Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2296: Mẹ nó đây là... Tôm nõn! (2)

Notice: Undefined offset: 201
Hương trà, mùi thịt tôm.
Nhưng Cẩu gia hiểu rất rõ, nếu Bộ Phương muốn lấy thịt tôm làm món ăn cay nóng cũng được... Ví dụ như Tôm Huyết Long cay .
Thế nhưng hết lần này tới lần khác... Lần này Bộ Phương lại chọn nước trà nhạt nhẽo như vậy để xào tôm nõn...
Cái này khiến Cẩu gia rất không hiểu.
Minh Vương Nhĩ Ha cũng lại gần, hiếu kỳ đánh giá.
Không thể không nói đồ ăn của Bộ Phương tinh xảo hơn so với đồ ăn của Đại Tráng nhiều.
Mỗi một con tôm đều xử lý vừa đúng cách.
Tiên Khí mờ mịt tung bay lượn lờ, thân thể giống như ở Tiên Giới.
Hỏa Yêu lão tổ cũng bay lơ lửng đến.
Mũi của hắn run run, càng ngày càng gần.
Bộ Phương nhìn Hỏa Yêu lão tổ một cái rồi khẽ chau mày.
- Cẩn thận lửa.
Bộ Phương thản nhiên nói.
Hỏa Yêu lão tổ sững sờ, lửa? Lửa gì?
Đường đường Hỏa Yêu hắn, làm sao có thể sợ lửa chứ?
Hỏa Yêu lão tổ chỉ cho là Bộ Phương đang hù dọa hắn, lập tức không thèm để ý, tiếp tục lại gần.
Cây trà này chập chờn, dường như tản ra một cỗ mị lực không ngừng dẫn dắt tâm thần của hắn, khiến hắn không nhịn được mà muốn trầm luân vào trong đó.
Bỗng nhiên.
Lúc tới gần món ăn.
Đột nhiên Hỏa Yêu muốn rách cả mí mắt, phát ra một tiếng bạo rống.
Mặt của hắn chợt bắt đầu nhăn nhó, dần biến mất…
- Đây... Đây là chuyện gì?
Tâm thần của Hỏa Yêu lão tổ đều đang run sợ, thật đáng sợ... Đây rốt cuộc xảy ra cái gì!
Sao mặt của hắn sắp biến mất rồi, còn nữa... Hắn là Hỏa Yêu, sao trên mặt lại có cảm giác nóng hừng hực chứ?
Chẳng lẽ có lửa đang thiêu Hỏa Yêu?
Nhưng mà lửa... Mẹ nó ở đâu ra?
Bộ Phương khẽ thở dài một cái, Bộ Phương không thèm để ý đến tên Hỏa Yêu tự tìm đường chết này.
Nhưng hắn vẫn búng tay một phát.
Lập tức ngọn lửa vô hình đang cháy hừng hực trên mặt Hỏa Yêu lập tức bay trở về bên người Bộ Phương.
Ngọn lửa vô hình, chính là Thần Hỏa.
Đừng nói cho dù là Tiên Hỏa của Hỏa Yêu lão tổ cũng phải bị đốt cháy.
- Tôm nõn Cửu Chuyển Thiên Đạo, nếm thử đi.
Bộ Phương nói.
Cẩu gia kinh ngạc mà liếc mắt nhìn Bộ Phương một cái, dường như có hơi ngạc nhiên vì sự tự tin của Bộ Phương.
Minh Vương Nhĩ Ha thì hất tóc, không kịp chờ đợi đã duỗi đũa ra.
Đũa hạ xuống.
Hắn thế mà không kẹp nổi tôm nõn trơn trượt.
Cảm giác này khiến mặt của Minh Vương Nhĩ Ha ửng đỏ lên.
- Sai sót…
Minh Vương Nhĩ Ha nhếch miệng rồi nói.
Sau một khắc, đũa lại hạ xuống lần nữa.
Lập tức có một con tôm nõn béo mập đã bị hắn kẹp lên thành công.
Tại thời khắc này, dường như hắn kẹp lên cả một thế giới.
Vẻ vang, vinh dự, cảm động... Tốc thẳng vào mặt.
Đương nhiên quan trọng nhất vẫn là nhấm nháp tôm nõn.
Há mồm, thả tôm nõn béo mập vào trong miệng.
Ban đầu Minh Vương Nhĩ Ha còn chưa để ý.
Hắn thấy tôm nõn này giống như ngọc thạch, hẳn là vị rất nhạt nhẽo mới đúng.
Thế nhưng vừa vào miệng...
Nhai nuốt một phen.
Vị của tôm nõn vô cùng co giãn lập tức khiến sắc mặt của Minh Vương Nhĩ Ha cứng đờ.
Hả?
Tốc độ nhai nuốt của Minh Vương Nhĩ Ha nhanh hơn.
Con mắt càng mở càng lớn.
- Cái này... Cái này sao có thể!
Minh Vương Nhĩ Ha không thể tin mà nói.
Tư thái này của hắn đã khiến người xung quanh vô cùng sững sờ, trong lòng ngứa ngáy một trận.
Nước dùng nhạt nhẽo?
Nếu là như vậy thật... Vậy coi như sai sót trầm trọng rồi.
Khóe miệng của Bộ Phương hơi nhếch lên một cái.
Món ăn này là đứng đầu trong Vô Hình Thần Hỏa đó.
Đây là Thần Hỏa đứng đầu đã căn nuốt vô số Tiên Hỏa và Minh Hỏa, sao có thể nhạt nhẽo được?
Ầm!
Mặt của Minh Vương Nhĩ Ha lập tức đã bắt đầu đỏ ửng lên.
Dường như trong miệng của hắn được đổ bình ngũ vị vào trong nháy mắt.
Đủ loại tư vị kỳ lạ chìm nổi ở trong miệng hắn.
Thậm chí... Hắn còn cảm nhận được tư vị của que cay!
Vị que cay?
Cái này sao có thể!
Bên trong tôm nõn sao có thể có vị que cay!
Vị trà đắng chát, lại vô cùng nồng đậm, sau khi vào miệng thì dường như khiến cho nội tâm của bản thân yên bình tựa Hãn Hải, một mảnh lá cây nhỏ phiêu đãng rơi lên trên đó, dâng lên một vài gợn sóng.
Minh Vương Nhĩ Ha nheo mắt lại.
Trầm luân trong các tư vị của tôm nõn này.
Hỏa Yêu lão tổ không tin, ăn tôm nõn, ngươi còn có thể nếm ra hoa sao?
Chẳng lẽ tôm nõn này còn có thể vượt qua thịt Đại Bàng?
Hỏa Yêu lão tổ kẹp hai con tôm nõn trên chiếc đũa lên rồi nhét vào trong miệng.
Miệng nhai nuốt chóp chép trong nháy mắt.
Hả?
Nhưng mà trong khoảnh khắc khi tôm nõn này vào mồm.
Hỏa Yêu lão tổ đã khựng lại.
HÌnh như Hỏa diễm trên người hắn cũng đang sáng tối chập chờn.
Đó là một mùi vị kích thích cỡ nào, dường như có sóng lớn đang nổi lên trong nội tâm của hắn, thân thể giống như trôi nổi trong Hãn Hải, cảm nhận hơi nước ngập trời tốc thẳng vào mặt.
Có từng con tôm hùng vĩ mặc áo giáp vọt lên từ trong vùng biển đó, cầm trường mâu đâm lên trên người hắn...
- Ồ…
Hỏa Yêu lão tổ nhắm mắt lại
Hắn cảm giác trên đỉnh đầu của mình tựa như có một gốc cây trà đang chậm rãi sinh trưởng.
Hắn cảm thấy mình không phải đang ăn tôm nõn, dường như đang ăn cả một thế giới!
Thật khó mà tin nổi!
Xuy xuy xuy…
Hỏa Yêu lão tổ yên lặng.
Sau một khắc, đột nhiên hỏa diễm trên người Hỏa Yêu lão đều dập tắt...
Người ở đây đều kinh ngạc đến ngây người, sững sờ đầy mặt, biểu cảm đờ đẫn.
Xảy ra cái gì?
Lửa của Hỏa Yêu bị một món ăn dập tắt rồi?
Cẩu gia vô cùng kinh ngạc, hiếu kỳ cẩu trảo ra.
Mấy con tôm nõn lập tức phóng vụt, tựa như viên đạn mà bắn phụt phụt phụt vào vào trong miệng Cẩu gia.
Thiên ngôn vạn ngữ, chỉ hội tụ thành một câu...
- Con mẹ nó!
Mắt chó của Cẩu gia trừng lớn trong nháy mắt, lông chó nổ tung, thịt mỡ run rẩy!
Mẹ nó đây... Là tôm nõn?
Xác định không phải thịt sườn rồng xào chua ngọt chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận