Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2266: Kỳ vọng của Bộ Phương đối với Cẩu gia (2)

Notice: Undefined offset: 206
Thân hình đang chạy liền dừng lại, mọi người đều nhìn nhau.
Sau đó từng người đều hít sâu vào một hơi.
Bọn họ dù gì cũng là Tiểu Thánh cường giả… Vậy mà lại bị mê hoặc thần không biết quỷ không hay?
Thật sự khiến người ta rùng mình.
Trong tửu lâu.
Cửa đóng kín.
Đèn đuốc sáng trưng.
Bộ Phương chắp lấy tay, bưng đồ ăn.
Mấy người Cẩu gia, Tiểu U, Minh Vương Thiên Tàng, Minh Vương Nhĩ Ha đều đang tụ tập trong đó.
Bọn họ đều đang nhìn chằm chằm Bộ Phương
Có tò mò, có nghi hoặc.
Những gì xảy ra bên ngoài, bọn họ đều nhìn thấy cả.
Những hành động điên cuồng của đám người kia khiến bọn họ vô cùng kinh hãi, dường như trong lòng bọn họ cũng bắt đầu nảy sinh sự khát khao.
- Món ăn này…
Trong miệng Minh Vương Nhĩ Ha ngậm que cay, hình như que cay bây giờ cũng trở nên nhạt nhẽo vô vị.
Nhưng mà lời của hắn ta còn chưa nói hết đã bị Bộ Phương cắt ngang.
- Món ăn này… ngươi không thể ăn. Trừ Cẩu gia, không người nào được ăn.
Bộ Phương nói.
- Tại sao?
Minh Vương Nhĩ Ha lập tức không vui.
Cẩu gia mập như thế mà còn ăn được?
Vì cái gì mà không thể thông cảm cho đám người gầy bọn họ?
- Là bởi vì năng lượng trong món ăn này đúng không…
Thiên Tàng rất lý trí, nhìn Bộ Phương hỏi.
Bộ Phương gật đầu, món ăn này nhìn có vẻ bình thường nhưng lại là món ăn thứ hai trong Trù Thần thực đơn…
Bộ Phương suýt nữa thì thất bại vì một món ăn…
Tất nhiên bất phàm…
Trong đó có năng lượng phun trào tỏa ra, căn bản không phải Đại Thánh tầm thường có thể tiếp nhận được.
Đây chính là món ăn ép khô thần niệm của Bộ Phương.
Thần niệm của Bộ Phương rất bất phàm, trước đây chưa đột phá, thần niệm của hắn cũng đã đạt tới cảnh giới thứ hai.
Cảnh giới kia, đã sớm vượt qua Đại Thánh bình thường, so với Cửu Chuyển Tiểu Thánh cũng không hề kém.
Thế nhưng mà lại bị ép khô.
Nếu không phải tinh thần hải của hắn đặc biệt, Thái Cực Lưỡng Nghi Tinh Thần Hải, liên tục tưới tắm thần niệm không ngừng, khiến cho thần niệm không ngừng sinh sôi thì có khả năng Bộ Phương đã sớm bị ép khô.
Cho nên món ăn này không tầm thường.
- Ta không phục!
Minh Vương Nhĩ Ha ngậm que cay, vô cùng không vui. Mỹ vị ở trước mắt mà lại không thể ăn, chỉ có thể trơ mắt nhìn một con chó ăn.
Chuyện này người nào có thể chịu được.
Quá tàn nhẫn!
Bộ Phương liếc Minh Vương Nhĩ Ha một cái.
Khóe miệng nhếch lên.
- Được thôi, vậy ngươi ăn đi, chỉ cần ngươi có gan thì cứ ăn đi…
Bộ Phương đưa món Sóc Ngư tới trước mặt Minh Vương Nhĩ Ha, mùi thơm lan tỏa ra, nhiệt khí bừng bừng phun trào.
Minh Vương Nhĩ Ha sững sờ, sau đó hắn ta nhìn Sóc Ngư một cái.
Trong lòng có chút không phục.
Hắn ta cầm đũa lên.
Đột nhiên đi về phía món Sóc Ngư.
Nhưng khi vừa tới gần.
Một nỗi sợ hãi không nguyên do đột nhiên bùng phát trong lòng Minh Vương Nhĩ Ha…
Cảm giác sợ hãi ấy khiến hắn ta cảm thấy mình đột nhiên trở nên rất nhỏ bé.
Cảm giác này…
Khiến bàn tay cầm đũa của hắn ta không ngừng run lên… đôi đũa cũng rung lên, sau đó rơi xuống đất.
- Ta…
Minh Vương Nhĩ Ha mở miệng muốn nói, nhưng lại phát hiện mình không biết nói cái gì.
Chỉ có thể thở dài một hơi, tiếp tục ngậm que cay, mặt đầy vẻ buồn rầu ngồi qua một bên.
Hắn ta sẽ không thừa nhận rằng, khi đối mặt với một món ăn… hắn ta sợ.
Bọn người Thiên Tàng cười cười, ngược lại cũng không nói gì thêm.
Bộ Phương thì đẩy món ăn đến trước mặt Cẩu gia.
Đuôi chó Cẩu gia đung đưa, nhảy lên một cái, liền rơi vào trên bàn cơm, nện bước chân ưu nhã duyên dáng như mèo đi tới đi lui quanh món Sóc Ngư.
- Cẩu gia ta… bắt đầu đây.
Cẩu gia giơ Linh Lung Cẩu Trảo lên, đầu lưỡi liếm liếm, mở miệng nói với bọn người Bộ Phương.
Bộ Phương gật đầu.
Sau đó, Cẩu gia không do dự nữa.
Bỗng nhiên ghé đến đĩa sứ, bắt đầu ăn.
- Ôi…
Gần đó, Minh Vương Nhĩ Ha vốn đang rất rầu rĩ liền nghiêng đầu qua, nhìn thấy tướng ăn vẫy đuôi của Cẩu gia chỉ cảm thấy vô cùng ghét bỏ.
Món ăn ngon như vậy lại để cho chó ăn…
Ngược lại, đôi mắt Bộ Phương lóe lên ánh sáng.
Có thể thấy nó cắn một miếng, thịt cá liền chui vào miệng.
Người xung quanh đều đang xem, tất cả đều liếm môi, thực dự bị món cá này hấp dẫn.
Thịt cá vào miệng, vừa giòn vừa mềm.
Khi nuốt xuống như có từng hạt ngọc lớn nhỏ rơi vào đĩa ngọc, rồi chui vào trong bụng.
Nước sốt chua ngọt, thịt cá thơm ngon…
Cẩu gia vừa nuốt xuống đã cảm giác như lạc vào chốn thần tiên!
- Ngon… Rất ngon! Ngon như ăn Túy Bài Cốt vậy!
Cẩu gia nằm gục trên từ bàn, mơ hồ nói không rõ.
Ăn đến quên cả trời đất, đuôi chó rung lên một cái.
Ong…
Sau đó, mọi người cảm nhận được năng lượng kỳ lạ từ trong món ăn đó tỏa ra.
Đó là một ít năng lượng thần tính.
Đôi mắt Tiểu U sáng lên, lúc trước nàng ăn tam bồi kê cũng như thế.
Năng lượng này ngăn chặn trớ chú trong cơ thể nàng, thậm chí dung hợp trớ chú và cơ thể nàng lại làm một, khiến tu vi nàng tăng vọt lên, tu vi đạt đến Cửu Chuyển Tiểu Thánh…
Cẩu gia ăn con cá này, hẳn là cũng giống với tam bồi kê trước đó mà nàng đã ăn!
Tiểu U nhìn khuôn mặt của Bộ Phương.
Có thể cảm ứng được sự chờ mong trong lòng Bộ Phương.
Tiểu U chợt thấy sững sờ, cũng hiểu ra, Bộ Phương đang mong chờ cái gì.
Đây chính là món ăn trong Trù Thần thực đơn.
Mỗi một món ăn, Bộ Phương đều dốc hết khả năng để nấu.
Vô cùng mỹ vị.
Hiệu quả tất nhiên cũng rõ rệt.
Điều Bộ Phương mong chờ, chính là sự thay đổi của Cẩu gia sau khi ăn xong Sóc Ngư này.
Tu vi sẽ đột phá sao?
Có thể trở thành Thần Chi chân chính à?
Đây đều là những gì Bộ Phương mong chờ.
Bỗng nhiên.
Đôi mắt của tất cả mọi người đều sáng lên.
Bởi vì…
Cẩu gia đã ăn hết toàn bộ Tam Hoa Sóc Ngư. Sau khi ăn xong món ăn này, Thần Niệm Tam Hoa trên đó cũng lặng lẽ tan biến…
Oành!
Ngay sau đó.
Đôi mắt của mọi người đều co rụt lại.
Ánh mắt khóa chặt trên người Cẩu gia.
Bởi vì trên thân Cẩu gia đột nhiên có một cỗ khí tức cường hạn cực hạn bộc phát ra!
(*)Hồng chung: chuông lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận