Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1001: Giết tam đệ của ta, dùng máu tế điện (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cộc cộc cộc.
Đi qua hành lang Thao Lâu dài, xung quanh yên tĩnh mang theo vài phần đìu hiu.
Bộ Phương mặc áo bào lông tước chậm rãi đi tới. Trước mặt hắn là Sở Trường Sinh và Tiểu Nha.
Ba người đi ra khỏi hành lang, trước mắt có tia sáng chiếu xuống, tia sáng kia chói đến mức chướng mắt, bọn họ phải giơ tay lên che khuất mắt.
Yên lặng một lúc.
Ba người đi vào một nơi quen thuộc.
Đó là một cái giao lộ sâu và tối, giống như một cái hố đen không đáy nuốt chửng mọi thứ.
Bên đường là một bia đá phủ đầy rêu và cỏ dại, có vẻ đã khá cũ.
Phía bên trên ghi ba chữ méo mó “Thao Thiết Đường”. Mấy chữ cái cũng không dễ nhìn nhưng lại rất có sức hút.
Chắc chắn người viết ba chữ này phải là một nhân vật lớn.
- Ba chữ này đã từng được chủ nhân đời thứ nhất của Thao Thiết Cốc nhắc tới. Cốc chủ đời thứ nhất có tư chất hơn người, lúc ấy trấn áp toàn bộ Tiềm Long Vương Đình, khiến cho trên dưới đều không dám thở mạnh.
Sở Trường Sinh nhìn bia đá kia, vừa hồi tưởng vừa từ tốn nói.
Vết thương trên người hắn gần như đã hồi phục, máu trên miệng vết thương cũng dần khép lại.
Đây chính là năng lực hồi phục vết thương của một đại cường giả.
- Truyền thừa mà ngươi nói là ở trong Thao Thiết Đường này à?
Bộ Phương quay đầu nhìn Sở Trường Sinh hỏi.
Sở Trường Sinh gật đầu, ánh mắt có chút phức tạp. Nhớ năm đó, hắn cũng đã từng xông qua Thao Thiết Đường.
Từ sau khi tới chỗ này, cả người Tiểu Nha đều có chút hoảng hốt. Ánh mắt nàng mở to nhìn chằm chằm vào Thao Thiết Đường, trong mắt đầy vẻ quen thuộc và mờ mịt.
Trên trán nàng nở rộ từng điểm ánh sáng rực rỡ.
Sở Trường Sinh xoa đầu Tiểu Nha, trong mắt đầy vẻ thương tiếc.
- Đi thôi, chúng ta tiến vào bên trong Thao Thiết Đường.
Sở Trường Sinh nói rồi quay đầu nhìn Bộ Phương, khóe miệng khẽ kéo lên, chòm râu trắng nhuộm máu cũng khẽ nhếch.
Thao Thiết Đường…có chút tò mò.
Lông mày Bộ Phương nhướng lên, mở rộng bước chân, bước vào nơi giống như hố đen lớn trong miệng dã thú.
Nhưng ngay lúc Bộ Phương và Sở Trường Sinh tiến vào bên trong, có tiếng xé gió vang vọng tới.
Trên cao có bóng người bay tới, khí thế rất đáng sợ.
- Không ngờ truyền thừa vẫn luôn ở trong Thao Thiết Đường này… Lão Sở Trường Sinh giấu diếm chúng ta cũng thật thảm!
Đây là một vị trưởng lão của Thao Thiết Cốc, nhưng hắn lại là một thế lực khác tồn tại trong Thao Thiết Cốc.
Không chỉ có hắn, còn có mấy vị trưởng lão khác cũng đến, ánh mắt kỳ dị nhìn vào Thao Thiết Đường.
Rầm rầm rầm!
Bên ngoài Thao Thiết Cốc khí thể khủng bố phóng lên tận trời.
Nhất thời, mặt mấy vị trưởng lão tràn đầy vẻ hưng phấn, luồng khí này… chẳng nhẽ có đại cường giả tới!
Có vẻ thánh địa cuối cùng cũng ra tay rồi!
Mấy vị trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mắt tràn ngập vẻ kỳ quái. Sau đó bay lên không, đuổi theo.

Yến Vũ trong bóng tối nhìn thấy Sở Trường Sinh và Bộ Nhan đang tiến vào Thao Thiết Đường, đôi mắt tràn đầy vẻ nham hiểm.
Hắn dùng một quyền, hung hăng nện rách tường. Bởi vì không sử dụng chân khí, một quyền này chỉ tạo nên vết nứt lõm trên vách tường.
- Sao truyền thừa lại ở trong Thao Thiết Đường. Sở Trường Sinh không chọn ta, lại đi chọn một tên phế vật và một tiểu nha đầu! Đáng chết!
Trong mắt Yến Vũ tràn đầy vẻ độc ác.
Hắn đã lục tụng Thao Thiết Cốc là vì cái gì, còn không phải là vì truyền thừa. Nếu không có truyền thừa này thì đã phá tung Thao Thiết Cốc rồi, làm sao có tư cách hấp dẫn Yêu Nghiệt Thiên Tài của hắn!
- Không muốn cho ta, vậy ta tự cướp lấy! Truyền thừa này chắc chắn ta sẽ không bỏ lỡ! Không ai có thể ngăn cản ta!
Yến Vũ khẽ cắn mội, sau một giây đã biến mất trong bóng đêm.

Ba vị hộ pháp Kim Giáp từ trong Hư Không Liệt Phùng đi ra.
Khí thế của ba bọn họ rất đáng sợ. Khí tức của mỗi người đều vô cùng âm trầm, tuy là yếu hơn một chút so với Lăng lão nhưng chỉ thiếu chút nữa thôi cũng có thể bước vào đại năng chi cảnh.
Bọn họ là ba người mạnh nhất trong hộ pháp Kim Giáp. Nếu kết hợp toàn lực phóng ra, uy lực không hề nhỏ!
Khi bọn họ lạc mất tin tức của hộ pháp Kim Giáp, đã nhận được mệnh lệnh của Tử tôn, đến Thao Thiết Cốc này.
Cũng là vì để trợ giúp Lăng lão đoạt lấy truyền thừa.
Vì truyền thừa này Tử tôn sớm đã điên cuồng, hắn bỏ ra rất nhiều công sức.
Nhưng bọn họ cũng không hiểu, chỉ là một cái truyền thừa của Thao Thiết Cốc, tại sao Tử tôn lại coi trọng như vậy.
- Cảm nhận được khí tức của Lăng lão… Hắn ở hướng kia!
Hộ pháp Kim Giáp chỉ về một hướng nói ra.
Về sau, ba người hóa thành vệt sáng bay về hướng kia.
Sắc mặt hai huynh đệ Trần Cung Trần Long âm trầm vô cùng. Bọn họ vác Lạc Nhật Cung và Xạ Nhật Cung, khí tức vô cùng đáng sợ, xung quanh người giống như đã đóng băng.
Trần Long lại càng đáng sợ, khả năng của hắn không phải bình thường, mà là Thần Linh cảnh đỉnh phong.
Uy lực của hắn có thể càn quét mấy trăm dặm xung quanh.
Hắn chậm rãi gỡ Cự Cung từ trên lưng xuống, cây cung này chính là Diêu Quang Thánh Địa Thần Khí, Xạ Nhật Cung.
Một mũi tên bắn ra, có thể bắn lên mặt trời gay gắt.
- Giết tam đệ, không thể tha thứ…!
Ánh mắt Trần Long trợn lên nhìn thẳng, giống như nhìn thấu hư không, nhìn về phía xa thấu tất cả.
Hắn nhìn thấy thi thể Trần Thương đã sớm lạnh lẽo trên mặt đất. Cũng nhìn thấy ánh sáng ảm đạm của Diệt Nhật cung ở bên cạnh, lửa giận bốc lên bừng bừng trong lồng ngực!
- A!
Một tiếng thét chói tai, mặt Trần Long sáng lên, toàn bộ tóc tai rối tung giống như muốn xé rách cả không khí.
Hắn gào thét tràn đầy bi thương, khuôn mặt thống khổ!
Sắc mặt Trần Cung cũng nghiêm nghị, bi thương phun trào trong mắt. Hắn không thể ngờ được tam đệ Trần Thương lại chết thảm ở chỗ này.
Minh Vương nuốt xuống thanh Lạt Điều cuối cùng, vẻ mặt đầy vẻ tiếc nuối liếm liếm môi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận