Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3111: Đạo Vô Tình (1)

Hỏng bét!
Sắc mặt Bộ Phương hơi biến đổi. Hắn không ngờ thế mà Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn lại lựa chọn tự bạo, dùng phương thức này để tạo nên một lỗ hổng.
Sáu Đại Hồn Chủ cũng tự bạo, bây giờ Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn cũng tự bạo. Những người có quan hệ thân cận với Hồn Thần như vậy đều tự bạo, chẳng lẽ không có chút đau lòng nào sao?
Sắc mặt Bộ Phương có hơi chút khó xử, hắn ổn định thân hình, hít sâu một hơi rồi nhìn về phía xa.
Chỗ đó, Hồn Thần rốt cuộc cũng rút được bàn chân còn lại qua khe hở Vũ Trụ, giống như một con cá nhảy ra khỏi hồ nước, tới đại dương mênh mông…
Ầm ầm!
Toàn bộ Vũ Trụ Hồng Hoang ngay thời khắc này như run rẩy dữ dội. Sắc mặt Giáo Chủ Thông Thiên vặn vẹo, sắc mặt của những lão đại kia cũng vô cùng khó coi.
Cuối cùng vẫn là không ngăn cản được?

Thiên Quan Hàm Cốc.
Đạo Nhân cầm phất trần, thân thể bạo phát khí tức bao phủ toàn bộ Thiên Quan Hàm Cốc, ngăn cản không cho khí tức đáng sợ kia buông xuống.
Hậu Thổ, Tôn Ngộ Không, và vô số Tiên Thần đều kinh ngạc nhìn về phía xa. Chỗ đó, đất trời rung động, khí lãng kinh khủng lao tới khiến bọn hắn khiếp vía, giống như một nhân vật đáng sợ vừa bước tới nơi này.
- Kiếp nạn… bắt đầu rồi.
Sắc mặt Thái Thượng Lão Quân vô cùng khó coi, suy sụp tinh thần thở ra một hơi, vung vẩy phất trần, lắc lắc đầu. Cuối cùng vẫn thất bại, chư cường của Vũ Trụ Hồng Hoang đều xuất hiện vẫn không thể ngăn cản được yêu ma của Vũ Trụ Hồn Ma.
Những ngày tiếp theo đây, thật sự là sinh linh phải đồ tán rồi.
- Tất cả mọi người, chuẩn bị sẵn sàng trận chiến sinh tử.
Ầm ầm.
Giọng nói củ Thái Thượng Lão Quân vang vọng khắp nơi, quanh quẩn toàn bộ đất trời. Nhóm người ở Thiên Quan Hàm Cốc đều biến đổi sắc mặt. Sau đó trên mặt mỗi người đều toát lên vẻ quyết tâm tới cùng.
Cuối cùng vẫn không thể tránh được.
Sắc mặt Hậu Thổ vô cùng nặng nề, Công Tước Mộng Yểm thở dài một hơi.
- Cho dù có Bộ Phương ở đây vẫn thất bại, khả năng đại thế Vũ Trụ này không thể ngăn cản được.
Công Tước Mộng Yểm lắc đầu.
Thiên Đạo của Vũ Trụ Hồng Hoang đối với tất cả mọi chuyện xảy ra vẫn coi như không thấy gì sao? Thật sự vô tình tới mức này sao? Ai cũng biết là Thiên Đạo vô tình, nhưng tình huống sinh tử khó khăn như vậy cũng thờ ơ, vậy thì giữ lại Thiên Đạo để làm cái gì?

Sắc mặt Bộ Phương vô cùng khó coi. Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn tự bạo vượt quá dự liệu của hắn. Bởi vì hắn cứ nghĩ rằng Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn sẽ không thể tự bạo được, hoặc là Hồn Thần có thể sẽ ngăn cản nàng.
Nhưng thực tế là không có gì xảy ra cả. Hồn Thần trơ mắt nhìn nàng tự nổ tung ngay trước mặt hắn. Thậm chí A Hồn tự bạo cũng là do Hồn Thần mê hoặc, bao gồm cả sáu Đại Hồn Chủ trước đó nữa, Bộ Phương rất rõ.
Một khi tự bạo, cho dù Hồn Thần có thoát khỏi trói buộc cũng không thể đưa bọn hắn quay trở về. Tự bạo là tiêu diệt toàn bộ cả linh hồn. Cho dù có dùng đại năng ngưng tụ một lần nữa cũng không phải là A Hồn, mà sẽ là một người khác.
Bộ Phương có thể cảm nhận được sự lưu luyến không muốn xa rời Hồn Thần của A Hồn, nhưng chính cảm giác đó lại là thứ khiến A Hồn lựa chọn cái chết.
Tuy Bộ Phương không có hảo cảm gì với A Hồn nhưng chết như vậy đúng là vẫn để hắn phải cảm khái.
Hồn Thần vô tình.
Thiên Đạo của Hồng Hoang cũng vô tình…
Có lẽ trở thành sự tồn tại ở tầng thứ như vậy, đều phải vô tình. Chỉ có vô tình mới có thể đi tới đỉnh phong?
Bộ Phương nhíu mày, thoáng có chút ngẩn ngơ. Nếu như mục tiêu thật sự là vô tình thì con đường hắn lựa chọn hoàn toàn trái ngược. Vậy cứ đi con đường như vậy, có tới được đích không?
Rống!
Không để cho Bộ Phương suy nghĩ quá lâu, Hồn Thần rốt cuộc cũng tránh ra! Đại Hồn Chủ Lười Biếng phát ra tiếng cười lớn, trong đôi mắt tràn đầy hưng phấn.
Uỳnh!
Hắn và Tiểu Bạch đối đầu từng chưởng một, dẫn tới đất trời chấn động. Tròng mắt tím của Tiểu Bạch lóe lên, thân thể hơi lắc một cái. Đại Hồn Chủ Lười Biếng mượn luồng khí lực đó mà phi tốc lao nhanh về bên cạnh Hồn Thần.
- Đại nhân!
Đại Hồn Chủ Lười Biếng hưng phấn nói.
Hồn Thần đứng lặng trong hư không, vô cùng to lớn, cao ngất như vạn trượng. Cái đầu không mặt của hắn hơi di chuyển, nhìn về phía Đại Hồn Chủ Lười Biếng.
Phía xa, nhiều Hồn Ma cũng hưng phấn rống lên, mỗi một tên Hồn Ma đều điên cuồng không thôi! Rốt cuộc Hồn Thần của bọn hắn đã xuất hiện, vậy thì nơi này nhất định sẽ trở thành địa bàn của bọn hắn!
Hồn Thần giơ tay lên, hắn có chút hỗn loạn, hoặc có thể nói là ý chí có chút mơ hồ. Thân thể hắn chậm rãi thu nhỏ, sau đó hóa thành thân thể như ở Thành Hư Vô.
Chỉ là lần này hắn đã có thêm nửa người dưới, có hai chân. Tuy vẫn chỉ có một tay và không mặt nhưng lại có thêm nửa dưới. Bây giờ hắn chỉ thiếu đầu, cánh tay phải, và trái tim.
Tiếng Thiên Đạo đánh xuống dần dần yếu ớt…
Có lẽ do Hồn Thần xuất hiện nên hấp dẫn sự chú ý của Thiên Đạo. Dù sao sức mạnh của Hồn Thần cũng vượt qua sự chịu đựng của nơi này.
Đám Giáo Chủ Thông Thiên đều buông lỏng một hơi. Áp lực mà Ý Chí Thiên Đạo mang tới không còn nhiều nữa. Nhưng trong lòng bọn hắn càng thêm nặng nề.
Bởi vì Hồn Thần đã xuất hiện ở Vũ Trụ này.
Thiên Đạo hóa thành Thần Long, quấn quanh bầu trời phóng về phía Hồn Thần. Lúc mà Hồn Thần đang vượt qua khe hở Vũ Trụ, không bị Thiên Đạo khóa chặt, nhưng bây giờ hắn đã bước vào Vũ Trụ Hồng Hoang, Thiên Đạo lập tức khóa chặt hắn lại.
Nhưng, Hồn Thần ngẩng đầu lên, giơ tay, sức mạnh Tội Ác bạo phát. Giờ phút này hắn mạnh hơn nhiều so với lúc đang vượt qua khe hở.
Uỳnh!
Bảy cái đồng hồ cát Thời Không nhao nhao đổ sụp. Khe hở kia biến mất không thấy gì nữa. Trên cánh tay Hồn Thần là sức mạnh Tội Ác bao phủ, đột nhiên quất ra thành một cái trường mâu, đụng vào Thần Long do Thiên Đạo biến thành!
Uỳnh!
Một luồng khí Hỗn Độn phun trào, hư không sụp đổ. Sắc mặt của vô sô cường giả đại biến.
Hồn Thần ngẩng đầu nhìn Thiên Đạo ở trên cao, giống như lộ ra vẻ cười nhạo.
- Ngươi là Thiên Đạo của Vũ Trụ Hồng Hoang, ta là Ý Chí của Vũ Trụ Hồn Ma. Nói thật, ngươi còn cao hơn ta một cấp bậc. Nhưng ngươi là Thiên Đạo, ngươi vô tình, ngươi chấp quản trật tự đất trời, những sinh linh trong vũ trụ thay đổi hay không không liên quan đến ngươi.
Hồn Thần nói, giọng nói dày đặc. âm thanh này là dùng linh hồn chấn động phát ra.
Cường giả ở đây đều trầm mặt xuống.
Sinh linh thay đổi? Đáng chết! Làm càn!
Sắc mặt Giáo Chủ Thông Thiên vô cùng khói coi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận