Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1824: Bộ Phương trở về! (2)

Notice: Undefined offset: 215
Nhưng hắn ta cũng cảm thấy có chút bất lực, dù sao bọn họ cũng chỉ có hai người.
Hôm nay Tiên Trù Giới đã suy tàn đến không còn hình dáng rõ rệt...
Một tiếng nổ ầm, cửa vào bị nổ tung.
Các cường giả của Minh Ngục nối đuôi nhau tiến vào, từ tầng thứ năm xông thẳng vào tầng thứ tư...
Cuộc khủng hoảng diệt trừ Tiên Trù Giới... đã hoàn toàn bùng nổ!
Sự xâm lăng của Minh Ngục đã hoàn toàn bắt đầu!
Địch Thái Giới Chủ nắm thái đao, phát ra một tiếng thét dài.
Tiên khí hội tụ cả người.
Một đao chém về phía lối vào ở xa kia để phong tỏa lối vào một lần nữa.
Tuy nhiên.
Một áp lực kinh hoàng đột nhiên bùng phát.
Địch Thái Giới Chủ cảm thấy ngực mình như thắt lại.
Một bàn tay lớn màu xanh đột nhiên vỗ xuống.
Một đao hắn ta chém ra dễ dàng bị bàn tay to lớn màu xanh đánh tan!
Oanh!
Chiến trường mặt đất khốc liệt đột nhiên nứt ra.
Tốc độ rơi của tầng thứ năm lại tăng lên một lần nữa!
Răng nanh của Cự Ma tỏa ra hơi lạnh, hắn lạnh lùng nhìn thẳng vào Địch Thái Giới Chủ, ngay sau đó, hắn liền tiến lên một bước lớn.
Một quyền... giáng xuống Địch Thái Giới Chủ một cách hung hãn.
Vào lúc này, hư không sụp đổ ngay lập tức!
...
Chân đạp xuống.
Thân hình của Bộ Phương dường như đã biến thành một đạo tàn ảnh, vụt qua trong tích tắc.
Từ đỉnh Thần Tuyệt Sơn, Bộ Phương đi như bay xuống dưới.
Oanh!
Bông tuyết bay tung tóe, Bộ Phương rơi vào trong trận tuyết.
Bão tuyết ập đến.
Từng cỗ xơ xác tiêu điều đột nhiên lan rộng.
Ánh mắt của Bộ Phương quét qua, từng vị cường giả Minh Ngục đang bao vây xung quanh hắn.
Những cường giả Minh Ngục đang tập trung ở Thần Tuyệt Sơn này đều là thiên tài của Minh Ngục.
Sắc mặt của Bộ Phương lạnh lùng.
Hắn thờ ơ mở miệng:
- Cút!
Âm thanh va chạm khiến gió và tuyết nổ tung.
Những cường giả Minh Ngục kia cũng cười nhạt.
Ở trên đỉnh Thần Tuyệt Sơn, nếu như không phải người này đang ở trong hồ nước kia thì hắn đã sớm chết từ lâu rồi, bây giờ hắn còn dám tỏ thái độ trước mặt bọn họ.
- Cùng tiến lên, giết hắn!
Các cường giả của Minh Ngục quát lên.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, một loạt minh khí ngất trời và sát khí mạnh mẽ từ những người này đánh về phía Bộ Phương.
Tu vi của những người này đều không yếu, trong đó phần lớn đều là Chân Thần cảnh Cửu Tinh.
Dù sao họ cũng là thiên tài.
Mặt của Bộ Phương không cảm xúc nhìn thẳng vào họ.
Tâm trí hắn vừa động, một làn khói xanh xuất hiện trong tay.
Một tiếng rồng rống vang lên, chấn động chín tầng mây.
Long Cốt Thái Đao xuất hiện trong tay hắn, kim quang lóe lên.
Đối mặt với một đám cường giả Minh Ngục đang chạy nhanh đến từ tứ phía, Bộ Phương chỉ vung ra một đao.
Một đao này... Vô cùng chậm rãi, tốc độ cứ như rùa vậy.
- Một đao... Trảm tiên!
Bộ Phương khẽ quát.
Ngay sau đó, từ sau lưng hắn dường như có bóng hình của một người khổng lồ đang nổi lên, bóng dáng đó rất giống với Bộ Phương, nó cầm một cái thái đao và chém nó từ trên trời xuống.
Dường như toàn bộ màn trời đã bị xé toạc.
Một đao...
Phụt một tiếng, máu tươi nóng bỏng bắn tung tóe.
Dưới nhát dao này, cường giả Minh Ngục đều hộc máu và bay ra ngoài, kẻ có năng lực yếu hơn thì trực tiếp bị chém làm đôi!
Một đao đánh bại kẻ thù.
Bộ Phương xoay Long Cốt Thái Đao trong tay như đang đùa giỡn.
Hắn liếc đám người một cái.
Sau đó, hắn giẫm lên gió tuyết, rời đi một cách vội vã.
Ngay sau đó, hắn đã đến địa điểm mà nữ vương Bích Lạc đã đưa mình đến và bóp vỡ ngọc phù.
Đột nhiên, một làn sóng huyền bí chập chờn khuếch tán.
Phương Phương Băng Ẩm điếm.
Nữ vương Bích Lạc đang ăn kem vị Chu Quả một cách ngon lành thì lập tức sửng sốt một chút.
Sau đó nàng ta xúc một thìa kem và bỏ vào miệng.
Nàng ta búng tay một cái, thân hình lập tức biến mất.
Thời điểm xuất hiện một lần nữa thì nàng ta đã ở trong khung cảnh đầy gió và tuyết.
Nữ vương Bích Lạc mặc một chiếc đầm dài màu đỏ với đường xẻ tà rộng, để lộ đôi chân dài và trắng như tuyết.
Đôi môi đỏ mọng ngậm cái muỗng màu bạc, trên mặt nàng ta đầy vẻ vui sướng nhìn Bộ Phương.
- Tìm được Sinh Mệnh Chi Tuyền rồi à?
Nữ vương Bích Lạc nhìn cả người Bộ Phương đầy máu thì lập tức hơi sửng sốt.
Sát khí của Bộ Phương vào giờ phút này cực kỳ mạnh, hẳn là hắn đã trải qua một trận chém giết.
- Đúng vậy... Có thể đi về rồi.
Bộ Phương nói.
Chuyến đi đến Thần Tuyệt Sơn xem như đã hoàn toàn kết thúc.
- Trên người của ngươi...
Nữ vương Bích Lạc cau mày xinh đẹp.
- Trong Thần Tuyệt Sơn có gặp một chút phiền toái... Chúng cản đường của ta nên ta đã thuận tay giải quyết.
Bộ Phương nói.
- Một chút phiền toái?
Nữ vương Bích Lạc lập tức sửng sốt một chút.
Sau đó ánh mắt của nàng ta cứng lại một cái, một vẻ nghiêm túc thoáng qua.
Sau đó, nàng ta cũng không hỏi quá nhiều, chỉ nhìn sâu vào Thần Tuyệt Sơn trong gió một cái và vung tay lên.
Một đạo kim quang bao trùm lên thân hình của Bộ Phương và nàng ta rồi bọn họ biến mất.
Thời điểm xuất hiện một lần nữa thì họ đang ở trong hoàng cung.
Sau khi nữ vương Bích Lạc mang Bộ Phương trở về, nàng ta không thèm chú ý đến Bộ Phương mà bưng chén kem vị Chu Quả lên ăn.
Bộ Phương xoay người định rời đi.
Nhưng trước khi rời đi, hắn quay đầu nhìn nữ vương Bích Lạc một cách đầy nghi ngờ.
- Nữ vương bệ hạ... Ngươi trả tiền ly kem vị Chu Quả chưa?
Thân thể của nữ vương Bích Lạc đột nhiên cứng đờ, dường như nàng ta có chút tức giận mà quay đầu lại:
- Bản Vương giống như loại người ăn mà không trả tiền sao? Đợi Bản Vương ăn xong thì sẽ quay lại trả! Đây không phải là vì ta phải đi đón ngươi về sao? Làm chuyện tốt cho ngươi mà chẳng nhận được báo đáp gì!
Bộ Phương thức thời im miệng, hắn cũng chỉ là thuận miệng hỏi một chút thôi.
Khoảnh khắc tiếp theo, Bộ Phương nhanh chóng rời khỏi hoàng cung.
Rất nhanh, hắn đã trở lại Phương Phương Băng Ẩm điếm.
Độ nổi tiếng của Phương Phương Băng Ẩm điếm khiến cho Bộ Phương cực kỳ kinh hãi.
Sau khi đi vào trong điếm, Bộ Phương thấy Tiểu U đang cầm một chén kem và Tiểu Hoa đứng ở bên cạnh Tiểu U cũng đang ăn kem.
Tiểu U dường như cảm nhận được ánh mắt của Bộ Phương, lập tức nghi ngờ nhìn lại.
- Chúng ta phải trở về Tiên Trù Giới...
Bộ Phương nghiêm túc nói.
Tiểu U sửng sốt một chút và gật đầu một cái:
- Được, chờ ta ăn xong chén kem này.
Khóe miệng của Bộ Phương giật giật một cái:
-...
Tiểu thư à, thật sự là chúng ta không có nhiều thời gian đâu...
...
Một lúc sau.
Thuyền U Minh trên không trung như muốn xé toạc màn trời ra.
Trên boong thuyền, Tiểu U và Tiểu Hoa đang bưng chén kem mà liếm.
Bộ Phương đang ngưng thần ngồi xếp bằng lại.
Hư không bị xé ra, thuyền U Minh lao vào trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận