Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2359: Ngươi không có tư cách (1)

Bán Thần bình thường?
Sắc mặt của tất cả mọi người đều trở nên vô cùng quỷ dị.
Vốn hình ảnh hiện ra bên trong hỏa diễm của Trình đại sư khiến cho người ta khó có thể tưởng tượng được Bộ Phương chỉ là một tên Bán Thần bình thường.
Có thể đè ép được một vị Thần Chi như Trình đại sư này, thậm chí ngay cả Pháp Tắc Chi Lực cũng chưa từng bày ra, đủ để chứng minh thiên phú yêu nghiệt của Bộ Phương rồi, sợ là cũng không hề yếu hơn so với hàng ngũ thế gia thế tử.
Triệu Vô Ngân thấy cảnh này, tròng mắt hắn lập tức trừng lớn, hắn nhếch miệng phát ra tiếng cười to điên cuồng.
- Ta đã nói là ta là bị oan rồi mà! Tên này vẫn luôn ngụy trang!
- Hắn đang lừa gạt tất cả mọi người! Thất Thải Phệ Thiên Mãng cũng bị hắn thả ra!
Triệu Vô Ngân tránh thoát khỏi trói buộc của thủ vệ, hắn ta điên cuồng gào thét lên.
Nồi của hắn, cuối cùng cũng vứt đi được rồi, không cần phải gánh cái nồi này nữa rồi!
Thoải mái trong lòng!
Trình đại sư rất đắc ý, râu cá trê nhếch lên, dù cho trong hình ảnh này hắn bị đánh cho chật vật như chó.
Nhưng hắn lại không có cảm thấy nhục nhã chút nào.
Chỉ cảm thấy hình ảnh này có thể khiến cho Bộ Phương lâm vào chỗ vạn kiếp bất phục, trong lòng của hắn đã rất sảng khoái rồi!
Sắc mặt của Lạc Tam Nương đã trở nên hơi khó coi từ lâu, tuyệt đối không ngờ rằng thế mà Trình đại sư lại để lộ ra hình ảnh này ở một khắc cuối cùng.
Ngay cả tấm màn che hắn cũng không cần sao?
Như này lão không xấu hổ à?
Phóng xuất hình ảnh mình bị người ta đánh đập ra rồi còn dương dương đắc ý nữa chứ.
Chưa từng thấy ai ngu như vậy!
Lòng dạ của loại người này, cuối cùng cũng không cách nào làm thành chuyện lớn được!
Lạc Tam Nương có hơi bất đắc dĩ.
Vốn dĩ tất cả đều đã sắp kết thúc rồi.
Thiếu Vương gia cũng sẽ cho Thần Trù Cung chút thể diện.
Thế nhưng cuối cùng lại bị Trình đại sư đến từ Thần Trù Cung hố, nói lão già này là đồng đội lợn cũng không đủ.
Sắc mặt của Thiếu Vương gia lạnh lùng.
Nụ cười trên mặt chậm rãi biến mất không thấy gì nữa.
Hắn ta nheo mắt lại mà nhìn Lạc Tam Nương và Bộ Phương với vẻ lạnh lẽo.
- Lạc Tam Nương, ngươi thế này là không thành thật rồi, thật sự cho rằng bản vương dễ lừa gạt như vậy sao!
Trên mặt của Thiếu Vương gia mang theo hàn ý.
Ngay sau đó, ánh mắt hắn ta nhìn về phía Lạc Tam Nương cũng không có chút hảo cảm nào!
- Thiếu Vương gia... Ngươi nghe ta giải thích!
Biểu cảm trên gương mặt xinh đẹp của Lạc Tam Nương có hơi thay đổi, nàng há mồm muốn nói gì đó.
Nhưng Thiếu Vương gia cũng không cho nàng cơ hội để nói chuyện.
Bọn thủ vệ leng keng tiến đến.
Trong nháy mắt, bọn họ đã bao vây Lạc Tam Nương và Bộ Phương lại.
Bộ Phương chậm rãi đứng lên từ trong đống đổ nát của Huyền Thiết Lao Lung.
Sắc mặt của hắn không có chút thay đổi nào.
Hắn lau vệt máu ở khóe miệng.
Đương nhiên vết máu này là giả, do Bộ Phương dùng năng lượng giả vờ ngưng tụ ra.
Sắc mặt của Bộ Phương rất bình tĩnh, không hề bởi vì tình hình này mà biểu lộ ra một chút vẻ hoảng sợ nào.
Bộ Phương nhìn Thiếu Vương gia một cái, rồi lại nhìn các cường giả khắp bốn phía đang châu đầu ghé tai.
Sau cùng, ánh mắt hắn rơi lên trên người Trình đại sư.
- Bây giờ chắc là Lạc quản sự rất hối hận vì lúc trước đã ngăn cản ta, không để cho ta một quyền đập chết ngươi.
Bộ Phương thản nhiên nói.
Ngữ khí của hắn không có chút tuyệt vọng nào khi lâm vào bước đường cùng.
Trên mặt của Trình đại sư toát ra nụ cười lạnh.
- Lừa gạt Thiếu Vương gia chính là tội chết! Sao ta có thể để tên lừa đảo như người nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật được chứ?
Trình đại sư vuốt ria mép của mình mà nói.
Nơi xa.
Triệu Vô Ngân điên cuồng cười to, trong mắt hắn ta tràn đầy sát ý.
- Tên lừa đảo như ngươi là đáng chết! Thế mà còn muốn để bản thiếu gia gánh nồi nữa!
Khí tức trên người của Triệu Vô Ngân dâng trào mãnh liệt, muốn ra tay đánh chết Bộ Phương.
Lần này thì Thiếu Vương gia không ngăn cản.
Bộ Phương nhàn nhạt giương mắt nhìn.
Nhìn Triệu Vô Ngân một cái, khóe miệng hắn hơi nhếch lên, dường như là khinh thường.
Tình hình như này là thứ mà Lạc Tam Nương không muốn nhìn thấy.
Tầm quan trọng của Bộ Phương không cần nói cũng biết.
Thần Trù Cung tuyệt đối sẽ không chôn vùi hy vọng duy nhất ở nơi này.
Mười tên Trình đại sư cũng không sánh nổi với một tên Bộ Phương!
- Lạc Tam Nương, ngươi không cần mở miệng cầu tình nữa, trừ phi cao tầng của Thần Trù Cung đích thân đến đây, nếu không, không ai có thể cứu được tên tiểu tử này cả.
Thiếu Vương gia lạnh nhạt nói.
Hắn ra hiệu cho thủ vệ ra tay.
Lạc Tam Nương cắn đôi môi đỏ mọng, sau đó thân hình nàng bay đến bên cạnh muốn trợ giúp cho Bộ Phương.
Người xung quanh xôn xao.
Vì một tên đầu bếp mà Lạc Tam Nương cũng quá liều đi, lại dám đối nghịch với Thiếu Vương gia?
- Bộ Phương, đợi lát nữa ta ngăn chặn những thủ vệ này, ngươi lập tức trốn đi, trốn về Thần Trù cung thì sẽ an toàn, tuy Thiếu Vương gia có cường thế, nhưng vẫn không dám làm càn ở Thần Trù Cung đâu.
- Về phần an nguy của ta thì ngươi không cần lo lắng, bọn họ vẫn không dám đụng đến ta.
Thần thức của Lạc Tam Nương truyền âm nói với Bộ Phương.
Nhưng lại không nhận được phản hồi nào từ Bộ Phương cả.
Điều này khiến cho trong lòng nàng có hơi cuống cuồng.
Đột nhiên.
Bộ Phương vươn tay vỗ vỗ bả vai nàng.
Lạc Tam Nương sững sờ.
Ngược lại, nàng nhìn thấy khuôn mặt của Bộ Phương là một khuôn mặt vô cùng tự tin.
- Trước tiên không vội.
- Thiếu Vương gia, ngươi muốn bắt ta? Vì sao?
Bộ Phương thản nhiên nói.
Thế mà lại trực tiếp truy hỏi Thiếu Vương gia.
Thiếu Vương gia nhướng mày, uy thế trên người đột nhiên khuếch tán.
- Ngươi lừa gạt bản vương, thả Thất Thải Phệ Thiên Mãng đi.
- Thiếu Vương gia có chứng cứ gì?
Bộ Phương vẫn nhàn nhạt hỏi như cũ.
Bộ dạng phong khinh vân đạm này khiến cho lông mày của Thiếu Vương gia nhíu lại càng thêm sâu.
Hắn không thích cái dáng vẻ này của Bộ Phương, dường như tất cả đều đã tính trước kỹ càng rồi vậy.
- Bản vương làm việc, sao phải cần chứng cứ?
Thiếu Vương gia lạnh lùng nói.
- Ồ
Bộ Phương bĩu môi.
Tư thái này khiến Thiếu Vương gia càng thêm tức giận.
Một tiếng ầm vang thật lớn!
- Thiếu Vương gia, để ta tới giáo huấn tên tiểu tử thối này một chút!
Triệu Vô Ngân đã không nhịn được từ lâu rồi, thân hình hắn ta lập tức phá không xông đến, một chưởng cách khoảng không mà phóng thích Pháp Tắc Thôn Phệ ra, đánh về phía đầu của Bộ Phương.
Muốn đập chết Bộ Phương hoàn toàn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận