Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2921: Dùng hết cả đời để bước qua một bức tường (1)

50 trượng!
Khi cột Nguyền Rủa của Bộ Phương đã đạt tới 50 trượng tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người. Rồng Nguyền Rủa màu đen nhánh đang gầm thét, vảy rồng trên thân dường như cũng trở nên vô cùng chân thực.
50 trượng là ranh giới chẳng khác nào bất bại, nhưng vẫn chưa đủ. Bởi vì đạt tới 50 trượng vẫn chưa hoàn toàn thắng được.
Nam tử kia điên cuồng, hắn bị đảo ngược tình thế. Người đầu tiên đạt được 50 trượng không phải hắn mà lại là tên đầu bếp đối diện kia. Nhưng hắn không hề từ bỏ, hắn vẫn còn cơ hội. Thế hòa không phân thắng bại là một loại sử nhục đối với hắn… tuy là sỉ nhục nhưng như thế hắn vẫn là người thắng.
Đây là quy định của Nữ Vương Nguyền Rủa, đều được 50 trượng chẳng khác nào thế hòa không phân thắng bại, nhưng thế hòa như vậy chính là Thành Hư Vô đã giành chiến thắng.
Nhưng mà, rất nhanh… hắn hoàn toàn tuyệt vọng.
Mặc kệ cho hắn gào to thế nào, những người bị lưu đày kia đều lựa chọn rời đi, bọn họ thất tha thất thểu đi tới phía xe gỗ của Bộ Phương.
Bộ Phương ngồi trước xe, mặt không có biểu cảm gì nhìn hắn, ánh mắt tràn đầy sự trùng kích khiến hắn chỉ cảm thấy một cơn nhói lên ở trong ngực.
Cột Nguyền Rủa của Bộ Phương lại tiếp tục tăng lên, vượt qua 50 trượng trong nháy mắt. Cuối cùng đã đạt tới 51 trượng. Hình ảnh dừng lại, những người kia cũng biến mất. Bóng người màu xanh lục của Nữ Vương Nguyền Rủa lại hiện lên, ở trên cao nhìn xuống cả hai, khí tức băng lãnh khuếch tán trong nháy mắt.
- So đấu trù nghệ kết thúc…
Giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Nữ Vương vang vọng.
Lúc này Bộ Phương mới bình tĩnh đứng lên, quay đầu nhìn về phía sau. Trên xe gỗ của hắn, Thần Long đen nhánh phóng lên tận trời, từng vảy rồng lồng lẫy khiến người ta phải sợ hãi.
51 trượng, cũng không tệ lắm.
Tuy chiến thắng không vượt quá dự định của Bộ Phương nhưng thực sự hắn cũng phải toát mồ hôi. Một món ăn muốn thắng thói quen cả vạn năm đúng là khá khó. Việc này cũng giống như phá vỡ quy tắc bình thường.
Những người bị lưu đày kia đã bị Nguyền Rủa trong Thành Hư Vô này không biết bao nhiêu ngày tháng, bọn họ đã sớm chết lặng, sớm đã hình thành thói quen đối với Hắc Ám Liêu Lý. Cho nên Bộ Phương dùng bánh bao đánh vỡ thói quen của bọn họ đúng thật là áp lực không nhỏ.
May mắn, kết cục vẫn rất tốt.
Nam tử đối diện kia hoảng sợ nhìn đôi bàn tay của mình.
Hắn thua, thế mà hắn lại thua…
Đúng là không thể tin được, chấn động, phẫn nộ, tuyệt vọng… đủ loại biểu cảm hiện lên trên khuôn mặt hắn, hắn không thể tin được sự thật này. Ở trong mắt hắn, hắn đã là một thần thoại bất bại, mà bây giờ… hắn lại thua.
- Vì sao…
Nam tử ôm ngực, cả khuôn mặt vặn vẹo.
- Vì sao ta lại thua?
Hắn lẩm bẩm tự hỏi chính mình.
Ông lão lưng gù kia sớm đã lệ rơi đầy mặt. Đây là ông ta mấy vặn năm trước, năm đó ông ta thất bại cũng chính là bộ dạng này. Tự tin của ông ta bị Nữ Vương Nguyền Rủa bóc trần. Một lần nếm trải tư vị của sự thất bại, đúng là rất khó chịu.
Bộ Phương đứng trước xe gỗ, nhìn thấy nam tử kia đang tuyệt vọng, mi tâm không khỏi nhăn lại.
Uỳnh!
Xe gỗ vỡ nát, Bộ Phương đáp lại trên mặt đất lạnh như băng, nam tử kia cũng đáp xuống.
Nữ Vương Nguyền Rủa nghiêng chân, ở trên cao nhìn xuống. Đây không phải là chân thân của Nữ Vương Nguyền Rủa, chỉ là một tia ý chí được Nữ Vương bố trí ở đây thôi.
- Thắng bại đã định, người thắng… là ngươi.
Nữ Vương Nguyền Rủa xoay chuyển ánh mắt dừng lại trên người Bộ Phương.
- Nhưng ta cũng rất tò mò, làm sao ngươi lại chặn được Nguyền Rủa của Nữ Vương.
Nữ Vương nói. Đây không phải chỉ mỗi mình nàng tò mò, mà là việc mà tất cả mọi người đều tò mò.
Nam tử kia vẫn hồn bay phách lạc như vũ, các quý tộc thì vô cùng hối hận.
- Có một nữ tử, sức mạnh Nguyền Rủa trên người nàng còn mạnh hơn, ngày ngày ta đều nấu cho nàng ăn, nên ta có kinh nghiệm với việc áp chế sức mạnh Nguyền Rủa.
Bộ Phương ngẫm lại, thành thật nói.
Có kinh nghiệm… đám quý tộc đều im lặng, Bá Tước Hà Thu cũng im lặng. Sắc mặt Tiểu U không thay đổi, quý phụ kia thì có chút run rẩy.
- Thú vị, đầu bếp kia quả nhiên là thú vị…

Nữ Vương Nguyền Rủa híp híp mắt.
- Có kinh nghiệm?
Lắc đầu, Nữ Vương Nguyền Rủa cũng không nói thêm gì nữa, nàng nâng tay lên chỉ về phía nam tử đang hồn bay phách lạc kia.
- Ngươi thắng, có thể bước vào Thành Hư Vô trở thành một sự tồn tại cao hơn, còn kẻ thua sẽ triệt để bị xóa sổ.
Nữ Vương Nguyền Rủa nói.
Lời nói vừa nói ra, Bộ Phương giơ tay lên, sức mạnh Nguyền Rủa trên cổ tay hắn đã biến mất không thấy gì nữa. Quả nhiên sức mạnh Nguyền Rủa chính là một sự trói buộc đẳng cấp tồn tại ở Thành Hư Vô. Bộ Phương không thích kiểu đẳng cấp này lắm.
Uỳnh.
Khí tức của Nữ Vương Nguyền Rủa đột nhiên biến đổi. Một ngón tay khác của nàng chỉ về phía nam tử kia, hắn lập tức rú thảm lên. Trên thân thể hắn, sức mạnh Nguyền Rủa chậm rãi lan tràn ra, bắt đầu dần dần nuốt chửng hắn. Một ngọn lửa màu xanh lục lại đốt cháy lên. Nam tử kia như bị tra tấn dày vò vô cùng đau đớn.
Cuối cùng… chậm rãi tiêu tán.
Bên ngoài, ông lão kia chấn động, trong đôi mắt như trút được gánh nặng…
Cuối cùng cũng kết thúc rồi. Xiềng xích luôn trói chặt trong lòng ông ta cuối cùng cũng tan biến.
Bộ Phương thắng chính là một may mắn đối với ông ta.
Uỳnh…
Hình ảnh trước mắt Bộ Phương biến mất không thấy gì nữa. Nhưng Bộ Phương có cảm giác Nữ Vương kia vẫn luôn cao cao tại thượng mà quan sát hắn. Ánh mắt kia khiến Bộ Phương có chút không quen, giống như là muốn nhìn thấu hắn vậy.
Thực lực của Nữ Vương Nguyền Rủa chắc chắn bất phàm, vượt xa với Thiên Thần. Loại đẳng cấp này tạm thời bây giờ Bộ Phương vẫn chưa đủ khả năng dám đụng chạm vào. Theo suy đoán của Bộ Phương thì Nữ Vương Nguyền Rủa giống như đẳng cấp của Trù Thần…
Trong vũ trụ thì Thành Hư Vô là một thế lực vô cùng đẳng cấp! Thậm chí còn mạnh hơn Không Gian Hỗn Độn!
Dù sao thì cũng là nơi để lưu đày trong vũ trụ, không có thực lực thì làm sao có thể giữ được nhiều người bị lưu đày tới như vậy?
Ầm ầm…
Một chùm sáng chói mắt chiếu xuống khiến toàn bộ thân thể Bộ Phương đều trở nên ấm áp. Ánh sáng mặt trời vốn không thể thấy được ở khu Đinh bây giờ lại đang chiếu rọi lên người hắn. Bên cạnh Bộ Phương, ông lão lưng gù, Tiểu Bạch, Tiểu Hồ, Tiểu Tôm đều xuất hiện.
Bộ Phương vẫy tay về phía Tiểu Hồ. Điều khiến hắn ngạc nhiên là Tiểu Hồ lại ôm chặt đầu Tiểu Bạch, giơ móng vuốt nhỏ về phía hắn. Tiểu hồ ly này bây giờ lại còn kiêu căng với hắn?
Bạn cần đăng nhập để bình luận