Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2109: Rượu Hoàng Tuyền Nại Hà cao cấp... Khai đàn (1)

Vừa đút vào miệng, một cảm giác chua ngọt thấm vào trong lòng.
Loại hương vị đó khiến cho Hoàng Tuyền Đại Thánh như chìm sâu vào trong đó ngay lập tức.
Đã bao lâu rồi hắn không được thưởng thức loại hương vị này, giống như là mùi vị trào dâng từ sâu thẳm trong ký ức vậy, khiến cho toàn thân hắn đều cảm thấy run rẩy một hồi.
Mùi vị của nước sốt nóng hổi tràn ngập trong miệng kia làm cho ánh mắt của hắn trở nên có chút say mê.
Cơ bắp trên người dường như cũng khẽ run lên, giống như cảm giác lần đầu tiên hắn nắm được Hoàng Tuyền Thảo vậy.
Là cảm giác ngây ngất tuôn trào ra khi lần đầu tiên cầm Cửu Diệp Hoàng Tuyền Thảo và được vuốt ve trên phiến lá.
- Ngon… ngon quá!
Hoàng Tuyền Đại Thánh chưa bao giờ nghĩ tới, trên đời này lại có thể có một món ăn ngon như vậy...
Thảo nào con chó ghẻ đó lại béo lên nhiều như vậy, nếu như mỗi ngày đều được ăn những món ăn ngon như thế này, thì cho dù bảo hắn tăng thêm mười cân, hắn cũng sẽ bằng lòng!
Hoàng Tuyền Đại Thánh cầm đôi đũa lên, muốn gắp thêm một miếng thịt, nhưng lại chợt nhận ra rằng món Túy Sườn đại hạ giá theo như lời của Bộ Phương đã bị ăn sạch rồi.
Hắn chỉ mới ăn một miếng, hai miếng còn lại đều rơi vào trong miệng của Minh Vương Nhĩ Cáp đang ngồi đối diện với hắn, bắt chéo hai chân lên, một tay cầm Que Cay, vừa ăn món Túy Sườn thơm ngon kia...
Hắn nheo mắt lại, dáng vẻ trông vô cùng thích ý.
Thế nhưng, lúc này Hoàng Tuyền Đại Thánh lại chỉ muốn tát cho tên hàng này một cái cho chết ngúm.
Hoàng Tuyền Đại Thánh thè lưỡi ra liếm sạch nước sốt dính trên môi vào trong miệng, ánh mắt bắn ra sát khí như muốn giết người.
Minh Vương Nhĩ Cáp chết lặng, mở to mắt với vẻ ngạc nhiên.
Đột nhiên, Hoàng Tuyền Đại Thánh chợt quay đầu lại nhìn, thì thấy Cẩu Gia ở đằng xa đang ôm một chiếc đĩa sứ ăn không ngừng.
Nghĩ đến đống Túy Sườn đầy ắp trong đĩa sứ trước mặt con chó béo múp này, trong lòng hắn chợt cảm thấy vô cùng ghen tị.
Nhìn thấy con chó béo ục ịch này ăn tới mức nước sốt văng tung tóe khắp nơi... Hoàng Tuyền Đại Thánh có chút đố kỵ trong lòng.
Có lẽ... đây được gọi là người thắng cuộc trong nhân sinh.
Bộ Phương lau bàn tay một cái, nhìn lướt qua Hoàng Tuyền Đại Thánh, khóe miệng lập tức giật lên khi nhìn thấy ánh mắt hâm mộ đó của hắn.
Sau đó, khẽ ho khan một tiếng rồi chỉ vào tấm gỗ nhỏ ở trước cửa.
Thực đơn của nhà hàng được viết trên tấm gỗ đó.
Bộ Phương không ghi quá nhiều món ăn trong chi nhánh nhà hàng ở Địa Ngục, mà chỉ viết ra một số món ăn đặc biệt mà thôi.
Có điều là cuối cùng còn viết thêm một câu, có thể tự mang theo nguyên liệu nấu ăn.
Điều này cho thấy các món ăn của nhà hàng hẳn là đặc sắc hơn rất nhiều, chỉ cần ngươi cầm nguyên liệu nấu ăn tới thì đều có thể nấu được.
Hai mắt của Hoàng Tuyền Đại Thánh lập tức sáng rực lên.
- Vậy thì nấu cho ta mười đĩa Túy Sườn trước đi!
Hoàng Tuyền Đại Thánh cong môi lên, để lộ ra hàm răng trắng bóc, ngốc nghếch giống như một tên gầy gò hoạt bát vậy.
- Ồ... Hôm nay không thể gọi món Túy Sườn, bởi vì coi như là hôm nay ngươi đã ăn xong Túy Sườn rồi, nếu muốn ăn tiếp thì ngày mai hãy quay lại.
Bộ Phương suy nghĩ một lúc rồi ngập ngừng nói.
Hoàng Tuyền Đại Thánh kia chợt sửng sốt.
- Ngươi đã nói coi như là ưu đãi lớn vào ngày khai trương kia mà.
- Đại Hoàng à... Nóng vội sẽ không ăn được Túy Sườn đâu.
Vẻ mặt của Bộ Phương không chút thay đổi mà nói một cách thành khẩn với Hoàng Tuyền Đại Thánh.
Hoàng Tuyền Đại Thánh nhìn khuôn mặt tê liệt đó của Bộ Phương, tại sao đột nhiên lại có một nỗi kích động muốn đánh hắn một trận vậy chứ.
- Đại Hoàng, ngươi mang theo Cửu Diệp Hoàng Tuyền Thảo không?
Bộ Phương nhìn Hoàng Tuyền Đại Thánh và hỏi.
Lúc này, Hoàng Tuyền Đại Thánh cảm thấy trong lòng rất khó chịu, không muốn nói chuyện với Bộ Phương, vì vậy hắn ném một cọng cỏ cho Bộ Phương.
Cửu Diệp Hoàng Tuyền Thảo được một lực lượng nhẹ nhàng cuốn lấy, trôi tới chỗ Bộ Phương đang đứng và được hắn cầm trong tay.
Một tia sáng chợt sáng lên trong đôi mắt của Bộ Phương.
Sau khi nhận lấy cọng cỏ này, ngay lập tức một luồng tinh khí bàng bạc tản ra từ trong đó, len lỏi vào bên trong cơ thể của Bộ Phương thuận theo cổ họng.
Bộ Phương cầm lấy Hoàng Tuyền Thảo, vén rèm cửa lên và chui vào trong phòng bếp.
Vừa quay trở lại phòng bếp, Bộ Phương cũng lấy chín cánh Nại Hà Hoa ra ngoài.
- Hệ thống, kỹ thuật chưng cất vẫn như cũ sao?
Bộ Phương thầm hỏi hệ thống trong lòng.
Sau khi hệ thống im lặng một hồi lâu, một đoạn tin tức mới tràn vào trong tâm trí của Bộ Phương.
- Phương pháp chưng cất rượu mới sao?
Lông mày của Bộ Phương lập tức cau lại.
Đọc thầm phương pháp sản xuất rượu này một cách cẩn thận ở trong đầu, nhưng mà Bộ Phương càng đọc, lại càng hít vào một ngụm khí lạnh.
Bởi vì hắn chợt nhận ra kỹ thuật ủ rượu này dường như có chút tuyệt vừi...
- Dùng Thiên Đạo Ý Chí để cất rượu? Như vậy cũng có thể làm được sao?
Bộ Phương hít một hơi thật sâu rồi chau mày.
Hắn phát hiện ra rằng từ trước đến nay, về cơ bản việc nấu nướng và chế biến các món ăn cao cấp dường như đều liên quan đến Thiên Đạo Ý Chí...
Thiên Đạo Ý Chí đóng vai trò rất quan trọng đối với các món ăn.
Tuy nhiên, dựa theo phương pháp tu hành ở trong thế giới này, có vẻ như Thiên Đạo Ý Chí vẫn luôn rất quan trọng.
Muốn tấn cấp thành Đại Thánh, cũng phải ngưng tụ ra Thiên Đạo Ý Chí của chính mình thì mới được.
Hoặc là sức mạnh của Thiên Đạo Ý Chí sẽ quyết định độ mạnh yếu của cảnh giới Đại Thánh.
Bộ Phương sờ cằm và bắt đầu rơi vào trầm tư.
Thực ra, Tinh La Thiên Bàn của Nghê Nhan đã được dùng để bào chế Rượu Hoàng Tuyền Nại Hà từ một lá Hoàng Tuyền Thảo và một cánh Nại Hà Hoa vào lúc trước đó, về bản chất cũng là vận dụng Thiên Đạo Ý Chí để bào chế.
Bởi vì Tinh La Thiên Bàn vốn dĩ là đại diện cho Thiên Đạo Ý Chí của Tiềm Long Đại Lục.
Chẳng qua là Thiên Đạo Ý Chí cần thiết của lúc này lại càng quan trọng hơn mà thôi...
Bộ Phương cầm lấy Cửu Diệp Hoàng Tuyền Thảo và Nại Hà Hoa rồi đi vào bên trong Điền Viên Thiên.
Muốn dùng Thiên Đạo Ý Chí để chưng cất rượu ngon thì chỉ có Thiên Đạo Ý Chí ở trong Điền Viên Thiên là tốt nhất.
Một cơn gió đang nhẹ nhàng thổi tới bên trong Điền Viên Thiên.
Linh khí dày đặc đang sôi trào.
Bộ Phương đi bộ bên trong Điền Viên Thiên, hái được rất nhiều loại tiên dược và linh tài.
Số tiên dược linh tài này ngược lại có thể hỗ trợ để chưng cất Rượu Hoàng Tuyền Nại Hà.
Ngưu Hán Tam biết được Bộ Phương đã đi vào, vì vậy lập tức chạy nhanh như bay tới, nhưng lại bị Bộ Phương đuổi đi. Bây giờ Bộ Phương đang suy nghĩ phương pháp ủ rượu, không có thời gian quan tâm tới hắn.
Ngưu Hán Tam cũng không thèm để ý mà vui vẻ nhìn Bộ Phương.
Với tư cách là chủ nhân của Điền Viên Thiên, Bộ Phương đương nhiên có thể khống chế được Thiên Đạo Ý Chí của Điền Viên Thiên.
Bộ Phương nhắm nghiền hai mắt, có thể cảm nhận được một cỗ ý chí mờ mịt đang từ từ hiện ra ở trên bầu trời.
Cùng với linh khí càng dày đặc hơn, tu vi của Bộ Phương cũng dần tăng lên.
Diện tích của Điền Viên Thiên lại tiếp tục được mở rộng.
Ban đầu, Điền Viên Thiên chỉ là một cánh đồng, nhưng bây giờ, nó đã có nhiều loại địa hình hơn, có núi có sông, có thung lũng và cả sườn dốc.
Càng ngày càng giống một thế giới thu nhỏ thực sự rồi.
Bộ Phương đi lên đỉnh của một ngọn núi và ngồi xếp bằng ở đây.
Thần niệm của Bộ Phương lập tức khuếch tán ra.
Cùng với sự xuất hiện của thần niệm của Bộ Phương, cây Tiên Thụ Đa Bảo bên trong Điền Viên Thiên lập tức lắc lư tỏa ra vầng sáng.
Cây trà Cửu Chuyển Thiên Đạo cũng nở rộ bừng sáng rực rỡ.
Toàn bộ Điền Viên Thiên dường như đều trở nên vô cùng phấn chấn.
Vù vù...
Một vòng xoáy khổng lồ nổi lên phía trên bầu trời.
Vòng xoáy không ngừng cuốn xuống, như thể hóa thành một con Trường Long bay lượn uốn quanh tới chỗ của Bộ Phương.
Trên tay Bộ Phương có hai chùn ánh sáng, đó chính là Cửu Diệp Hoàng Tuyền Thảo và Nại Hà Hoa chín cánh.
Bên trong con Trường Long có một lực ý chí vô hình tác dụng ở trên đó.
Trong nháy mắt, cả hai đều bị nghiền nát, hóa thành giọt chất lỏng tròn trĩnh đang xoay vòng.
Các loại tiên tài tiên dược khác cũng đều bị Bộ Phương đánh cho nát bấy.
Các loại chất lỏng đã bị nghiền nát này hòa vào nhau, chẳng mấy chốc đã hóa thành một loại chất lỏng năng lượng lớn.
Hư ảnh của thần niệm lập tức nổi lên trên đỉnh đầu của Bộ Phương, hư ảnh thần niệm mở mắt ra, bay lơ lửng phía trên chất lỏng, vỗ nhẹ liên tục từng cái vào bên trên đó, làm cho chất lỏng đang không ngừng lắc lư.
Năng lượng ở trong đó đang sôi trào...
Rầm! !
Thiên Đạo Ý Chí không ngừng hòa vào bên trong rượu theo từng cú đánh của hư ảnh thần niệm.
Các loại linh thú ở trong Điền Viên Thiên đều ngẩng đầu lên.
Ngưu Hán Tam nằm trên ghế tựa, nhìn Bộ Phương trông như một vị thần thánh kia, trong đôi mắt không khỏi lộ ra vẻ kính nể.
Bộ Phương của bây giờ quả thật giống hệt như thần linh của Điền Viên Thiên vậy.
Rầm!
Một chiếc lá nhẹ nhàng bay ra từ trong cây Tiên Thụ Đa Bảo, trôi lơ lửng xung quanh Bộ Phương, sau đó bị nghiền nát, chất lỏng màu xanh biếc nhỏ vào trong rượu.
Những chiếc lá của cây trà Cửu Chuyển Thiên Đạo cũng lần lượt bay ra và bị đánh dập như vậy, tạo thành một thứ nước cốt và giọt vào trong đó.
Thời gian đang chầm chậm trôi qua.
Nhóm rượu năng lượng kia bắt đầu từ từ biến thành màu xanh biếc, màu sắc càng ngày càng óng ánh hơn, dường như có ý chí đang dâng trào ở trong đó.
Mồ hôi túa ra đầm đìa trên trán Bộ Phương.
Việc liên tục thao túng như vậy sẽ khiến hắn tiêu hao một lượng thần niệm cực kỳ lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận