Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1268: Chênh lệch (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vì vậy, người cuối cùng có được tư cách vào Tiên Trù Giới chính là Bộ Phương.
Ánh mắt của vị đầu bếp kia rất thâm thúy, hắn nhìn Bộ Phương thật sâu tới nỗi khiến cho Bộ Phương cảm thấy có chút sợ hãi.
Lão giả vô cùng không cam lòng.
Hắn ôm lấy đầu của mình, trong đôi mắt toát ra vẻ cực kỳ không cam tâm.
Tuy nhiên, cho dù hắn không cam tâm như thế nào, thì người thắng cuộc cuối cùng đã xuất hiện, đó chính là Bộ Phương.
- Siêu Thoát của ta... Ta đã đợi mấy nghìn năm, nhưng cuối cùng lại bị đánh bại bởi một phần Tôm Huyết Long! Ta thật sự không cam lòng!
Lão giả buồn bực đến mức dường như muốn thổ huyết.
Nhưng không ai để ý hắn cả.
Cho dù không cam lòng như thế nào đi nữa, thì cùng không làm cho tâm trạng của người đầu bếp đang ngồi xếp bằng ở kia dao động một chút nào.
Đột nhiên.
Toàn thân lão giả đều cứng đờ.
Sau đó, hắn cảm nhận được một làn sóng huyền ảo tản ra từ trên người của vị đầu bếp Tiên Trù Giới kia.
Một tiếng nổ vang lên.
Hình ảnh trước mắt lão giả đang bắt đầu biến mất một cách nhanh chóng...
Ngay lập tức, hắn chợt cảm thấy bàng hoàng nhận ra bản thân đã bị trục xuất ra khỏi phòng bếp.
Những ánh mắt xung quanh đổ dồn vào hắn, nhìn tới mức khiến hắn cảm thấy rất mất tự nhiên.
Hắn đều rất quen thuộc với chủ nhân của những ánh mắt này, chính là Ma Chủ mạnh nhất, Tử Tôn đ cùng những người khác.
Hiển nhiên, bọn họ cũng không ngờ được rằng, người tiếp theo bị trục xuất ra ngoài lại là Cốc chủ đời thứ nhất của Thao Thiết Cốc.
Còn nhớ năm đó, Cốc chủ của Thao Thiết Cốc uy chấn khắp thiên hạ, vô cùng khí phách.
Tài nghệ nấu nướng khiến cho toàn bộ Tiềm Long đều phải khiếp sợ.
Xây dựng lên Thao Thiết Cốc, trấn áp được rất nhiều thánh.
Thế nhưng bây giờ, mấy ngàn năm trôi qua rồi.
Thao Thiết Cốc đã sa sút, ngay cả Cốc chủ đời thứ nhất của Thao Thiết Cốc tiếng tăm lừng lẫy cũng bị đánh bại bởi một tiểu đầu bếp trong bài thi đánh giá các món ăn.
Thật là... khiến cho người ta cảm thấy có chút bất lực.
Lão giả phục hồi tinh thần lại, nhưng tinh thần của hắn run rẩy, cả người gần như muốn điên lên.
Hắn lao về phía khoảng không bên dưới kia, thế nhưng lúc này đây, hắn không thể tiến vào một chút nào.
Dường như cóó một tầng sức mạnh vô hình ngăn cách bọn họ với không gian bên dưới cung điện.
Trong không gian bên dưới.
Minh Vương Nhĩ Cáp và Cẩu Gia đang giằng co với nhau.
Một người một chó đang đứng một bên giương mắt nhìn nhau.
Mà trái lại, Bộ Phương lại bắt chéo hai tay, nhìn sang vị đầu bếp của Tiên Trù Giới kia bằng vẻ mặt không một chút biểu cảm.
Vốn dĩ, hắn cũng không hề tò mò về đồ vật trong cung điện, nhưng nếu như hắn đã chiến thắng rồi, lòng hiếu kỳ trong lòng lại tiếp tục trỗi dậy.
Có vẻ như hắn lấy được cơ duyên này hơi dễ dàng quá.
Bộ Phương cảm khái trong lòng, chỉ một món Tôm Huyết Long Xào Cay mà đã có thể đạt được thắng lợi cuối cùng một cách dễ dàng như vậy.
Là do lão giả kia yếu quá hay sao?
Bộ Phương thầm hỏi trong lòng.
- Chúc mừng ngươi đã lấy được tư cách nhập giới vào Tiên Trù Giới, tuy nhiên, đây mới chỉ là ngươi đã lấy được tư cách, còn nếu muốn đi vào Tiên Trù Giới thì phải đợi cánh cổng của Tiên Trù Giới mở ra.
Đầu bếp nói.
Tiên Trù Giới?
Bộ Phương có chút mẫn cảm với cái danh từ này, lại dám tự xưng là Tiên Trù Giới, xem ra nhất định là một nơi phi phàm.
Bộ Phương hít sâu một hơi, nhàn nhạt nhìn vị đầu bếp kia.
- Tiên Trù Giới là Thiên Đường của các đầu bếp, là một nơi mà những đầu bếp đứng đầu trong thiên hạ đều mong muốn được Siêu Thoát, bởi vì chỉ khi đến nơi đó, bọn họ mới có thể nhìn thấy nhiều đầu bếp hàng đầu hơn, cảm nhận được tài nghệ nấu nướng sâu không thể lường được.
Đầu bếp kia vẫn giải thích một cách không nhanh không chậm như cũ.
Bộ Phương yên lặng lắng nghe, hắn cảm thấy rất hứng thú với Tiên Trù Giới.
Hắn luôn cảm thấy rằng, chỗ ấy... sẽ là nơi mà hắn sẽ đến trong một ngày nào đó.
Vù vù...
Vị đầu bếp kia nói xong.
Ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Bộ Phương một cách sâu xa.
- Hiện tại, ta sẽ trao lệnh bài tư cách cho ngươi, đây là cơ duyên của ngươi, hy vọng ngươi có thể thực sự có thể nắm bắt được nó.
- Người trẻ tuổi, thế giới này rất lớn... Phải biết mở rộng tầm mắt, một người đầu bếp thực sự sẽ có mục tiêu là khắp năm châu bốn bể.
Giọng nói của vị đầu bếp kia càng ngày càng trở nên thấp thoáng, bóng dáng cũng càng ngày càng mờ đi, từ từ trở nên trong suốt.
Đúng như những lời mà Cẩu Gia đã nói, đầu bếp này lại chỉ là một phần phân thân.
Trong mắt của Bộ Phương, bóng dáng của vị đầu bếp kia đã trở nên trong suốt, cuối cùng lại hóa thành một luồng linh khí màu trắng đục đang lởn vởn.
Luồng khí đó vô cùng huyền ảo đã thu hút ánh mắt của Bộ Phương, nó tỏa ra một vầng sáng chói lóa cực kỳ rực rỡ.
- Đó là một đám Tiên khí đấy.
Không biết từ lúc nào ánh mắt của Cẩu Gia và Minh Vương Nhĩ Cáp đều tập trung lên sợi Tiên khí màu trắng đục kia.
- Muốn Siêu Thoát thì nhất định phải có được Tiên khí, Tiên khí là cơ sở để Siêu Thoát.
Giọng nói nhẹ nhàng và đầy truyền cảm của Cẩu Gia vang lên.
- Tiểu tử Bộ Phương, mặc dù tài nghệ nấu nướng của ngươi cũng không tệ lắm, nhưng vẫn còn tồn tại một sự chênh lệch về bản chất so với đám đầu bếp ở Tiên Trù Giới kia.
Cẩu Gia nói.
Hai mắt của Bộ Phương nheo lại, sự chênh lệch giữa hắn và các đầu bếp của Tiên Trù Giới sao?
- Chênh lệch gì vậy?
Vẻ mặt của Bộ Phương không chút cảm xúc, người có hệ thống như hắn cũng không cảm thấy sự chênh lệch giữa mình và đám đầu bếp của Tiên Trù Giới kia lại lớn như vậy.
- Đó là sự chênh lệch giữa trời và đất, là sự chênh lệch giữa con người và tiên nhân... Là một sự chênh lệch cực kỳ lớn mà ngươi không thể nào tưởng tượng nổi.
Giọng nói của Cẩu Gia đột nhiên trở nên lạnh như băng, trong phút chốc, khiến cho Bộ Phương bị bao trùm trong một nỗi áp lực vô cùng lớn.
Vù vù...
Một đám Tiên khí đang chập chờn, sau đó, đám Tiên khí kia hóa thành một tấm lệnh bài, vụt một tiếng lao vùn vụt về phía Bộ Phương.
Lúc này, Bộ Phương vẫn còn đắm chìm trong sự nghiêm túc của Cẩu Gia.
Hắn giơ lên cánh tay bị buộc bằng băng kia lên theo bản năng, sau đó cầm chặt tấm lệnh bài.
Tấm lệnh bài được bao trùm bởi tiên khí làm cho cả người của Bộ Phương đều chấn động.
Hắn có thể cảm nhận được hơi ấm truyền đến từ bên trong tấm lệnh bài.
Trong nháy mắt, một lực hút từ trong lòng bàn tay của hắn bắn ra, sau đó, hút đám tiên khí trên tấm lệnh bài vào bên trong cơ thể.
Hai mắt của Cẩu Gia nhìn chằm chằm vào Bộ Phương.
Khi nhìn thấy ánh sáng chói lóa của tấm lệnh bài kia thoáng chốc mờ đi, mắt chó của hắn nhíu lại, lộ ra vẻ quả nhiên là như vậy.
Mà Bộ Phương lúc này đã không còn chú ý gì tới Cẩu Gia nữa rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận