Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1870: Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây (2)

Notice: Undefined offset: 175
Cũng tại vì đứa nhỏ này mà khiến cho rất nhiều người bọn họ không qua được khảo hạch.
Mà vào lúc này, rất nhiều người đang toát ra biểu tình xem náo nhiệt.
Hi Hi cũng chỉ mới bảy tuổi, một bé gái nhỏ như vậy, người cũng không cao bằng tháo đài thì có thể nấu ra được món ăn gì?
Theo quan điểm của bọn họ, hiển nhiên Đại Ma Vương chỉ muốn đưa đối phương đến đây để trải nghiệm chút thôi.
Tuy nhiên...
Rất nhiều người muốn nhìn thấy sắc mặt của Bộ Phương khi đầu bếp học việc của mình bị chính hắn đuổi xuống.
Chắc chắn sẽ rất khó coi!
Ngược lại thì Mộng Kỳ có chút hiếu kỳ, nàng ta không có nhiều ấn tượng với Hi Hi.
Tuy nhiên nàng ta rất tò mò, không biết đệ tử yêu nghiệt này của Bộ Phương có thể nấu ra món ăn như thế nào.
Hi Hi mang món ăn lên.
Hơi nóng bốc lên.
Đây là một con cá được tưới trong dầu sôi và cá được chiên trong giấm.
Nhìn từ bên ngoài thì không có gì kỳ quái, mặc dù có Tiên Khí lượn lờ, nhưng cũng chỉ là một đạo Tiên Khí mà thôi.
Không thể nói là kinh hãi thế tục.
- Món ăn này có tên là cá sốt chua ngọt...
Hi Hi vân vê góc áo và có chút ngượng ngùng nói.
Vốn nàng muốn ngẩng đầu ưỡn ngực để giới thiệu nhưng lại hơi ngại và sợ hãi khi bắt gặp ánh mắt của Bộ đạo sư, vậy nên nàng chỉ giới thiệu một câu đơn giản.
Những người dự thi xung quanh đã bị Bộ Phương loại lập tức cười chế nhạo.
Những thiếu niên này đều là thiếu niên có xấu tính cho nên họ cảm thấy rất khó chịu trong lòng đối với việc bị Bộ Phương loại.
Chính vì vậy nên, cho dù đối mặt với Đại Ma Vương thì bọn họ vẫn biểu hiện ra vẻ khó chịu như cũ.
- Cá sốt chua ngọt?
Một trong số các giám khảo ồ một tiếng, có phần tò mò.
Cá sốt chua ngọt được coi như là một món ăn rất tinh xảo, một cô bé bảy tuổi liệu có thể hoàn thành một món ăn khó như vậy không?
Đặc biệt là dưới tình huống không có sự hỗ trợ của Tiên Cụ.
Tất nhiên, điều quan trọng nhất có thể khơi dậy sự tò mò của ban giám khảo chính là việc Hi Hi là đầu bếp học việc dưới tay Đại Ma Vương.
Có thể trở thành đầu bếp học việc dưới tay Đại Ma Vương thì khẳng định nàng có điểm khác biệt so với những người khác.
Một vị giám khảo đưa đũa ra và kẹp một miếng thịt cá.
Thịt cá trắng mềm được lật ra, hơi nóng bốc lên từ đó, nước sốt chua ngọt màu cam được rưới lên rất ngon miệng. Vị giám khảo khảo kẹp một miếng thịt cá dính nước sốt và cho vào miệng.
Hương vị mềm mềm của cá hoàn toàn bùng nổ.
Vị chua, vị ngọt được khống chế rất tốt.
Điều này khiến cho ánh mắt của giám khảo đột nhiên sáng lên.
Hắn nhìn vào Hi Hi một cách ngạc nhiên.
Món ăn này thật sự là do một cô bé bảy tuổi nấu ra?
Khả năng kiểm soát mùi vị dường như không kém gì một vị Nhị phẩm Tiên Trù!
Bộ Phương kẹp một miếng thịt cá và cho vào miệng, độ thơm ngon trào ra khiến hắn cũng phải gật nhẹ đầu, đây là một món ăn khá thuần thục.
Hi Hi đã phụ bếp trong Tiên Trù tiểu điếm lâu như vậy nên khả năng nấu nướng quả nhiên đã tiến bộ rất nhiều.
Dù sao bản thân tiểu nha đầu này đã có thiên phú rất tốt, hơn nữa nàng còn có Tiên Thiệt...
Dường như là nàng sinh ra để nấu ăn.
Tất nhiên, món ăn này cũng có khuyết điểm, nhưng so với ưu điểm của nó thì có thể bỏ qua những thiếu sót này.
Vì vậy, tất cả các giám khảo đều đồng ý với việc Hi Hi trở thành Nhất phẩm Tiên Trù.
Quả nhiên, chậm rãi và chăm chỉ.
Không có Tiên Cụ, không có dụng cụ làm bếp thuận tay nhưng chỉ cần ngươi chăm chỉ nấu ăn thì ngươi cũng có thể làm ra mỹ vị.
- Ta không phục!
Tuy nhiên, ngay khi Bộ Phương mới vừa tuyên bố Hi Hi trở thành Nhất phẩm Tiên Trù thì có người lên tiếng với giọng điệu bất mãn.
Nhóm thiếu niên bị Bộ Phương loại đã phản đối hắn.
Bọn họ cảm thấy Bộ Phương tuyệt đối lấy việc công đi làm việc tư, nếu không thì một nha đầu bảy tuổi dựa vào cái gì để trở thành Nhất phẩm Tiên Trù?
Kỷ lục Nhất phẩm Tiên Trù nhỏ tuổi nhất lại có thể bị thay thế dễ dàng như vậy à?
- Làm càn! Các ngươi dựa vào cái gì để nghi ngờ quyết định của ban giám khảo! Kỹ năng của các ngươi không bằng người ta thì cũng không cần làm ra chuyện xấu hổ mất mặt này!
Sắc mặt của một vị giám khảo trầm xuống và trực tiếp mở miệng.
Đến lúc này mới khiến cho đám thiếu niên đó tạm dừng lại.
- Bọn ta không phục! Tiểu nha đầu này trước hết thì không có Tiên Cụ, thứ hai không có tiên hỏa, thứ ba là không có nguyên liệu nấu ăn thượng phẩm! Dựa vào cái gì mà nàng có thể trở thành Nhất phẩm Tiên Trù! Nếu nàng có thể thì tại sao chúng ta lại không thể?
Một thiếu niên trợn mắt, mặt đỏ ngầu, bất mãn nói.
Bọn họ cảm thấy Bộ Phương đang bao che cho Hi Hi.
Mộng Kỳ nhíu mày nhìn về phía Bộ Phương, nàng ta muốn xem thử Bộ Phương sẽ giải quyết vấn đề này như thế nào.
Bầu không khí đột nhiên đình trệ.
Rất nhiều người đều nhìn chằm chằm vào Bộ Phương.
Trong khóe mắt của Hi Hi có mấy giọt nước mắt đang muốn trào ra. Những người này dựa vào cái gì để nghi ngờ khả năng nấu nướng của nàng, thời điểm mà nàng đang chăm chỉ luyện tập đao công thì không biết bọn họ còn đang ngủ ở chỗ nào đấy!
Tiếng ghế bị đẩy ra vang lên.
Toàn trường lại rơi vào yên tĩnh.
Bộ Phương đứng lên, liếc nhìn nhóm thiếu niên cứng đầu và không phục một cái, hắn chậm rãi đi đến bên cạnh Hi Hi, đưa tay ra và sờ đầu nàng một cái.
Khoảnh khắc tiếp theo, ánh mắt của hắn đột nhiên trở nên sắc bén.
- Đầu bếp học việc của Bộ Phương ta mà các ngươi cũng dám chất vấn?
- Người nào chất vấn thì đứng ra đây, có bản lĩnh thì thi một trận trù đấu với đầu bếp học việc của ta...
Bộ Phương hờ hững nói.
Ánh mắt của hắn nhướng lên, tỏa ra uy áp bức người.
Trù đấu?
Hi Hi sửng sốt một chút.
Các thiếu niên cũng ngẩn ra, giám khảo cũng hít một hơi thật sâu.
Đại Ma Vương chơi lớn thật... Lỡ như mà đầu bếp học việc thua thì sẽ tạo ra những tổn thương trong tâm hồn không thể xóa nhòa!
- Được! Trù đấu thì trù đấu! Tưởng chúng ta sẽ sợ một tiểu nha đầu sao? Không có Tiên Cụ, không có dụng cụ làm bếp, không có tiên hỏa! Chúng ta hoàn toàn có thể nghiền ép nàng!
Ánh mắt của các thiếu niên đột nhiên hiện lên tia sáng, bọn họ ngẩng cao đầu, hưng phấn hét lên.
Các giám khảo xung quanh ngược lại thì hít thở không thông và nhìn về phía thiếu niên kia...
Thật sự là... Nghé mới sinh nên không sợ cọp!
Mộng Kỳ cũng dở khóc dở cười lắc đầu một cái...
Những thiếu niên này thật sự không biết hai chữ tuyệt vọng viết như thế nào...
Dụng cụ làm bếp, Tiên Cụ, tiên hỏa... Những thứ này... Đại Ma Vương thiếu sao?
Phải biết rằng... Trù đấu là do chính Đại Ma Vương tạo ra!
Bộ Phương híp mắt một cái, hờ hững nhìn thiếu niên kia.
- Rất tốt, nếu đã như vậy thì Hi Hi... con cứ để cho bọn họ cảm nhận một chút tuyệt vọng đi, không cần quan tâm đến mặt mũi của đạo sư, cứ ngược bọn họ mạnh mẽ vào!
Bộ Phương nói.
Nói xong thì tâm trí hắn động một cái.
Một trận pháp vụt qua.
Từ trong trận pháp nổi lên tủ Thủy Tinh Đao.
Bộ Phương đẩy cửa tủ ra, lập tức hàng ngàn tia Tiên Khí tuôn ra.
Từng ánh đao sáng chói tỏa ra.
- Hi Hi... con cứ tùy ý chọn thái đao trong tủ đao của đạo sư, cho dù con muốn thái đao Tiên Cụ Cực phẩm hay là thái đao Tiên Cụ Cao Đẳng... đạo sư đều có.
Bộ Phương xoa đầu của Hi Hi và nhẹ nhàng nói.
Thiếu niên đối diện đang trợn mắt há hốc mồm, cậu ta nhìn vào tủ đao đến hoa hết cả mắt, trong lòng cảm thấy tê tái...
Bạn cần đăng nhập để bình luận