Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1790: Hệ thống đầy tâm hồn thiếu nữ (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bởi vì Bát Bảo Trư đột nhiên tăng tốc, làm cho Tiểu Bát ngã từ trên lưng heo xuống, choáng váng một hồi lâu.
Nhưng sau khi nhìn thấy rõ Bộ Phương đang chầm chậm đi đến, lông gà khắp trên người Tiểu Bát cũng lập tức dửng ngược lên.
- Chi chi chi chi?
Tiểu Bát mập mạp kêu lên một hồi chi chi, vội vàng vỗ cánh, vừa bay vừa chạy như điên.
Cảnh Diên nhìn đến nỗi nghệt mặt ra.
- Bộ đầu bếp... Đáng sợ như vậy sao?
Vẻ mặt của Bộ Phương không chút cảm xúc, hai tay đút vào túi, biểu cảm không hề thay đổi một chút nào mà tiếp tục đi về phía trước.
Chẳng bao lâu, bọn họ đã đến trước một ngôi nhà gỗ.
Ngưu Hán Tam đang nằm trên chiếc ghế nằm đặt trước căn nhà gỗ.
- Ôi! Đây không phải Bộ lão bản sao? Ngọn gió nào mang người tới đây thế hả!
Ngưu Hán Tam bật dậy khỏi vị trí, bày ra khuôn mặt tươi cười.
Sau khi Bộ Phương trò chuyện với Ngưu Hán Tam một lúc, thì giới thiệu Cảnh Diên cho Ngưu Hán Tam, ngoài ra còn bảo Ngưu Hán Tam dạy cho Cảnh Diên cách lấy sữa từ bò sữa.
Đợi sau khi Ngưu Hán Tam mang Cảnh Diên đi luyện tập, Bộ Phương nằm trên ghế, nhàn nhã nghỉ ngơi một hồi.
Sửa đổi các món ăn cúng tế, thậm chí là nấu ra được món Đông Sầu dựa theo thực đơn mà hệ thống cung cấp, là một gánh nặng không nhỏ đối với Tinh Thần Lực của Bộ Phương, áp lực rất lớn.
Lần vương tiệc này cũng khiến cho Bộ Phương có nhiều nghiên cứu hơn về yến tiệc.
Có lẽ một ngày nào đó, hắn có thể nấu được một bữa mãn hán toàn tịch ở trong Dị Thế Giới, khi đó, có lẽ hắn cũng đã cách Trù Thần không xa rồi.
Tất nhiên bây giờ Bộ Phương khô không nghĩ đến những điều đó mà chỉ nằm trên ghế tựa.
Một cơn gió nhẹ nhàng thoảng qua, thư giãn thả lỏng cơ thể và tinh thần một lúc sau ba ngày mệt nhoài.
Tiếng hít thở chậm rãi, đều đều vang lên.
Không biết đã ngủ bao lâu, Bộ Phương mở mắt ra.
Bầu trời trở nên tối đen, mặc dù màn đêm trên trời không có một ngôi sao nào, thế nhưng đưa tay ra vẫn không thể nhìn thấy được năm ngón.
- Hửm? Điền Viên Thiên cũng có buổi đêm rồi sao?
Bộ Phương hơi sửng sốt, có vẻ như Điền Viên Thiên càng lúc càng giống một thế giới thực sự rồi.
Bộ Phương đứng dậy, sau khi ngủ một giấc, hắn cảm thấy tinh thần khỏe khoắn hơn, tâm trạng cũng rất không tệ.
Ở phía xa, Ngưu Hán Tam và Cảnh Diên cũng đã trở về rồi.
Cảnh Diên xắn ống tay áo lên, để lộ ra cánh tay trắng nõn, mang theo nụ cười mừng rỡ trên mặt.
- Biết được cách lấy sữa rồi hả?
Bộ Phương nhìn Cảnh Diên.
Cảnh Diên gật đầu lia lịa.
Nàng biết, sữa bò hẳn là nguyên liệu cần thiết để làm kem.
- Sau này, cửa hàng đồ uống có đá Phương Phương không còn sữa tươi nữa, thì ngươi phải tự mình đến đây để lấy, ta sẽ bố trí trận pháp ở trong phòng bếp của cửa hàng để ngươi có thể trực tiếp đến đây.
Bộ Phương nói.
- Tiếp theo, ta sẽ dạy ngươi cách làm kem...
Cảnh Diên ngay người trong chốc lát, ngay sau đó, hô hấp của nàng trở nên dồn dập.
Một đêm... Chẳng mấy chốc đã trôi qua.
...
Cuộc vui của vương tiệc cũng dần dần trở nên im ắng.
Ngày hôm sau, Thần Nữ Thành lại khôi phục vẻ bận rộn như trước.
Mặc dù bầu không khí rộn ràng hân hoan vẫn đang còn tràn ngập trong không khí.
Xuân Phong Các.
Hai bóng người đang chậm rãi từ đằng xa đi đến.
Gió buổi sáng có chút se se lạnh, Bộ Phương đút tay bên trong túi áo bước chầm chậm.
Ánh mắt của Cảnh Diên có chút phức tạp, lại một lần nữa quay trở về Xuân Phong Các, chỉ là lần này, nàng không còn là bếp trưởng của Xuân Phong Các nữa, mà là đầu bếp học việc của cửa hàng đồ uống có đá Phương Phương.
Bộ Phương cũng cảm thấy có chút tò mò trong lòng, không biết Xuân Phong Các được Bộ Phương sửa sang lại từ đầu này sẽ trông như thế nào đây?
Từ đằng xa, Bộ Phương đã nhìn thấy tầng một của Xuân Phong Các đã được trang trí lại.
Vừa nhìn thoáng qua, hai mắt hắn đã lập tức sáng rực lên.
Cảnh Diên đứng sau lưng Bộ Phương, đã sớm nhìn đến mức ngây ngốc rồi.
Vách tường trong suốt kia là như thế nào vậy, những chiếc bàn trông giống như thủy tinh ở trong đó là sao thế?
Xuân Phong Các có loại mặt tiền cửa hàng này hả?
Hai người đẩy cửa ra bước vào trong đó.
Phần trang trí bên trong khiến cho khóe miệng của Bộ Phương không khỏi nhếch lên, vách tường được sơn thành màu hồng nhạt, ở bên trên treo đầy đồ trang trí, cửa sổ sát đất bằng kính trong suốt làm cho tầm mắt trở nên rộng lớn hơn.
Bật đèn lên.
Từng luồng ánh sáng lung linh tỏa ra khắp nơi từ ngọn đèn đó.
Một đám khí trắng ngưng tụ trên nóc nhà, giống như một tầng mây đang trôi lơ lửng.
Hàng loạt búp bê linh thú bằng nhung lông mịn được đặt trên quầy.
Điều quan trọng là...... bề ngoài của những con búp bê linh thú này được làm ra bằng cách mô phỏng theo bốn loại Khí Linh của dụng cụ Trù Thần trong đầu Bộ Phương.
Bộ Phương dường như đã nghe thấy tiếng càu nhàu bất mãn của tứ đại Khí Linh.
Lần trang hoàng này của hệ thống thật sự đã làm thay đổi hoàn toàn tam quan của hắn.
Bộ Phương cảm thấy sợ rằng không phải trong cơ thể mình đang cất giấu một hệ thống nữ già cỗi tràn ngập tâm hồn thiếu nữ đấy chứ.
Vừa nhìn đã có thể biết được mục tiêu của những phong cách này nhắm ngay vào đám nữ nhân ở trong Thần Nữ Thành...
Quả là một hệ thống có mưu trí.
Khóe miệng của Bộ Phương khẽ giật một cái.
Cảnh Diên đã sớm nhìn tới mức hai mắt bắn ra những ngôi sao lắp lánh rồi, đặc biệt là những con búp bê bằng nỉ nhung lông xù mô phỏng dáng vẻ Khí Linh của bộ dụng cụ Trù Thần kia, làm cho nàng yêu thích không muốn buông tay.
Đương nhiên, hoàn cảnh cũng rất phù hợp với thẩm mỹ của nàng.
Nàng hoàn toàn không ngờ rằng chỉ sau vài ngày, cách trang trí của Xuân Phong Các lại thay đổi nhiều như vậy.
- Được rồi, những thứ này đều là vật bên ngoài, chúng ta tới phòng bếp xem một chút đi, đó mới việc quan trọng mà ngươi phải chú ý.
Bộ Phương nói.
Nghe Bộ Phương nói như vậy, Cảnh Diên lập tức có chút không nỡ mà đặt con búp bê bằng nỉ nhung xuống, nối gót theo sau Bộ Phương đi vào trong phòng bếp.
Vừa vào phòng bếp.
Khóe miệng của Bộ Phương cuối cùng cũng nở một nụ cười hài lòng.
Hệ thống vẫn là hệ thống, vẫn luôn cẩn thận tỉ mỉ về khoản nấu nướng như vậy.
Máy móc lạnh lẽo với những công cụ tràn ngập cảm giác góc cạnh.
Bộ Phương đã nhìn thấy những thứ như lò nướng ở trong đó.
Những công cụ này được hệ thống cung cấp, nhưng thật ra đều là những đồ làm bếp cùng loại, bởi vì sau khi Bộ Phương thử qua một lần, chợt nhận ra rằng những công cụ này đòi hỏi phải dùng Tinh Thần Lực để điều khiển thì mới có thể dùng được.
Mà thời gian sau đó, Bộ Phương cẩn thận dạy Cảnh Diên cách sử dụng những dụng cụ này để làm kem.
Đương nhiên, những công cụ này cũng không chỉ dùng để làm kem...
Một tiếng rồng ngâm.
Xích Long vỗ cánh đáp xuống, hạ cánh trước Xuân Phong Các, thu hút rất nhiều sự chú ý của mọi người.
Xích Ti nhảy xuống từ trên lưng của Xích Long, chiếc áo choàng đỏ rực xoay tròn.
Lâm Đại Mỹ giẫm trên người Lục Long cũng tùy tiện mang theo một đám thuộc hạ của nàng vội vàng chạy đến.
Thuyền U Minh xé rách hư không mà tới.
Tiểu U cùng Minh Vương Nhĩ Cáp và Nữ Vương Bích Lạc mặc một bô xiêm y thoải mái cũng đáp xuống.
Mọi người đều đã xuất hiện phía trước Xuân Phong Các.
Đã hai ngày trôi qua trong hạn thời gian ba ngày, cách thời gian Xuân Phong Các khai trương cũng không còn xa nữa, bọn họ đều đến đây để xem tình hình một chút.
Bọn họ rất tò mò về cửa hàng đồ uống có đá mà Bộ Phương đã nhắc đến.
Đương nhiên... chủ yếu vẫn là bọn họ tới đây để ăn kem.
Bây giờ, Xuân Phong Các đã không còn là Xuân Phong Các, tấm biển trên đó đã được hệ thống đổi thành “Cửa hàng đồ uống có đá Phương Phương”.
Mọi người đẩy cánh cửa của cửa hàng đồ uống có đá Phương Phương ra và bước vào bên trong.
Dường như trước mặt mọi người đều tràn ngập một vầng sáng rực rỡ, phải ngừng lại một lúc mới có thể nhìn rõ cảnh tượng trước mắt.
Phong cách trang trí của cửa hàng đồ uống có đá đập vào mi mắt khiến cho tất cả mọi người đều choáng váng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận