáng mang theo vô số phù văn và năng lượng kỳ lạ.
Lục trưởng lão đứng lên, khuôn mặt đầy vẻ kích động.
- Đó là truyền thừa của Thao Thiết Cốc! Phù bụi lâu như vậy cuối cùng cũng được mở ra rồi?
Mặt Lưu Gia Lý cũng có ánh sáng lướt qua.
Thân thể mềm mại của Mộc Chanh khẽ run lên, môi đỏ nhếch lên…
- Chờ lâu như vậy cuối cùng truyền thừa cũng xuất hiện. Hay là liều mạng qua, không chừng may mắn sẽ được truyền thừa chọn trúng?
Ánh mắt của nhiều đầu bếp đỉnh phong của bảng thiết bia trù ở đây đều sáng lên hưng phấn, nóng lòng muốn tiến về phía hào quang kia.
Đương nhiên bọn họ biết truyền thừa là gì. Đồ vật quý giá của Thao Thiết Cốc chính là truyền thừa, đây cũng chính là đồ vật hấp dẫn sự chú ý của toàn Thánh Địa.
Sau một khắc, Mộc Chanh và rất nhiều đầu bếp đỉnh phong của bảng thiết bia trù đều phóng về phía vị trí kia.
Tròng mắt xám của Tiểu Bạch lấp lóe, khiêng Chiến Thần côn lên, trên đỉnh đầu là con tôm nhỏ đang nằm ngáy o o lùi về sau rồi phóng lên. Tiếng leng keng vang vọng, đôi cánh đằng sau lóe lên, bay ra ngoài, tốc độ cực nhanh.
Khoảnh khắc tia sáng lao tới, toàn bộ Thao Thiết Cốc đều chấn động.
Không ít cường giả ẩn nấp nhao nhao động thủ, phóng về phía vị trí truyền thừa.
Tiếng gió xé ở bên ngoài vang vọng, đó là cường giả mà Thánh Địa ẩn giấu đã được điều động đi…
Từng nhóm bóng người xé không gian mà đến, lít nha lít nhít, nhao nhao hướng về phía chùm sáng.
Chỉ chốc lát sau, xung quanh hồ đã có rất nhiều cường giả đứng lặng, bọn họ sợ hãi thán phục nhìn vào bên trong với ánh mắt không thể tin được.
Ánh sáng kia là từ mặt trời lặn dưới hồ dâng lên.
Hồ Lạc Nhật nước đang xoay tròn, hóa thành một vòng xoáy cực lớn, tia sáng phụt ra từ tâm vòng xoáy lao thẳng lên bầu trời.
Trên bầu trời những tầng mây trắng cũng xoay tròn theo, cả hai đều chiếu rọi, đẹp không tả xiết.
Linh Thú trong hồ đều đang sôi trào, bọn chúng liên tiếp nhảy lên mặt hồ.
Lâu lâu lại thấy một con quái vật khổng lồ xông ra khỏi mặt nước, mang theo tiếng gào thét, há to mồm, hàm răng sắc bén lấp lóe dưới ánh mặt trời.
Thủy Khí lan tràn, nhào về trước mặt tất cả mọi người.
Đó là Tổ Ngạc.
Truyền thừa của Thao Thiết Cốc dưới đáy hồ Lạc Nhật?
Rất nhiều người đều sững sờ, có người do dự một phen rồi lập tức nhảy xuống nước.
Nhưng Linh Thú hung bạo trong hồ nước đông đảo, ngươi kia vừa rơi xuống nước đã bị Linh Thú cuồng bạo xâm nhập, những Linh Thú này táo bạo vô cùng.
Cường giả kia bị trọng thương ho ra máu, cuối cùng chật vật lui về bờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận