Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1496: Cho dù sống hay chết đều phải dẫn về (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thanh Tiên Cụ màu tím trong tay hắn, một thanh Trung Đẳng Tiên Cụ đã trực tiếp bị tiên khí chém nát vụn, phía trên bắt đầu xuất hiện vết rạn…
Công Thâu Ban đau lòng, trong lòng trực tiếp run rẩy.
Thế nhưng hắn cắn răng một cái, cũng không tin tà. Tâm niệm khẽ động, một thanh Tiên Cụ lập tức từ trong tay hắn bay ra phóng về phía tiên khí bên kia. Nếu như dùng chất không được, vậy thì dùng lượng để chống… Toàn bộ Tiên Cụ lao ra, không ngờ lại ngăn cản được tiên khí. Công Thâu Ban thừa dịp tiên khí bị ngăn trong nháy mắt, hắn tay mắt lanh lẹ nhanh chóng đưa tay ra, chụp Hỏa Tâm Tử Liên vạn năm vào trong tay.
- A!
Một tiếng hét thê lương vang lên. Trên trán Công Thâu Ban phút chốc đổ đầy mồ hôi, ngay cả ánh mắt cũng trở nên đỏ bừng. Những tiên khí lưu lại kia đã cắt bàn tay Công Thâu Ban đến nỗi máu tươi đầm đìa. Thế nhưng hắn lại không hề từ bỏ, cứng rắn quyết tâm thu hạt sen về.
Tí tách…
Từng giọt máu tươi đỏ thẫm từ trên bàn tay hắn nhỏ xuống. Nhưng trên mặt hắn lại lộ ra một nụ cười, hết sức cẩn thận nhìn Hỏa Tâm Liên Tử vạn năm giống như một giọt nước bằng Ngọc Lưu Ly phóng ra ánh sáng rực rỡ trong tay chính mình. Hắn thở dài một hơi nhẹ nhõm, cuối cùng cũng thu được rồi.
Bộ Phương nhìn Công Thâu Ban, trong lòng bỗng nhiên có chút khâm phục người nọ.
Công Thâu Ban giống như cảm nhận được ánh mắt của Bộ Phương, hắn ngẩng đầu lên, nhếch miệng cười, khẽ gật đầu với Bộ Phương. Bộ Phương mặt không cảm xúc đáp lại một phen. Ngay sau đó, hắn ngẩng đầu lên, thu hồi Hỏa Tâm Tử Liên vạn năm, đi tới dãi đất trung tâm.
Mục tiêu… chính là tiên hỏa kia. Kim Liên Yêu Hỏa, lóng lánh ánh kim, giống như một cái mặt trời chói chang đang phát ra ánh sáng rực rỡ, thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Mặt đất đã nứt ra thành một cái khe, mà Kim Liên Yêu Hỏa lại bắt đầu từ trong cái khe dưới mặt đất kia lao ra, đốt cháy hừng hực.
Từng món Tiên Cụ ném lên tận trời…
Bộ Phương đứng ở chỗ Kim Liên Tiên Hỏa trước đó, cảm nhận được một sự dao động kinh khủng.
Xa xa, Công Thâu Ban cũng đã đi đến, hắn xé nát cẩm bào trên người mình ra bọc lại bàn tay đẫm máu. Hắn đứng ở bên cạnh Bộ Phương, ngửa đầu nhìn về phía ngọn lửa bên kia, trong mắt tràn đầy hăng hái.
Công Thâu Ban nhìn Bộ Phương vừa cười vừa nói:
- Tại hạ Công Thâu Ban, nghe danh đã lâu.
Cái gì mà nghe danh đã lâu? Bộ Phương hơi sững sờ, hắn đã nổi danh như vậy rồi sao? Trên thực tế hắn là một người rất khiêm tốn mà…
Công Thâu Ban tiếp tục nói:
- Dùng một cái nồi đánh tàn phế Đồng Trình của Đồng gia, khiến cho Ngân Khải Đinh Quân của Đồng gia toàn quân bị diệt, gia chủ Đồng gia Đồng Vô Địch tự mình ra tay cứu người…Sự tích của các hạ ở bên trong Tiên Thành sớm đã vang dội như sấm đánh bên tai.
Danh tiếng của Bộ Phương rất vang vọng trong các đại thế gia ở Tiên Thành, dù sao những sự tích này quả thực nghe rợn cả người. Bộ Phương mặt không chút cảm xúc hờ hững nói:
- Chỉ là chuyện thường ngày mà thôi…
Chuyện thường ngày… Vẻ mặt Công Thâu Ban lập tức cứng đờ, tên người phàm này thật đúng giống hệt như trong tin đồn, không hề khiêm tốn chút nào.
Bộ Phương liếc mắt nhìn Công Thâu Ban một cái, nói:
- Có phải ngươi muốn Tiên Hỏa kia không?
Sắc mặt Công Thâu Ban lập tức trở nên nghiêm túc, hắn trả lời:
- Tiên Hỏa kia chính là Kim Liên Yêu Hỏa, xếp hạng bài danh thứ năm mươi chín trên Bảng Tiên Hỏa, tại hạ đang cấp bách cần có nó!
Bảng Tiên Hỏa à? Bộ Phương sững sờ, có chút thú vị…
- Nếu như vậy, vậy thì cạnh tranh công bằng đi! Nhưng ta phải nhắc nhở ngươi một chút, Tiên Hỏa này hình như có chút kỳ lạ.
Bịch bịch bịch.
Một tràng tiếng bước chân rõ ràng vang vọng xuất hiện trong phiến thiên địa này.
Sau đó mọi người hoàn toàn ngây người, theo bản năng nhìn về một chỗ phía xa.
Bọn họ rất nhanh đã nhìn thấy ở đằng xa có hai bóng dáng đang thong thả chậm rãi đi tới đây.
- Đẹp… đẹp quá!
Tầm mắt của mọi người đều đã bị bóng dáng uyển chuyển kia thu hút.
Áp giáp màu đen dày dặn bao phủ, vòng eo mềm mại, dung mạo xinh đẹp tuyệt luân. Đây là một nữ tử xinh đẹp đến nỗi khiến cho lòng người rung động.
Xinh đẹp trẻ trung, làm cho trong lòng ai nấy đều sinh ra ái mộ.
Đôi chân thon dài thẳng tắp của Lạc Cơ chậm rãi di chuyển, từng cái nhăn mày từng nụ cười đều thu hút ánh mắt của mọi người.
Đám tiên trù còn lại hoàn toàn dại ra. Ánh mắt Hiên Viên Hạ Huệ mê ly, ngơ ngác thì thầm:
- Giống như tiên nữ hạ phàm…
Công Thâu Vân khẽ nhíu mày, nhìn thoáng qua tướng mạo Trư Ca của Hiên Viên Hạ Huệ, trong lòng lập tức nổi giận, một bàn tay tát tới trên mặt Hiên Viên Hạ Huệ.
Bốp một tiếng, Hiên Viên Hạ Huệ lập tức cảm thấy giật nẩy mình, hít vào một hơi khí lạnh.
- Sức quyến rũ thật kinh khủng…
Tâm thần Hiên Viên Hạ Huệ run rẩy, cực kỳ sợ hãi nhìn sang nữ nhân mặc áo giáp màu đen kia.
Sao trong di tích lại xuất hiện tồn tại bực này?
Những tiên trù khác đã sớm điên cuồng, mỗi một người đều đỏ mắt, đánh tới chỗ Lạc Cơ.
Lạc Cơ che miệng, cười khúc khích không ngừng.
- Đáng yêu quá!
Hiên Viên Hạ Huệ ngạc nhiên thán phục, Công Thâu Vân hung hăng liếc mắt trừng hắn ta một cái. Hiên Viên Hạ Huệ vội vàng nói:
- Không… không phải… Lần này ta không có bị mê hoặc, là khen ngợi xuất phát từ trong lòng!
Song, ánh mắt của Công Thâu Vân lại càng lạnh lẽo hơn.
Lạc Cơ nhìn từng tên trong đám tiên trù tham lam đánh tới, bước chân khẽ nhón, cả người nhẹ nhàng như chim yến.
Kim Giác to lớn đứng ở bên cạnh Lạc Cơ lập tức hừ lạnh một tiếng. Sau đó hắn ta giơ tay lên, bất ngờ vung ra.
Xoẹt một tiếng, phảng phất như màn trời bị xé rách!
Đám tiên trù kia trong nháy mắt đã bị loại bỏ, hóa thành từng đám mưa máu… Trong mắt Kim Giác đầy vẻ lãnh đạm, lạnh lùng nói:
- Một đám rác rưỡi!
Ngay sau đó, hắn ta ngước mắt lên, nhìn thẳng về phía thuyền U Minh ở đằng xa. Từng đường vân trên người dường như đều lóe lên ánh sáng rực rỡ. Kim Giác nhếch miệng, lộ ra một chút ý cười, nhìn thẳng vào Minh Vương Nhĩ Ha:
- Minh Vương đại nhân… Đã lâu không gặp.
Lạc Cơ thì lại từ sau lưng ló đầu ta:
- Minh Vương ca ca, Lạc Cơ rất nhớ huynh!
Trên thuyền U Minh.
Vẻ mặt Tiểu U quái gở liếc mắt nhìn Minh Vương Nhĩ Ha một cái. Hình như nữ nhân kia có quan hệ không bình thường với Minh Vương Nhĩ Ha.
Minh Vương Nhĩ Ha phiền muộn ngậm que cay, một tay bụm lại nửa bên mặt:
- Sức quyến rũ quá lớn… luôn thu hút những thiếu nữ vô tri vì bản vương mà giống như thiêu thân lao đầu vào lửa. Thực ra bản vương vẫn luôn có một tấm lòng… hết sức chân thành khiêm tốn!
Mái tóc hồng phấn của Lạc Cơ hơi phiêu động, ánh mắt nheo lại, nhìn về phía U Minh nữ bên cạnh Minh Vương Nhĩ Ha. Đối với nữ nhân bên cạnh Minh Vương, Lạc Cơ luôn không tự chủ cảm thấy cảnh giác.
- Hửm? U Minh nữ à?
Lạc Cơ hơi sửng sốt. Kim Giác cũng ngơ ngác, ngay sau đó… khóe miệng càng nhếch lên cao hơn.
- Muội muội của U Cơ… U Minh nữ bị nguyền rủa đó à? Hình như U Cơ đã từng nói… nếu như nhìn thấy U Minh nữ, cho dù sống hay chết đều phải trực tiếp dẫn về. Xem ra lần này… có thu hoạch lớn rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận