Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1932: Cẩu gia, Cẩu gia! (2)

Notice: Undefined offset: 228
Ngay cả thanh niên có kiến thức sâu rộng, vào lúc này cũng không khỏi kinh hãi.
Dù sao, thân thể bị phong tỏa, không thể động đậy, ai cũng sẽ sinh ra một cảm giác sợ hãi.
Oành!
Khí huyết trong cơ thể thanh niên đột nhiên nổ vang.
Như sóng lớn vỗ vào bờ, đột nhiên đụng vào vách đá.
Lực lượng phong tỏa ngăn cản thân thể, trong nháy mắt liền bị phá vỡ.
Khí huyết bành trướng cuồn cuộn, lại phun trào trên thân thể hắn một lần nữa.
Khiến hắn khẽ thở phào một cái.
Bộ Phương nhìn thấy thanh niên này chỉ trong nháy mắt đã khôi phục quyền khống chế thân thể.
Ánh mắt co rụt lại.
Một hơi thở, không… nửa hơi thở cũng chưa đến!
Vậy mà sủi cảo Phong Thần lại không thể phong tỏa được nửa hơi thở của thanh niên này?!
Điều này nói lên cái gì…
Điều này nói lên rằng, thực lực của thanh niên này đã đạt tới Đại Thánh cảnh giới. Mà ở trong Đại Thánh cảnh giới… còn không hề yếu!
Tuy nhiên, Bộ Phương cắn răng, đôi mắt lại bị bao phủ bởi sự giận dữ.
Nghĩ đến Tiểu Bạch bị trọng thương đến 90%, Bộ Phương không thể nào kiềm chế được lửa giận không ngừng lan ra.
Tâm thần nhất định.
Một tia sáng màu bạc đột nhiên bạo phát trong tay hắn
Cong ngón tay búng ra.
Đột nhiên xé rách ra.
Ngân sắc lưu quang giống như sao băng bắn về phía thanh niên kia.
- Hả? Uy lực thật mạnh?
Ánh mắt thanh niên ngưng tụ rồi hít sâu một hơi.
Nhân loại này chỉ là Bán Thánh cảnh giới, nhưng hết lần này đến lần khác lại mang đến cho hắn cảm giác khó tin.
Cho dù là sủi cảo Phong Thần phong ấn lực lượng trong thân thể hắn hay là Ngân Sắc Kiền Oa.
Đều mang đến cho hắn cảm giác kinh ngạc.
Thanh niên nâng cánh tay lên.
Trên cánh tay của hắn đầy cơ bắp rắn chắc, huyết sắc năng lượng lan tràn trên đó.
Rất nhanh…
Huyết sắc năng lượng quấn chặt lấy Hủy Diệt Kiền Oa…
Oanh!!
Hủy Diệt Kiền Oa nổ tung.
Lực lượng bạo nổ đáng sợ đột nhiên bắn ra.
- Dung hợp Thiên Đạo Ý Chí và Huyền Bí trận pháp… Tạo thành năng lượng ba động không ổn định…
Thanh niên phân tích nói.
Sau đó, huyết sắc năng lượng đột nhiên tăng lên.
Bỗng nhiên, trấn áp lực lượng của Hủy Diệt Kiền Oa xuống.
- Được rồi, bản thành chủ không có thời gian để lãng phí với ngươi, mặc dù cũng có vài kỳ tích, nhưng dù sao cũng chỉ là nửa bước Thánh Cảnh…
Thanh niên thản nhiên nói.
Sau đó, cánh tay vung lên.
Huyết sắc năng lượng bao phủ lấy Hủy Diệt Kiền Oa, lập tức bắn về phía Bộ Phương.
Đôi mắt Bộ Phương đột nhiên co rụt lại.
Soạt.
Một tiếng động vang lên.
Hư không dường như cũng bị sụp đổ.
Chỉ trong nháy mắt.
Thanh niên kia đã xuất hiện trước mặt Bộ Phương.
Cong ngón tay búng ra.
Đột nhiên chỉ vào mi tâm của Bộ Phương.
Loảng xoảng…
Tước vũ bào được chiếu sáng rực rỡ.
Vô địch bắn ra.
Thế nhưng mà, cho dù có tước vũ bào vô địch, Bộ Phương vẫn cảm thấy mi tâm nhói lên.
Cả người bị một cái chỉ tay này đánh bay ngược ra.
“Oành” một tiếng, nện xuống gần bên cạnh thân thể Tiểu Bạch.
Tiểu Bì dưới thân phát ra tiếng kêu rên.
Bộ Phương xoay người đứng lên, xoa xoa mi tâm của mình.
Bỗng nhiên, ánh mắt hắn co rụt lại.
Ở phía xa.
Thanh niên kia vung tay lên.
Hủy Diệt Kiền Oa bị huyết sắc năng lượng bao phủ, phi tốc bắn về phía Bộ Phương.
Nếu Hủy Diệt Kiền Oa hoàn toàn bạo phát, Bộ Phương cảm thấy mình chưa chắc có thể đã chịu đựng được…
Toàn thân Bộ Phương căng cứng.
Ngay vào lúc đó.
Hư không ở trước người Bộ Phương đột nhiên bị xé rách ra.
Một bước chân Hắc Cẩu duyên dáng như mèo đi ra.
Toàn thân đầy hơi rượu, như sắp áp sập hư không.
Hắc Cẩu say khướt vừa xuất hiện.
Híp đôi mắt chó lại, nhìn chằm chằm vào Hủy Diệt Kiền Oa đang được huyết sắc năng lượng bao bọc…
Cẩu gia, Cẩu gia?!
Tâm thần Bộ Phương ngưng tụ.
Không ngờ Hắc Cẩu biến mất nhiều ngày lại xuất hiện vào thời khắc này.
Con chó ghẻ này từ khi bước vào trong Thâm Uyên, liền không biết chạy đi đâu, bây giờ cả người nó là bộ dạng say khướt, không biết đã trải qua chuyện gì.
Cẩu gia tuy hít nửa mắt nhưng vẫn thấy Hủy Diệt Kiền Oa đang bay đến.
Miệng chó nhếch lên.
Ngay sau đó, trên thân thể đột nhiên có Địa Ngục Hỏa màu đen bốc cháy.
Oành!
Ánh lửa ngút trời.
Ánh lửa bao phủ cả bầu trời.
Địa Ngục Hỏa quấn quanh thân thể Cẩu gia, miệng chó mở ra.
Miệng chó đột nhiên biến lớn, như muốn nuốt chửng thiên địa.
Một ngụm như muốn cắn nát Thiên Khung.
Đột nhiên làm nổ tung Hủy Diệt Kiền Oa trong hư không, hóa thành một Bạch Sắc Liên Hoa.
Liên Hoa kia nghiền ép đến, hư không đều trở nên vặn vẹo.
Thế nhưng mà…
Giống như bị nuốt chửng.
Hủy Diệt Kiền Oa đột nhiên bị Cẩu gia một ngụm nuốt chửng xuống.
Địa Ngục Hỏa tản đi.
Cẩu gia lại khôi phục dáng vẻ say khướt ban đầu, cả người lắc lư, ợ một cái no nê.
- Cái đồ nhắm này… có chút kích thích…
Mũi chó của Cẩu gia mở lớn, phun ra tửu khí, nói.
Nơi xa.
Thanh niên có mái tóc huyết sắc kia, trong nháy mắt Cẩu gia vừa xuất hiện, trong đôi mắt như phun ra lửa!
- Con chó ghẻ đáng chết… Ngươi còn dám xuất hiện trước mặt ta! Ăn vụng rượu ác ma do ta ủ! Ta sẽ giết chết ngươi!
Cẩu gia nhếch miệng chó, dường như chẳng thèm ngó ngàng tới thanh niên đang giận dữ kia.
Quay đầu nhìn Bộ Phương một cái, lại liếc liếc một chút bên cạnh Bộ Phương, lôi hồ trên người Tiểu Bạch không ngừng tán loạn, phát ra tiếng “xì xì”, đôi mắt chó lập tức híp lại.
- Tiểu tử Bộ Phương… Cục sắt này bị Hồng Mao Điểu Nhân kia đánh thành như vậy?
Giọng nói ôn hòa tràn ngập từ tính của Cẩu gia vang lên.
Bộ Phương đứng lên, tước vũ bào đỏ như lửa cháy hừng hực, cả người như ngọn lửa phóng lên tận trời.
- Đúng vậy…
- Năm bát thịt sườn rồng xào chua ngọt… Làm thịt hắn!
Bộ Phương thở ra một hơi, nói.
- Gia hỏa này… là Nhất Tôn Đại THánh.
Trong miệng chó của Cẩu gia phun ra tửu khí, nói:
- Gia hỏa này là thành chủ của Thâm Uyên Thành…
- Mười bát thịt sườn rồng xào chua ngọt…
Bộ Phương nói.
Cẩu gia liếm liếm miệng.
- Thật là không có cách nào với ngươi… Nhưng mà, lần này Cẩu gia không chỉ muốn thịt sườn rồng xào chua ngọt… mà còn muốn thêm một phần Ác Ma Túy Bài Cốt!
Trên thân thể Cẩu gia, Địa Ngục Hỏa đen nhánh hiện lên.
Dường như từ trong hư không thẩm thấu ra.
- Bởi vì gia hỏa này… Không chỉ là thành chủ Thâm Uyên Thành, mà còn là dòng màu chân chính của… Ác Ma Thâm Uyên!
Vừa dứt lời.
Một tiếng chó sủa vang lên làm rung động đất trời!
Bạn cần đăng nhập để bình luận