Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2469: Mùi thơm của hàu biển chiên bay lên tận tảo triều! (1)

Hoàng cung Thần Triều.
Hoàng cung nguy nga tráng lệ chiếm diện tích vô cùng rộng lớn.
Hoàng cung sơn son thiếp vàng lộng lẫy, trên mặt đất, lối vào ở cửa của hoàng cung đều được trải một lớp ngọc thạch lót đường.
Hai hàng thủ vệ đứng nghiêm ở bên ngoài, khí tức chập chờn.
Từng vị cường giả lao như bay tới đáp xuống bên ngoài cửa cung, khi bọn họ bước vào bên trong cửa cung thì chuyển thành đi bộ, thong thả từng bước.
Các gia chủ của các đại thế gia chạm mặt nhau, sôi nổi bàn tán.
Một vài Đại Thần trong Thần Triều thì đi chân trần giẫm trên đất, mặc trường bào dài rộng, những lọn tóc được thả tung bay tự nhiên.
Bọn họ tươi cười sảng khoái, chắp tay nhìn nhau.
Thần Hoàng của Hạ Ấp Thần Triều không quá chú trọng về vấn đề nghi thức, chỉ có thời điểm khi Hoàng Phi quản lý Thần Triều thì bắt buộc phải thực hiện các nghi lễ. Đôi lúc đụng chạm đến không ít những cường giả không sợ cường quyền, thậm chí cả những đại quan đã lựa chọn ở nhà không ra khỏi cửa.
Mà bây giờ, khi Thần Hoàng trở lại, những đại thần này lập tức thi nhau xuất hiện.
Trong hoàng cung.
Bọn thái giám mặc bào phục, cũng kính đứng im ở hai bên. Bọn họ chắp tay nghênh đón các đại quan đại thần.
Nhóm tỳ nữ không được vào triều.
Các đại thần lần lượt đi vào, đứng thành hai hàng bên trong hoàng cung.
Chủ vị, đó là Thần Hoàng uy áp trấn thế, khí tức của Thần Hoàng rất mạnh mẽ, dường như muốn trấn áp hết mọi thứ.
Hắn ngồi ở vị trí cao nhất, lạnh lùng nhìn xuống từng vị quần thần đang bước vào.
Chia thành hai nhóm đứng ở hai bên trong hoàng cung.
Một lúc sau, từng vị đại thần, Vương gia, gia chủ thế gia đã tập trung đầy đủ.
Một vị thái giám cầm theo một chiếc Kim La, bất chợt đánh xuống, đông một tiếng, tiếng chiêng vang lên đinh tai nhức óc, giống như có lực lượng thần bí, không ngừng khuếch tán ra.
Thần Hoàng ngồi nghiêm ở trên cao, lạnh lùng nói:
- Các vị ái khanh đều đến cả rồi.
Dứt lời, các vị đại thần nhìn trái ngó phải một hồi.
Một vị đại quan có vẻ mặt kỳ lạ đứng nguyên tại chỗ, chắp tay hướng về phía Thần Hoàng bẩm báo:
- Hoàng Thượng… Bình Dương Vương vẫn chưa đến ạ.
Bên trong tửu lâu ở tòa nhà của Lạc gia.
Bình Dương Thần Vương còn đang nuốt nước bọt nhìn chằm chằm vào chiếc đĩa đựng hàu biển chiên ở trên bàn ăn, lỗ mũi mở to, con ngươi như muốn rơi ra ngoài.
Bản thân hắn là Bình Dương Vương, có món ăn nào mà hắn chưa từng thử qua chứ. Nhưng hôm nay một đĩa hàu biển chiên này đã khiến hắn không kìm lòng được.
Mấy người Lạc Tam Nương, Hạ Thiên cũng có vẻ sốt ruột lắm rồi.
Hương thơm kích thích vị giác, giống như hàu biển chiên có kim sắc quang mang làm cho bọn họ phải phấn khích.
Bộ Phương nhìn một đám người đang mắt to trừng mắt nhỏ nhìn vào trên bàn ăn, nói ra:
- Món ăn này gọi là hàu biển chiên.
Khóe miệng của hắn cong lên, rất hài lòng với biểu cảm của những người này, khi đối mặt với mỹ thực nên có thái độ như vậy.
Bộ Phương hắng giọng một cái, đang muốn thuyết minh về món ăn này.
Bất ngờ lại bị mọi người cắt ngang.
Bọn họ quá lười phải nghe Bộ Phương trình bày, không muốn chờ đợi thêm một giây phút nào nữa, chỉ muốn được thưởng thức ngay món ăn thượng hạng này thôi.
Bộ Phương cũng không tức giận.
Dù sao đó là món ăn hắn làm ra, sức hấp dẫn ra làm sao hắn đương nhiên hiểu rõ nhất.
Trở tay một cái, Long Cốt Thái Đao lập tức xuất hiện, xoay một vòng trong tay.
Sau đó, nhất đao trảm xuống.
Đao quang lóe lên.
Hàu biển chiên lập tức bị cắt xẻ thành từng miếng giống như bánh Pizzza.
Tương Chu Quả cũng được chia đều ra từng miếng.
Bộ Phương giơ tay.
Năng lượng phủ đầy trên tay, biến thành một cái bao tay, lấy ra từng miếng hàu biển chiên.
- Tiểu U một miếng, Cẩu gia một miếng, Hạ Thiên một miếng, Tiểu Hồ một miếng,…
Bộ Phương phân phát nghiêm chỉnh, toàn người quen ở đây.
Bộ Phương cắt thành từng miếng có kích thước tương tự nhau, như vậy rất công bằng.
Từng người lần lượt nhận lấy miếng hàu biển chiên, nhìn nước sốt chảy trên miếng hàu mà không nhìn được hít sâu một hơi.
Một nhóm thực khách đang đứng ở ngoài cửa đều rướn cổ nhìn vào, bọn họ nhìn thấy cảnh những tên nhóc đang thưởng thức mỹ thực bên trong tửu lâu thì đột nhiên cảm thấy lòng đau như cắt, nước mắt đầm đìa.
Bọn họ nhìn chăm chú vào những miếng hàu biển chiên kia, mùi thơm phát ra từ những miếng hàu biển chiên này à?
Muốn ăn quá!
Ai cũng sốt sắng nuốt nước miếng.
Cái gì?
Bộ Phương nghi ngờ nhìn Bình Dương Vương đang đứng lù lù trước mắt, tên này làm sao lại xuất hiện ở đây.
Bình Dương Vương nhìn chăm chú vào hai miếng hàu biển chiên còn lại.
Bình Dương Vương đã thèm khát đến không chịu nổi rồi:
- Đến đây, cho bản vương một miếng.
Hắn nhìn Bộ Phương với ánh mắt chân thành tha thiết.
Khóe miệng Bộ Phương khẽ giật, thật lòng muốn từ chối Bình Dương Vương lắm, vì Bộ Phương không quen thân với hắn.
Nhưng ngẫm lại, dù sao trước đó có không ít lần Bình Dương Vương Thiếu Vương Gia đã ra tay giúp đỡ hắn, coi như nể mặt nhi tử của hắn mà cho hắn thể diện vậy.
Vì vậy Bộ Phương đưa cho Bình Dương Vương miếng hàu biển chiên cuối cùng.
Bình Dương Vương thận trọng nhận lấy miếng hàu biển chiên.
Có một con hàu biển tươi rói nằm phía trên miếng hàu biển chiên này, nó như sắp rơi xuống.
Bình Dương Vương há to miệng, định bụng ăn một miếng hết luôn miếng hàu biển chiên này.
Có điều.
Ngay lúc hắn chuẩn bị ăn.
Thì âm thanh tiếng Kim La to rõ vang lên từ phía hoàng cung.
Lỗ tai của Bình Dương Vương khẽ động, đột nhiên hắn sững người.
Vẻ mặt bất ngờ tái nhợt.
- Thôi xong!
Trong lòng Bình Dương Vương quýnh lên, thậm chí còn không kịp ăn miếng hàu biển chiên, thân hình lao vụt đi như sao băng.
Cho dù đang di chuyển với tốc độ cực nhanh, nhưng hắn cũng không quên nhiệm vụ bảo vệ miếng hàu biển chiên trong tay.
Vẻ mặt Bộ Phương không đổi nhìn Bình Dương Vương chạy cong mông, sau đó ánh mắt rơi xuống miếng hàu biển chiên trong tay.
Hít sâu một hơi.
Cầm miếng hàu biển chiên lên, đưa vào trong miệng.
Nhẹ nhàng cắn xuống một góc, từ từ nhai nuốt.
Hương thơm nhẹ nhàng của trứng lan tỏa khắp khoang miệng, khiến cho toàn thân cảm thấy dễ chịu.
Tiếp đó là cảm giác dẻo dai, đúng vậy, chính là dẻo dai.
Bởi vì có thành phần là bột khoai lang cho nên hàu biển chiên có hơi dẻo dính, sau khi cắn vào miếng hàu biển chiên còn chưa đứt hẳn ra.
Cảm giác mềm mại bao trùm bên trong khoang miệng, tản ra mùi thơm ngọt ngào.
Khi cắn vào một con hàu biển mập mạp dường như có thể nghe thấy bụp một tiếng, nước từ bên trong nó bắn ra, tràn khắp khoang miệng.
Hạ Thiên ngây ngẩn cả người:
- Ngon… Quá ngon!
Cắn một miếng hàu biển chiên, mà cảm tưởng như cơ thể đang chìm đắm trong sự ngon lành đó.
So với những mỹ vị được Địa Cấp Thần Trù nấu theo cách thức phức tạp, kiểu mỹ thực nấu theo phương thức đơn giản này ngược lại lại gây ấn tượng sâu sắc cho nàng.
Hơn nữa còn khiến tinh thần của nàng cũng phải rung động.
Trong sự bình thường đó là cả một thứ phi thường làm cho nàng vô cùng ngạc nhiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận