Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1390: Tiên Thành tửu lâu (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hơn nữa, mấy cái tửu lâu ở bên ngoài đều bị mấy đại thế gia bao thầu hết rồi. Dù sao những người đầu bếp đó cũng thuộc về thế gia.
Để có đủ điều kiện mở cửa tiệm trong toà Tiên Thành, thì cần được đầu bếp trong Tiên Trù Các đánh giá trình độ.
Tuy rằng mở tửu lâu ở bên ngoài thì trù nghệ không cần đạt tiêu chuẩn của Tiên Trù Các, nhưng ít nhất thực lực của đầu bếp cũng phải đạt đến trình độ đầu bếp hàng đầu mới được.
Còn những đầu bếp nhận được đánh giá trình độ từ Tiên Trù Các, thì khi mới ra khỏi Tiên Trù Các đều sẽ bị thế gia triêu mộ, trở thành một thành viên của thế gia.
Ở Tiên Thành, những người đầu bếp mới chính là những nguồn tài nguyên lớn nhất.
Cứ như vậy, tài sản ở bên ngoài, rồi tài sản từ tửu lâu tạo thành một khối tài sản khổng lồ đều rơi vào trong tay của thế gia.
Thế gia vĩnh viễn là thế gia, còn những người dân bình thường sẽ khó có cơ hội trở mình.
Mà ở vòng trong các khu vực của thế gia mọc lên san sát, muốn mở tửu lâu ở đó sẽ không đơn giản chút nào, mỗi một vị đầu bếp ở tửu lâu nơi đó đều có đẳng cấp Tiên Trù.
Trên thực tế, phần lớn đều là nhất phẩm Tiên Trù và nhị phẩm Tiên Trù.
Tam phẩm Tiên Trù sẽ không mở tiệm buôn bán, việc bọn họ cần làm là đột phá Lân Trù, không ngừng trau dồi trù nghệ của bản thân ở dưới Tiên Thụ.
Cho nên, càng đến gần Tiên Thụ, đầu bếp siêu đẳng càng nhiều.
Tất nhiên, lúc này Bộ Phương vẫn chưa biết điều này.
Giờ phút này, hắn còn đang đau đầu suy nghĩ xem nên làm thế nào để mở một tửu lâu trong toà Tiên Thành này.
Theo như lời Cẩu gia đã nói.
Nếu hắn muốn mở một cửa tiệm bên trong toà Tiên Thành thì nhất định phải tham gia đợt kiểm tra ở Tiên Trù Các, lấy được chứng nhận tư cách đầu bếp ở đó.
Nếu không có chứng nhận tư cách đầu bếp nghĩa là không được cấp phép cho mở cửa tiệm, nhưng vậy cũng không thể nào thuê cửa hàng được.
Bây giờ, Bộ Phương còn chưa tìm hiểu hết trong tòa Tiên Thành này, cho nên hắn cũng chưa muốn đi tham gia kiểm tra vội, hắn cần phải xem xét thêm chút đã.
Một nhóm người đi lại bên trong toà Tiên Thành.
Tiểu Hoa thì bị Hắc Long Vương bắt lại, cưỡi ở trên cổ của Hắc Long Vương.
Tiểu U và Minh Vương Nhĩ Ha đi bên cạnh Bộ Phương, trong miệng Minh Vương Nhĩ Ha còn ngậm một cái que cay, vui vẻ mút ra mút vào.
Cẩu gia thì nhã nhặn bước đi như mèo, mỗi bước chân tuy không nhanh, nhưng vẫn có thể theo kịp được tốc độ nhóm người Bộ Phương.
Hắc Long Vương ngửi thấy mùi thơm ngào ngạt trong bầu không khí, nước miếng chảy đầy miệng nói:
- Tiểu hữu Bộ Phương, đi đã lâu như vậy, sao chúng ta không vào trong một tửu lâu ăn một bữa thử xem, cứ đi loanh quanh không mục đích như vậy cũng không phải cách gì hay ho.
Sức chống cự của Hắc Long Vương đối với mỹ thực rất kém cỏi, dù sao đã ăn rất nhiều sinh vật hải sản ở Vô Tận Hải, cho nên khi ngửi thấy hương thơm từ thức ăn nấu chín vẫn còn có thể kiềm chế được chút.
Tửu lâu à?
Ngược lại, Bộ Phương lại bị câu nói này của Hắc Long Vương thức tỉnh.
Đúng vậy nha, cứ đi loanh quanh không mục đích thế này, còn không bằng đi thực địa đến tận trong tửu lâu khảo sát một lần.
Vì vậy, mọi người đồng loạt đi về phía tửu lâu ở phía xa kia.
- Sao tửu lâu này lại không có tên vậy?
Bộ Phương tìm nửa ngày cũng không thấy được tên tửu lâu, nhíu lông mày, sau đó dẫn mọi người bước vào trong.
Cẩu gia đi phía sau Bộ Phương, nhìn bóng lưng thẳng tắp của Bộ Phương, miệng chó ngáp một cái, có hơi nghiền ngẫm.
Sau đó bước đi như mèo đi vào bên trong.
Cẩu gia nói:
- Tửu lâu ở bên ngoài đều không có tên, bởi vì không phải do Tiên Trù cấp phép cho mở tửu lâu cho nên không có quyền được đặt tên.
Vừa vào đến bên trong tửu lâu, ánh mắt nhóm người Bộ Phương đã bị hấp dẫn bởi khí thế hào hùng trong đó.
Tửu lâu được trang trí theo phong cách rất nghệ thuật, tường xanh ngói đỏ, những cái bàn bát tiên được đặt lần lượt bên trong tửu lâu.
Không gian rất rộng rãi, tuy rằng nhìn từ bên ngoài vào thấy tửu lâu rất nhỏ, nhưng khi vừa bước chân vào, giống như có càn khôn mở ra một không gian rất lớn.
Bày ra khoảng chục cái bàn.
Cơ bản, mỗi cái bàn đều có khách đang dùng cơm.
Trong không khí có mùi đồ ăn, mùi rượu, còn có hương thơm từ những nguyên liệu khác, đủ loại mùi vị trộn lẫn vào nhau, tạo thành một mùi hương tửu lâu rất quen thuộc đối với Bộ Phương.
Cẩu gia nói:
- Ở Tiên Trù Giới, cơ bản các hộ gia đình đều không biết nấu ăn, đến giờ ăn bọn họ đều đến ăn trong tửu lâu, thậm chí bọn họ còn lấy mỹ thực trong tửu lâu thay cho tu luyện.
Bộ Phương gật nhẹ đầu.
Mọi người phải chờ một lúc lâu mới tìm được một cái bàn trống, lập tức ngồi vào đó.
Mà lúc này, rốt cuộc cũng có người phục vụ của tửu lâu đến chào hỏi bọn họ.
Đến đón tiếp bọn họ là một thiếu nữ, tóc trên đỉnh đầu thiếu nữ được búi thành một khối tròn, mỉm cười nhìn nhóm người Bộ Phương.
- Hân hạnh chào đón, không biết các vị muốn ăn món gì?
Trong tửu lâu của các ngươi… có món gì?
Những người khác không lên tiếng, chỉ nhìn về phía Bộ Phương, còn Bộ Phương cũng từ tốn mở lời hỏi thăm.
Thiếu nữ hơi sững người, không nghĩ đến đứng đầu nhóm người này lại là một người thanh niên mặt không cảm xúc.
Có điều, bất kể ai làm chủ, thiếu nữ cũng không muốn để ý, dù sao thì những người này đều là đến tửu lâu để ăn cơm.
- Đây là thực đơn của tửu lâu, mời các vị xem qua.
Thiếu nữ mỉm cười, móc một tấm thực đơn làm bằng gỗ từ trong ngực ra đưa cho Bộ Phương.
Thực đơn à?
Bộ Phương nhận lấy thực đơn, sau đó liếc mắt nhìn vào.
Nhưng mà, sau khi ánh mắt Bộ Phương nhìn thấy tên của vật phẩm được ghi trong món ăn viết ở trên thực đơn thì nháy mắt co rút lại.
- Một phần Thiên Linh Măng xào lăn, một Tiên Tinh.
- Một phần thịt kho tàu Hoả Linh Song Đầu Xà, hai Tiên Tinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận