Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2619: Đế Tử và đậu phụ thối (1)

Một bát đậu phụ thối…
Mùi thối nồng nặc, thoang thoảng nồng nặc xộc vào mùi khiến Đế Tử cảm thấy dạ dày của mình dường như cũng đang đảo lộn.
Cái loại cảm giác này, vô cùng… buồn nôn.
Không sai, chính là buồn nôn… Bộ Phương định để hắn bưng bát đậu phụ thối này khiến những Hồn Ma đó buồn nôn chết sao?
Điều này sao có thể chứ!
Những Hồn Ma hung tàn đó, há có thể so sánh với một bát đậu phụ thối!
Đế Tử có ý muốn từ chối nhưng Bộ Phương cứng rắn nhét bát đậu phụ thối vào trong tay hắn.
Thở ra một hơi, Đế Tử chỉ cảm thấy tất cả những thứ này đều trở nên ảm đạm như vậy.
- Đi đi… ta tin ngươi.
Bộ Phương nhét bát đậu hũ thối vào trong tay Đế Tử, sau đó giơ tay lên, vỗ vỗ bả vai hắn, vẻ mặt không chút thay đổi khích lệ hắn nói.
Đế Tử trợn mắt trừng hắn một cái.
Sau đó, thân hình phóng lên trời cao.
Một tay nắm lấy Long Đao, một tay cầm bát đậu hũ thối.
Hắn nhảy vào mây xanh, châm giẫm vào hư không, giống như Tiềm Long bước ra từ vực thẳm, khí tức mạnh mẽ khiến người ta phải liếc nhìn.
Hạ Ấp Đế Tử lĩnh hội được hai Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường, đồng thời thành công tấn cấp thành Thần Chi, tu vi bây giờ, sức chiến đấu vô cùng dũng mãnh.
Đế Tử gia nhập chiến trường, giống như một mãnh thú cuồng bạo, xung phong liều chết.
Một đao quét qua, ý chí chiến đấu ngập trời.
Cao ốc Lạc gia.
Bộ Phương khoanh tay đứng trên nóc cao ốc.
Gió thổi.
Khiến cho tay áp choàng lông vũ của hắn bay phấp phới.
Bộ Phương nhìn Đế Tử như rồng xông vào mây xanh, nhất thời ánh mắt trở nên vô cùng quỷ dị.
Tiểu U nghi hoặc nhìn thoáng qua Bộ Phương, dường như cảm thấy vẻ mặt của Bộ Phương không thích hợp lắm.
Minh Vương Nhĩ Ha và Thái Thản Đế Tử cũng lần lượt xuất hiện.
Minh Vương Nhĩ Ha nhìn một cái, ngáp dài, lần nữa quay vào trong tửu lâu.
Về phần Thái Thản Đế Tử, thì siết chặt nắm đấm, đôi mắt đỏ bừng.
Hồn Ma Hồn Ma!
Những Hồn Ma đó, chiếm lấy thân thể cường giả của Thái Thản Thần Triều của hắn!
Đây chính là mối hận diệt quốc, không cách nào rửa sạch được!
Hạ Ấp Đế Tử xông vào mây xanh, càng ngày càng bộc lộ suy nghĩ trong lòng.
Giống như có một luồng khí, từ lòng bàn chân lan ra, xuyên qua toàn thân!
Khí tức của hắn vô cùng dũng mãnh và kinh khủng, nắm lấy Long Đao, Long Đao vung ra, Đao Khí tung hoành, Pháp Tắc Hủy Diệt và Pháp Tắc Không Gian chồng lên nhau, tung ra một sức mạnh vô cùng mạnh mẽ.
Một đao vung ra, chém giết vô số Hồn Ma bình thường!
Đế Tử càng chém giết càng cảm thấy thoải mái, cảm giác cảnh giới Tinh Thần của mình sắp thăng hoa rồi.
Hắn là Đế Tử, hắn muốn bảo vệ quê hương!
Hắn muốn cùng Thần Hoàng… kề vai chiến đấu!
Đế Tử một tay bưng đậu hũ thối, một tay cầm lấy Long Đao, thế đại lực trầm, càng đánh càng sung.
Thậm chí sau đó, hắn cũng quên mất bản thân đang bê đậu hũ thối.
Nhưng mà….
Hắn đánh nhau…
Cảm thấy có chút kỳ quái.
Bởi vì, hắn phát hiện, Hồn Ma xung quanh hắn càng ngày càng nhiều…
Không sai!
Chính là càng ngày càng nhiều.
Cảm giác này, có chút kỳ quái!
Áp lực trên người Đế Tử trở nên vô cùng lớn, bởi vì số lượng Hồn Ma tăng nhiều, cho dù với thực lực của hắn, cũng cảm thấy nặng nề.
Long Đao vung ra, dường như cũng trở nên gian nan hơn nhiều.
Ầm!
Một chiếu đánh lui mấy Hồn Ma.
Những Hồn Ma đó mắt đỏ tươi, miệng chảy nước bọt, trông vô cùng ghê tởm, trên cơ thể Trùng Lân sáng bóng, vô cùng kinh khủng.
Không khỏi có cảm giác kỳ quái.
Chuyện này rốt cuộc là thế nào?
Đế Tử càng đánh càng cảm thấy kỳ lạ.
Bùm…
Pháp Tắc Chi Lực trên người bạo phát, thân hình của hắn đột nhiên giống như sao băng xẹt qua bầu trời.
Mà phía sau hắn, từng tiếng gầm thét vang lên, từng Hồn Ma đang điên cuồng đuổi theo hắn.
Mà theo bước di chuyển của hắn.
Càng ngày càng nhiều Hồn Ma tham gia vào trận doanh truy đuổi.
“Con mẹ nó…”
Sắc mặt Đế Tử tối sầm, thiếu điều không mắng thành tiếng thôi.
Mặc dù hắn rất muốn chiến đấu nhưng cũng không muốn tự tìm cái chết đâu.
Hồn Ma đều vô lại như vậy sao? Đều là đánh người sao?
Nhưng mà, vô số cường giả xung quanh cũng có vẻ mặt tràn đầy kỳ lạ, bọn họ nhìn thấy Đế Tử bị truy đuổi có chút lờ mờ.
Bởi vì bọn họ vốn đang giao thủ với Hồn Ma, đột nhiên thoát khỏi cuộc chiến, gia nhập vào nhóm người truy đuổi Đế Tử.
Mị lực của Đế Tử… cao thâm như vậy sao?
Da đầu Đế Tử tê dại.
Hắn lơ đãng quay đầu lại, nhìn phía sau một chút chỉ thấy sau lưng lít nha lít nhít những Hồn Ma, nhất thời lông tơ toàn thân đều dựng đứng lên.
-Sao càng ngày càng nhiều thế này?
Tim Đế Tử co rút lại, thiếu chút nữa bị dọa chết.
Một màn này, người này gặp phải cũng sẽ bị dọa chết.
Đột nhiên.
Một trận nổ vang.
Đế Tử, chỉ cảm thấy, xung quanh mình đều bị một cỗ khí tức bao phủ.
Một cỗ khí tức Hồn Ma đáng sợ, ép lên Đế Tử khiến tộc độ bay của hắn giảm rất nhiều.
Đáng chết!
Là Hồn Ma Tự Hào!
Ánh mắt Đế Tử co rụt lại.
Bây giờ hắn đối đầu với Hồn Ma Tự Hào, chắc chắn là thập tử vô sinh, hắn và Hồn Ma Tự Hào chênh lệch quá lớn!
Hồn Ma Tự Hào đến gần Đế tử, ánh mắt đỏ tươi.
Gào thét một tiếng, nhưng mà, chưa kịp ra tay đã bị một một đạo kiếm quang ép đến.
- Cút ngay!
Kim Giáp rơi xuống, đâm ra một kiếm, một kiếm hòa thành Vạn Kiếm, kiếm quang tuyệt đối, ép lui nhưng Hồn Ma Tự Hào này.
Cũng khiến không ít Hồn Ma phía sau lưng Đế Tử bị trọng thương…
Sắc mặt Kim Giáp ngưng trọng.
Chẳng lẽ những Hồn Ma này đã phát hiện ra thân phận đặc biệt của Đế Tử sao?
Hay là nhìn ra thiên phú yêu nghiệt của Đế Tử?
Nghe nói Hồn Ma thích nhất là nhân loại có thiên phú mạnh mẽ tuyệt đối, bởi vì lúc ăn… cảm thấy rất ngon miệng.
Chẳng lẽ Đế Tử đã trở thành mục tiêu của bọn họ.
Kim Giáp chau mày, nó đương nhiên không thể để cho Đế Tử trở thành thức ăn của những Hồn Ma này rồi.
Đường đường là Đế Tử, thân phận tôn quý, há có thể bị Hồn Ma ăn!
Ầm!
Một trận kiếm quang vung ra.
Hóa thành kiếm khí hàng dài, đánh úp về phía những Hồn Ma Tự Hào kia.
Kim Giáp lấy tu vi của mình, mạnh mẽ thu hút những Hồn Ma đó, để bọn hắn thay đổi mục tiêu.
Ầm!
Hồn Ma Tự Hào và Kim Giáp lại đánh nhau.
Nhưng mà.
Những Hồn Ma còn lại, lại cùng nhau xoay mình, tiếp tục truy đuổi Đế Tử.
Đế Tử vốn đang buông lỏng, nhất thời cảm thấy rùng mình.
- Đám gia hỏa này… lại có thể nhìn ra thiên phú yêu nghiệt của Đế Tử, nhận ra Đế Tử cao quý nhỉ?
- Đế Tử nghìn vạn lần phải kiên trì… nhất định không thể rơi vào tay của những Hồn Ma này!
Đế Tử thét dài.
Bỗng nhiên cảm thấy trọng trách lớn lao trên vai mình.
Một tay bưng đậu hũ thối, một tay nắm lấy Long Đao, thân hình di chuyển.
Nhìn đậu phụ thối trong tay mình, ánh mắt hơi chán ghét.
Nếu như đậu phụ thối này không phải là Bộ Phương kín đáo đưa cho hắn thì hắn đã ném ngay tại chỗ rồi!
Rầm rầm rầm!
Mười mấy Hồn Ma tới gần.
Bọn chúng há to mồm, nước bọt chảy dài, vô cùng điên cuồng.
Hồn Ma nào mắt cũng đỏ bùng, bùng lên sự tham lam và khát vọng vô hạn!
Mũi của bọn run run, vẻ mặt say mê.
Thân hình Đế Tử lùi về sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận