Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1690: Tiểu U xâm nhập (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ngay sau đó, thuyền U Minh lướt ngang, dừng xuống bên cạnh Bộ Phương.
- Tới… tới rồi sao? Ô… ọe…
Trên thuyền U Minh, Công Thâu Ban ghé vào trên boong thuyền vô lực mà ngẩng đầu lên, nhưng bởi vì động tác quá kịch liệt, hắn lại không nhịn được mà ọe một tiếng.
Người bị say tàu, không tổn thương được…
- Bọn ta chỉ tò mò thôi…
Tiểu U lên tiếng.
Chỉ có điều, rất nhanh Bộ Phương đã cắt ngang lời nói của nàng:
- Đừng nói chuyện… nhìn ta đi.
Tiểu U sửng sốt, đôi mắt đen nhánh lập tức nhìn chằm chằm vào Bộ Phương.
- Thuyền U Minh này của ngươi có thể tự nhiên ra vào trận pháp này sao?
Dường như Bộ Phương đang có ý tưởng gì đó, hắn hơi hưng phấn mà nói.
- Đúng vậy.
Tiểu U gật đầu.
Bộ Phương hài lòng gật gật đầu, Tiểu U xuất hiện rất đúng lúc.
Hắn đang lo phải làm sao để tìm lại hạt giống Tiên Thụ về, vừa đúng lúc Tiểu U xâm nhập vào có thể trợ giúp hắn.
Bộ Phương vỗ vỗ Tiểu Bạch, sau đó lại vỗ lên đầu Tiểu Bì.
Đôi mắt thẳng kép của Tiểu Bì đảo một cái, sau đó hóa thành một luồng kim quang rồi ghé vào trên vai Bộ Phương.
Bộ Phương nhảy một bước lên trên thuyền U Minh.
- Đi… đưa ta rời khỏi trận pháp này.
- Oh, được.
Tiểu U gật gật đầu, nàng cũng không hỏi vì sao.
Ngay sau đó, nàng động tâm thần một cái, minh khí đen kịt lập tức tràn ngập ra khắp thuyền U Minh, xé mở trận pháp huyết sắc rồi chui ra ngoài.
Vẻ mặt của mấy tên Tiên Trù ở xung quanh đều ngơ ngác.
Mạc Tu ở phía xa xa cũng hơi dại ra một chút, sau đó lại thẹn quá thành giận.
Cái quỷ gì vậy?!
Hắn vừa mới nói không có ai có thể thoát ra khỏi trận pháp do cường giả Thánh Cảnh thiết lập, kết quả Bộ Phương lại chơi một chiêu như vậy.
Có cần phải vả mặt nhanh như vậy không chứ?
Còn nữa…
Con thuyền vừa rồi… hình như có hơi quen.
Là thuyền U Minh sao?!
Vậy mà lại là thuyền U Minh?!
Mạc Tu lập tức rơi vào trầm tư.
Ngay sau đó, lỗ chân lông khắp cả người hắn đều nổ tung.
- Đánh nhau với Cẩu gia mà còn dám thất thần?
Giọng nói ôn hòa mà tràn ngập từ tính vang vọng.
Ngay sau đó, một bộ móng vuốt chó nhanh nhẹn phóng đại trong tầm mắt Mạc Tu…
- Nguy rồi!!
Sắc mặt Mạc Tu thay đổi kịch liệt, hắn hít một ngụm khí lạnh.
Rầm!!
Sau đó, móng vuốt kia đập một cái lên trên mặt đất.
Mặt đất ầm ầm nổ tung!
Cả trận pháp đều là chấn động kịch liệt trong một khắc này.
- Trận pháp Thánh Cảnh mà đã muốn ngăn chặn Cẩu gia ta? Ngây thơ…
Cẩu gia ngẩng đầu lên, lông chó màu đen khắp cả người nó dựng thẳng lên, phát ra một tiếng gầm đinh tai nhức óc, tiếng chó sủa tựa như tiếng rồng ngâm, tiếng hổ gầm!
Ngay sau đó, thân hình nó đột nhiên thay đổi.
Thịt mỡ lay động, thân hình nó giương cao, ngọn lửa đen như mực chợt bùng lên, đốt cháy trên hư không…
Mạc Tu phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể hắn hiện ra ở phía xa xa.
Đồng tử co rút lại.
Lau máu tươi đi, Mạc Tu nhìn về phía Hắc Cẩu đang biến đổi kịch liệt đằng kia.
Nhìn ngọn lửa đen như mực đang thiêu đốt quanh thân Hắc Cẩu.
Trong một khoảnh khắc, hắn hít vào một ngụm khí lạnh thật sâu…
"Địa Ngục Khuyển trong Địa Ngục Hỏa… hình như… sắp thoát ra rồi…

Ầm ầm ầm!
Bên trong không gian Tiên Thụ.
Hư không đột nhiên bị xé toạc ra, thuyền U Minh hiện lên.
- Ọe… ọe ọe…
Công Thâu Ban ghé vào trên boong thuyền, cảm giác như cả người hắn đã gầy đi mất mấy ký, vẻ mặt hắn trắng bệch.
Không phải đã tới rồi sao? Sao lại bắt đầu mở ra nữa rồi?
Bộ Phương đứng trên boong thuyền mà nhìn trận pháp tràn ngập quang hoa huyết sắc hình bán cầu thật lớn ở đằng xa xa kia, bao phủ cả khu vực rất lớn của đống đổ nát Tiên Thụ.
Bộ Phương hơi trầm ngưng.
Hắn không hề lo lắng cho Cẩu gia một chút nào, sự mạnh mẽ của Cẩu gia, tên Mạc Tu kia làm sao có thể tưởng tượng được.
Bây giờ điều quan trọng nhất là phải tìm lại hạt giống Tiên Thụ về…
Cũng không biết có thể tìm ra vị trí của tên Phong Quan Trường kia hay không nữa.
- Tiểu U, tìm một người trong hư không… có thể tìm được không?
Bộ Phương nhìn về phía Tiểu U mà hỏi.
Lời nói của Bộ Phương làm cho Tiểu U nhíu mày lại, đôi mắt đen nhánh của nàng nhìn Bộ Phương một cái, nước da mơn mởn vô cùng mịn màng và sáng bóng.
- Có thể, chỉ có điều cần có chút thời gian.
- Được, vậy thì xuất phát!
Bộ Phương nói.
Có thể tìm được là tốt rồi, ít nhất không phải là không có manh mối.
Ầm ầm ầm!!
Một tiếng nổ vang lên.
Ngay sau đó, thuyền U Minh chấn động lần nữa mà xé toạc hư không ra, chui vào, biến mất trong nháy mắt.
Trên thuyền U Minh, vẻ mặt Công Thâu Ban lại trắng bệch, hắn ghé vào bên boong thuyền bắt đầu nôn mửa.
Trong lòng Công Thâu Ban chỉ còn lại một câu mẹ ơi…

Rầm rầm rầm!
Trận pháp huyết sắc không ngừng hiện lên trên hư không.
Mỗi một lần chấn động đều sẽ vượt qua cự ly mấy ngàn dặm trong nháy mắt.
Cuối cùng, một tiếng nổ vang lên.
Trận pháp huyết sắc thổi quét tới, bóng dáng của Phong Quan Trường chậm rãi đi ra từ bên trong.
Phong Quan Trường sửng sốt đứng tại chỗ mà giương mắt nhìn về phía xa, trong đó tràn đầy vẻ chấn động.
Ở đằng kia có một tòa tường thành màu đen che lấp cả bầu trời, trên đó… minh khí ngập trời cuộn trào mãnh liệt!
Phía dưới tường thành có một cây cầu lớn bằng kim loại, kéo dài mãi tới dưới chân hắn, trận pháp huyết sắc đến đây là đã không thể đi tiếp được nữa.
- Đoạn cuối của Tiên Trù Giới… Minh… cửa vào Minh Ngục?!
Phong Quan Trường hít một ngụm khí lạnh thật sâu, sau đó… trên mặt hắn lập tức xuất hiện sự hưng phấn cuồng nhiệt!
Hắn giơ tay lên, trên đó, ba miếng hạt giống Tiên Thụ màu vàng hiện ra, phía trên hạt giống có tiên khí lượn lờ…
Phong Quan Trường hắn… sắp vùng dậy rồi!
Bỗng nhiên.
Phong Quan Trường biến sắc.
Tay hắn run lên.
Hắn lập tức thu ba miếng hạt giống Tiên Thụ lại.
Đôi mắt màu đỏ sậm chợt đảo qua, dừng ở phía xa xa.
Nơi đó, hư không bị xé toạc.
Một dáng người chậm rãi đi tới.
Mái tóc màu vàng bay phất phơ, Địch Thái Giới Chủ mang sắc mặt cực kỳ nghiêm túc xuất hiện.
- Một khi đi qua cầu Minh Ngục… ngươi sẽ trở thành kẻ địch của Tiên Trù Giới, hoàn toàn vạn kiếp bất phục, Phong Quan Trường ngươi… xác định muốn làm như vậy sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận