Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1428: Thành tựu Tiên Trù? (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đối với thế gia mà nói, đặc đẳng đầu bếp… thật không tính là gì.
Huống chi là phàm nhân đặc đẳng đầu bếp, không có bất kỳ giá trị lôi kéo nào…
Hiên Viên Hạ Huệ thở phào một cái, đôi mắt đầy vẻ phức tạp, bên trong sự phức tạp còn xen lẫn một tia may mắn.
Tựa hồ cảm thấy may mắn vì Bộ Phương không trở thành Tiên Trù.
Tuy rằng tâm hắn ta một lòng hướng về trù nghệ, nhưng cũng không ngốc.
Hắn ta biết rõ, nếu như Bộ Phương trở thành Tiên Trù, vậy thì giá trị của hắn ta sẽ giảm mạnh, tài nguyên thu được cũng sẽ giảm bớt, hắn ta không muốn như vậy.
Bây giờ Bộ Phương không trở thành Tiên Trù, hắn ta còn có chút may mắn.
Hiên Viên Tuyền cùng nhau con cháu thế gia đứng chung một chỗ, đôi mắt híp lại nhìn Bộ Phương.
Vừa rồi suýt chút nữa đã khiến nàng ta giật mình.
Mục Lưu Nhi xoa đầu mình, thở dài tiếc nuối.
Vẫn còn kém một chút nữa, mặc dù có chút kinh hỉ, nhưng mà… vẫn kém một chút nữa.
- Thiên phẩm Phật Nhảy Tường, hoan nghênh đến nếm thử.
Bộ Phương từ tốn nói.
Lui lại một bước, nhàn nhạt nhìn ba vị bình thẩm.
Ba bình thẩm nhìn Bộ Phương một cái, bình thản gật đầu, không thể trở thành Tiên Trù, bởi vì thất vọng nên thái độ của ba vị bình thẩm đối với Bộ Phương cũng không quá tốt.
Vị bình thẩm sơn móng tay màu đỏ cầm lấy thìa sứ, ngón út hơi cong lên, lộ ra vẻ ưu nhã.
Nàng ta múc một thìa nước canh kim sắc, nước canh mát lạnh, trên đó không chút dầu mỡ nào, mùi thơm nức mũi.
Xuy xuy…
Môi đỏ cong lên, một lực hút được tạo ra, nước canh kim sắc trên thìa sứ được nàng ta húp vào trong miệng.
A?!
Ngay sau đó, lông mày của vị bình thẩm nhất thời nhướn lên, sắc mặt lập tức thay đổi, khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp, sau khi uống một ngụm nước canh, liền có sắc hồng bắt đầu hiện lên.
Giữa miệng và mũi đều có nhiệt khí nhàn nhạt phun ra.
- Hương vị này… Thật nồng đậm thơm!
Thân thể nữ tử hơi căng thẳng, hai chân mạnh mẽ kẹp lại, trong mắt toát ra vẻ khó tin.
Nước canh này như chỉ có một hương vị, nhưng cẩn thận có thể nhận được, trong hương vị này như chứa hàng ngạn hương vị khác.
Đây là loại cảm giác khó có thể tin được!
Còn hai vị bình thẩm khác nhìn thấy nữ tử lạ lùng như vậy, đôi mắt đều hơi sáng lên, nhao nhao bắt đầu nếm thử Phật Nhảy Tường.
Khán giả nhìn ba vị bình thẩm sau khi uống nước canh, thìa sứ trong tay hoàn toàn không dừng được, không ngừng múc nước canh, uống vào trong miệng.
Uống xong nước canh, bọn họ cầm đũa trong tay gắp nguyên liệu nấu ăn trong chén ra.
Trong bát của nữ tử sơn móng tay đỏ là một móng vuốt rồng con.
Móng vuốt rồng con rất lớn, nhưng được nấu chín, lại càng nhỏ đi, chất thịt cũng trở nên tinh tế nhẵn mịn.
Nữ tử liếm móng vuốt rồng con, nước canh trên móng vuốt rồng theo lưỡi thâm nhập vào trong miệng khiến nàng ta run lên…
- Thơm quá!
Nữ tử từ trong lỗ mũi lẩm bẩm một tiếng, sau đó bắt đầu nhét móng vuốt rồng vào trong miệng.
Hai bình thẩm bên cạnh nhìn nàng ta chằm chằm, há hốc mồm, nuốt nước bọt một cái, cổ họng nhấp nhô.
Khán giả xung quanh cũng đều là vẻ mặt hưng phấn.
Ăn đồ ăn… còn có loại thao tác như vậy?
Xoạt xoạt!
Đột nhiên, đôi mắt của nữ tử phát ra ánh sáng, ngay sau đó liền cắn mạnh, móng vuốt rồng con lập tức bị cắn đứt…
Tất cả khán giả theo dõi nàng ta đều cảm thấy căng thẳng, run rẩy theo.
Hai vị bình thẩm khác cũng bắt đầu ăn.
Thịt Ma Oa trơn mềm, thịt Chương Ngư cũng vô cùng đàn hồi.
Bay trên trời, chạy trên đất, bơi trong nước…
Phải nói rằng món ăn này, thật sự rung động!
Đáng tiếc… không thể khiến Bộ Phương trở thành Tiên Trù.
Ba vị bình thẩm ăn sạch sẽ, quệt quệt miệng.
Tuy Phật Nhảy Tường không khiến Bộ Phương trở thành Tiên Trù, nhưng chí ít… trở thành đặc đẳng đầu bếp thì không có vấn đề gì.
Cho nên, ba vị bình thẩm tuyên bố Bộ Phương trở thành đặc đẳng đầu bếp.
Điều này có ý nghĩa Bộ Phương đã đủ tư cách để mở quán ăn trong Tiên Thành.
Bộ Phương híp híp mắt, trong lòng có chút hưng phấn, có được tư cách mở quán ăn, khoảng cách hoàn thành nhiệm vụ tạm thời, lại gần thêm một bước.
Trong phòng, khán giả bắt đầu rời đi.
Chỉ là một cái đặc đẳng đầu bếp, cũng không khiến bọn họ quá để ý.
Nếu như không phải vì lôi phạt xuất hiện, căn bản bọn họ lười để ý đến Bộ Phương.
Hiên Viên Hạ Huệ thở dài.
- Đáng tiếc a.
Sau đó, hắn ta nhìn về phía Đồng Trình bên cạnh, chỉ vừa nhìn một cái, hắn ta liền ngơ ngẩn.
- Đồng Trình thiếu gia, ngươi đây là…
Hiên Viên Hạ Huệ nhướn mày.
Đồng Trình quay đầu nhìn Hiên Viên Hạ Huệ, trên mặt hiện lên một ý cười ôn hòa.
- Hiên Viên huynh, ta và phàm nhân kia… có chuyện phải tính, đợi bản thiếu tính sổ xong, lại nói chuyện với Hiên Viên huynh.
Đồng Trình vuốt Ngọc Châu trong tay, cười nói.
Đôi mắt Hiên Viên Hạ Huệ co rụt lại, bởi vì hắn ta nhạy cảm phát hiện được, trong đôi mắt Đồng Trình có một cỗ… sát khí.
Đồng Trình xoay người, nụ cười trên mặt biến mất trong nháy mắt, sau đó là một khuôn mặt hờ hững, cùng với vẻ hưng phấn khi nhìn về phía Tiểu Bạch.
Trong tay bỗng nhiên dùng lực, Ngọc Châu vỡ nát.
Thân hình Đồng Trình chậm rãi đi về phía Bộ Phương.
Bộ Phương khảo hạch đặc đẳng đầu bếp xong, hoàn thành mục đích của chuyến này, cũng lười ở lại đây, quay người định đi ra bên ngoài.
Đã có được tư cách mở quán ăn, Bộ Phương chờ không kịp muốn mở chi nhánh.
Chỉ là, hắn vừa mới xoay người, sau lưng liền truyền đến giọng nói lạnh lùng.
- Phàm nhân…đứng lại, để lại Địa Tiên Khôi, bản thiếu hoài nghi Địa Tiên Khôi này của ngươi là Địa Tiên Khôi của bản thiếu đánh rơi ở Hạ Giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận