Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2871: âm mưu ngập trời (1)

- Cộng thêm ta nữa, thế nào?
Giọng nói của Bộ Phương rất lạnh nhạt.
Đột nhiên, Pháp Tắc Không Gian bị xé ra một khoảng không, một bóng dáng lặng yên không tiếng động mà xuất hiện trước mặt Thiên Thần Luân Hồi.
Nồi Huyền Vũ đập vào mặt hắn ta một cái.
Mà cái đập này, như lôi đình vũ bão, dường như đã đập nát cả hư không, chỉ cần nhìn một cái đã cảm thấy cực kì kinh khủng!
Có lẽ ngay cả Thiên Thần Luân Hồi cũng không ngờ đến, lúc Bộ Phương xuất hiện lại xuất quỷ nhập thần như vậy.
- Không gian Pháp Tắc Chí Cường?
Thiên Thần Luân Hồi nhíu mày.
Trước thân thể của hắn ta, Pháp Tắc Luân Hồi hóa thành một dải lụa năng lượng màu xám uốn quanh, vậy mà khi đối mặt với nồi Huyền Vũ, hắn ta lại không hề tránh né…
Hắn ta có thể cảm nhận được hơi thở của Bộ Phương.
Thiên Thần đúng là Thiên Thần, nhưng mà cũng chỉ mạnh hơn một chút so với Thiên Thần Thượng Cổ bình thường thôi, muốn tới được cấp độ Thiên Thần đương đại, vẫn còn kém một chút nữa.
Thực lực yếu như vậy, hắn ta không sợ chút nào.
Khóe miệng Bộ Phương mỉm cười một cái.
Hắn thích những người tự tin như vậy.
Chỉ có người tự tin, mới có khả năng… bị đánh vào mặt!
Ầm!
Nồi Huyền Vũ vung lên, xẹt ra một độ cong hoàn hảo.
Pháp Tắc Hủy Diệt lập tức bao phủ phía trên của nồi Huyền Vũ.
Hư không vỡ nát, nó hung hăng đập vào tấm lụa trước người của Thiên Thần Luân Hồi.
Vài tiếng xoạt xoạt vang ra.
Tấm lụa bị đánh rách.
Dải lụa màu xám kia giống như không chịu nổi gánh nặng mà lan tràn ra các vết rạn nứt như men sứ…
Sau cùng cũng vỡ nát!
Mà nồi Huyền Vũ lại cuốn theo lực lượng không thể chống đỡ được, nện xuống một cách dứt khoát.
Bùm!!
Cái nồi này… vung thẳng lên mặt Thiên Thần Luân Hồi.
Trong nháy mắt đó, thời gian giống như đã đứng im, luân hồi cũng tạm dừng!
Đầu Thiên Thần Luân Hồi bỗng nhiên ngửa lên.
Cẩu gia đứng ở phía xa, đang há to miệng…
Bộ Phương quả nhiên là Bộ Phương, vẫn rất bá đạo như trước đây!
Khóe miệng Bộ Phương nhếch lên
Hắn đẩy tay ra.
Lập tức có một luồng ánh sáng bay về chỗ Cẩu gia.
- Này, Túy Bài Cốt của Cẩu gia ngươi…
Bộ Phương nói.
Đôi mắt Cẩu gia lập tức sáng lên.
Sau khi luồng ánh sáng tan biến, Cẩu gia lại hóa thành bộ dáng của một con Hắc Cẩu, bắt đầu lắc lắc cái đuôi mà thưởng thức đồ ngon.
- Ể… Không đúng, Túy Bài Cốt này sao lại thiếu một nửa rồi?
Đột nhiên, Cẩu gia ngẩng cái đầu chó lên, trên miệng nó tràn đầy dầu mỡ, nó nghi ngờ hỏi.
- À… Nhĩ Ha lỡ ăn một nửa rồi!
Khuôn mặt chữ điền của Bộ Phương không đỏ, tim không đập nhanh mà trả lời.
Cẩu gia nghe xong thì lập tức nổi giận!
- Lại dám nhúng chàm Túy Bài Cốt yêu quý của Cẩu gia ta à?
Lông chó dựng lên như muốn nổ tung, một móng vuốt của Cẩu gia hung hăng đập vào hư không, Thời Gian Pháp Tắc tràn ngập cả hư không như thể sụp xuống thành một cái lỗ đen vô cùng lớn.
Nơi này là Hỗn Độn, tính ổn định của hư không vô cùng to lớn, so với Hỗn Độn Vũ Trụ còn mạnh hơn rất nhiều lần.
Nhưng cho dù là như thế thì nó vẫn bị một móng vuốt của Cẩu gia đập nát thành cái hố.
Khóe miệng Bộ Phương giật một cái, trong lòng còn mặc niệm thay Minh Vương Nhĩ Ha một phen.
Hử?
Nhưng mà, đôi mắt của vị Thiên Thần Luân Hồi vừa bị hắn đập một trận kia đột nhiên trở nên sắc bén.
Bùm!!
Năng lượng luân hồi bắn tung toé, một cỗ sức lực cực lớn xung kích trên cơ thể của Bộ Phương.
Khiến cho thân thể của Bộ Phương tung bay ra xa.
Bộ Phương hạ xuống bên người Cẩu gia, lúc này Cẩu gia còn đang gặm khúc xương sườn ngon lành.
Trong lòng Bộ Phương run lên, Thiên Thần Luân Hồi không hổ là cường giả cấp Hỗn Độn Thánh Nhân cao nhất, so với Toại Nhân Thị còn mạnh hơn nhiều lần, bây giờ mặc dù Bộ Phương đã đột phá đến cấp Thiên Thần, nhưng đối mặt với Thiên Thần Luân Hồi, hình như vẫn còn chút yếu thế.
Trên mặt Thiên Thần Luân Hồi xuất hiện một vết thương rất sâu lại rất lớn, máu tươi trong vết thương tung tóe từng giọt.
Hắn ta quay người lại, vết thương trên mặt cũng khép lại, một vết sẹo nhỏ cũng không còn thấy đâu nữa.
Không Gian Pháp Tắc... Pháp Tắc Hủy Diệt…
Thiên Thần Luân Hồi híp mắt lại, ánh mắt lạnh lẽo như băng.
- Lĩnh ngộ năm đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường, đồng thời thu nhận được bốn viên Thiên Thần Quả Vị, còn cố chấp xông vào Hỗn Độn... người vừa tấn cấp lên Thiên Thần, quả nhiên… gan rất lớn.
- Lúc ta cảm nhận được sự xuất hiện của ngươi thì đã bắt đầu ra tay rồi… Chỉ là không nghĩ tới, vẫn để cho ngươi thành công.
Thiên Thần Luân Hồi nói.
Hắn ta hít sâu một hơi.
Vòng xoáy màu xám phía sau càng lúc càng lớn.
Âm thanh lạnh lẽo từ xiềng xích vang vọng ra, xiềng xích rầm rầm quất vào hư không, vây quanh thân thể của Thiên Thần Luân Hồi lại.
- Bây giờ, Hỗn Độn... Không cần Thiên Thần mới nữa!
Ánh mắt Thiên Thần Luân Hồi ngưng trọng lại, hắn ta nói.
Ngay sau đó, lực lượng của hắn ta lại càng to lớn hơn.
Rầm rầm rầm!
Từng dây xiềng xích bỗng nhiên quất đến, đánh tới chỗ Bộ Phương, dường như muốn khóa linh hồn của Bộ Phương lại, sau đó hút linh hồn hắn ra trấn áp vào bên trong luân hồi.
Ánh mắt Bộ Phương cứng lại.
Bàn tay hắn khẽ đảo.
Pháp Tắc Luân Hồi nổi lên, hắn tiện tay đập vào xiềng xích lạnh lẽo kia, quất xiềng xích bay loạn tứ tung.
- Pháp Tắc Luân Hồi à… Ta cũng biết làm.
Bộ Phương thản nhiên nói.
Cẩu gia vừa ăn Túy Bài Cốt, vừa chạy ra giúp, quất bay xiềng xích ra.
Ánh mắt Thiên Thần Luân Hồi nhíu lại, hơi thở cũng trở nên lạnh lẽo hơn.
- Ngươi nhiều lần muốn giết ta… rốt cuộc là vì sao?
Bộ Phương nhìn Thiên Thần Luân Hồi mà hỏi, vấn đề này, hắn đã muốn hỏi từ rất lâu rồi.
Từ khi ở Hạ Ấp Thần Triều, Thiên Thần Luân Hồi đã ra tay đối phó hắn, việc này giống như ác mông quấn quanh mãi ở trong lòng của hắn vậy.
- Ta đã nói rồi, Hỗn Độn… Không cần Thiên Thần mới, bất kỳ một dấu vết nào cũng đều phải bóp chết hết!
Thiên Thần Luân Hồi lạnh lùng nói.
Nhưng mà, Bộ Phương không hề hài lòng với câu trả lời này, hắn lắc đầu, Long Cốt Thái Đao lập tức được triệu ra.
- Không... Không đúng, khẳng định không phải bởi vì lý do này.
Long Cốt Thái Đao khẽ đảo, đao khí vô tận giống như một cây trường thương phóng ra.
Từng đao từng đao, không ngừng ngưng tụ lại, cuối cùng giống như muốn hóa thành Thiên Đao để chặt đứt luân hồi.
- Một đao… Trảm Luân hồi.
Đôi mắt Bộ Phương lấp lánh ánh sáng, Trù Thần Chi Nhãn đã mở ra.
Vô số đao mang hội tụ thành một cây đao, nhìn như muốn hủy thiên diệt địa!
Toàn bộ Hỗn Độn dường như cũng đang run rẩy.
Ánh mắt Thiên Thần Luân Hồi ngưng lại.
Hắn ta giơ tay lên, một vòng xoáy màu xám trong nháy mắt bay thẳng lên trời!
Vòng xoáy kia va chạm với trường đao!
Ầm ầm!
Vòng xoáy giống như bị chém ra thành từng đoạn!
Bộ Phương cầm Long Cốt Thái Đao đến, mái tóc bay phất phới theo gió.
Thân thể Thiên Thần Luân Hồi vặn vẹo một cách chậm rãi, từ từ bị chém làm hai nửa...
Sắc mặt Bộ Phương không thay đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận