Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1712: Bắp Cải Cán Oa có thể sánh ngang với đạn hạt nhân...! (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một tiếng bùm thật lớn vang lên.
Cánh cửa bằng đồng dường như cũng run lên, như thể những sinh linh đằng sau cánh cửa đó đều đang phẫn nộ không ngừng đập lên cánh cửa bằng đồng.
Rầm rầm...
Sau đó, một bàn tay to lớn thò ra từ bên trong.
Nhìn thấy bàn tay to lớn ấy...tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Ngay cả Bộ Phương... cũng không khỏi rung động.
Bàn tay to lớn màu xanh lè lúc trước, bây giờ chỉ còn lại những đốt xương trắng loang lổ.
Toàn bộ máu thịt màu xanh ở trên đó đều bị nổ nát bét.
Đây là bởi vì cường giả ở phía sau cánh cửa bằng đồng đó có tu vi mạnh mẽ, nếu không chắc chắn toàn bộ cánh tay sẽ đều bị nổ tung.
Tuy nhiên, cho dù là như thế, những chiếc xương vằn vện đó vẫn có các vết nứt chằng chịt.
Lung lay sắp đổ.
Như thể sắp rơi ra vậy.
Hiển nhiên, là bị thương rất nặng!
Bộ Phương cũng cũng thở phào nhẹ nhõm trong lòng, uy lực của Bắp Cải Cán Oa Thực Khí Tử Vong kia, gần như có thể sánh với đạn hạt nhân cỡ nhỏ đấy!
Uy lực thực sự kinh khủng!
Bộ Phương không biết chủ nhân của bàn tay màu xanh ở đằng sau cánh cửa bằng đồng đó mạnh đến cỡ nào.
Thế nhưng, xét về mức độ có thể đối đầu với Cẩu Gia mà nói thì chắc chắn hắn không hề hơn.
Mà Thực Khí Tử Vong đó có thể làm cho đối phương bị thương, điều đó chứng tỏ rằng uy lực của Thực Khí Tử Vong... đã rất không tầm thường rồi.
Đây là Bộ Phương chỉ mới khắc lên ba loại Mỹ Thực Trận Pháp mà hắn đã học vào trong đó mà thôi.
Nếu như, Bộ Phương nhận được nhiều Mỹ Thực Trận Pháp hơn nữa, đến lúc đó, đều khắc hết tất cả Mỹ Thực Trận Pháp vào bên trong thì uy lực kia... thực sự khó có thể tưởng tượng được.
Khóe miệng của Bộ Phương khẽ giật giật, hắn xem như là chỉ đánh bậy đánh bạ mà lại có thể đánh ra được một phương pháp công kích mạnh nhất.
- Uy lực thật sự rất cường đại, hãy gọi món ăn này là Cán Oa Hủy Diệt đi... vừa ném ra một nồi, đã có thể hủy diệt cả đất trời như vậy!
Khóe miệng của Bộ Phương khẽ nhếch lên.
Bang!
Phía sau cánh cửa bằng đồng, hành động đập mạnh lên cánh cửa bằng đồng của người nọ lại càng kịch liệt hơn.
Đột nhiên.
Dường như có một tiếng phụt vang lên...
Trong ánh mắt kinh ngạc của Bộ Phương, máu tươi trào ra từ những vết nứt trên cánh cửa bằng đồng.
- Tên đáng chết! Bổn tọa sẽ không bỏ qua cho các ngươi! Đợi bổn tọa vào được Tiên Trù Giới, chắc chắn sẽ giết hết các ngươi, nếu không, bổn tọa sẽ không thể nuốt trôi mối hận trong long này!
Cường giả Minh Ngục tức giận đến phát điên, tức đến mức ói ra máu.
Ngay lập tức, hét lên một cách điên cuồng!
Cho dù là ai bị người ta nổ cho ngơ ngác một lần như vậy thì trong lòng cũng sẽ cảm thấy cực kỳ buồn rầu...
Căn nhà gỗ ở tầng cao nhất trong Tiên Trù Giới.
Địch Thái Giới Chủ đang đánh trần nằm ngáy khò khò ở trên giường, đột nhiên bị làm cho giật mình tỉnh giấc bởi một tiếng tiếng nổ kịch liệt.
Bị dọa cho sợ hãi, cả người đổ mồ hôi lạnh.
Tiếng động gì vậy?
Địch Thái Giới Chủ trừng mắt lên, vẻ mặt hốt ha hốt hoảng.
Ngay sau đó, dường như hắn đã cảm nhận được vị trí mà tiếng nổ vang lên.
Sắc mặt của hắn thay đổi ngay lập tức.
- Lại là ở chỗ cầu Thiên Minh... tại sao cứ phải giày vò như vậy hả? Có để cho người ta ngủ hay không vậy?
Địch Thái Giới Chủ nắm lấy sợi tóc màu vàng óng, có chút điên cuồng.
Thế nhưng, hắn không dám chậm trễ, vội vàng mặc áo chiến giáp màu vàng vào rồi xé rách hư không mà đi.
...
Ngay khi Địch Thái Giới Chủ xuất hiện ở phía trước cầu Thiên Minh đó.
Địch Thái Giới Chủ với vẻ mặt phiền muộn, kìm nén bực bội trong lòng.
Nhưng sau khi hắn nhìn rõ cảnh tượng trước mặt, cả người đều đều trở nên ngây ngốc, cũng may là cục tức đang nghẹn trong cổ không làm hắn sặc chết.
- Con mẹ nó... rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
Vẻ mặt của Địch Thái Giới Chủ đầy ngơ ngác.
Cánh cửa bằng đồng ở đằng xa bị lún xuống rất sâu bên dưới, hiện ra hình cánh hoa sen, ở trên đó còn có những tia sét đang đánh loạn xạ, ánh điện lập lòe.
Mặt đất không ngừng bị sụp xuống.
Bức tường thành Minh Ngục Cực to lớn mà đồ sộ lại xuất hiện vô số vết nứt nham nhở...
Địch Thái biết rất rõ bức tường thành kia kiên cố như thế nào.
Thế nhưng, trên tường thành chắc chắn như vậy, lại có rất nhiều vết rạn nứt loang lổ...
Rốt cuộc là ai đã làm chuyện này?
Địch Thái Giới Chủ cảm thấy sau lưng có chút lạnh lẽo.
Vấn đề là... Hắn đã nhìn thấy bàn tay màu xanh lè đó...
Không... Phải nói là một đống xương tay màu trắng tàn tạ.
Lúc này, bàn tay màu xanh đó chỉ còn lại một đống xương tay hiện đầy những vết nứt loang lổ, nối lại với nhau ở trên đó một cách yếu ớt...
Địch Thái Giới Chủ còn nhớ sự kinh khủng được trào ra từ trong bàn tay đó, một chưởng lúc trước suýt chút nữa đã giết chết hắn!
Thế nhưng, nhìn vào bàn tay màu xanh thê thảm này, trên mặt của Địch Thái Giới Chủ đột nhiên toát ra vẻ buồn cười.
- Quả báo này đến sớm quá rồi nhỉ?
Gầm!
Tiếng gào thét giận dữ điên cuồng của cường giả Minh Ngục lại tiếp tục vang lên từ phía sau cánh cửa bằng đồng!
Địch Thái Giới Chủ cố gắng hết sức để mình không cười.
Tuy nhiên, hắn vẫn không nhịn được mà phá lên cười một cách thích chí.
Kẻ địch bị thương nặng, tại sao trong lòng hắn lại cảm thấy sảng khoái như thế này.
Sau khi cười thật đã, Địch Thái Giới Chủ cũng thắc mắc, rốt cuộc là ai đã làm chuyện này vậy... Lại có thể nổ tung bàn tay màu xanh đó thành xương trắng lúc nào không hay.
Chẳng lẽ là Cẩu Gia sao?
Không thể nào, nếu Cẩu Gia muốn ra tay thì hắn có thể đã xử lý đối phương từ lúc trước rồi, chứ không cần phải làm lén la lén lút như vậy.
Thế nhưng, ngoài Cẩu Gia ra thì còn có ai nữa được chứ?
Địch Thái Giới Chủ trong lúc nhất thời nghĩ mãi không ra.
Lúc bấy giờ, kẻ đầu têu của tất cả những việc này đã ngồi trên thuyền U Minh trở lại quán ăn Tiên Trù rồi.
Hiển nhiên, tâm trạng của Bộ Phương cực kỳ tốt.
Sau khi đưa Ngưu Hán Tam về Điền Viên Thiên, Bộ Phương bắt đầu ở trong phòng bếp nấu nướng.
Một lúc sau, hai tay hắn bưng một món ăn nóng hôi hổi đi ra khỏi phòng bếp.
Leng keng leng keng...
Bởi vì rèm cửa bị vén lên làm cho chiếc chuông gió lập tức lắc lư phát ra tiếng kêu.
Bộ Phương bưng đồ ăn, đặt một đĩa Tôm Huyết Long Xào Cay đang phát ra những tia sáng rực rỡ đó xuống trước mặt Tiểu U đã nóng lòng không thể chờ đợi được nữa.
Tôm Huyết Long màu đỏ thẫm, mùi thơm nức mũi, hơi nóng bốc lên nghi ngút, chỉ cần ngửi thôi đã khiến người ta cảm thấy rất thèm ăn.
Một đĩa khác là Túy Sườn Thịt Rồng cho Cẩu Gia.
Phần thưởng giải nhất của cuộc so tài Tiên Trù đã được cấp phát, đó là một miếng thịt rồng của Chân Long, miếng thịt rồng rất lớn, đủ để làm một nồi Túy Sườn cho Cẩu Gia.
Khi được ăn cái gì đó, đương nhiên Cẩu Gia sẽ rất xúc động, mở miệng chó ra bắt đầu vồ lấy bát sứ kia ăn tới tấp.
Bộ Phương trở lại phía trước phòng bếp, hai tay chống trên bàn ăn, yên lặng nhìn Tiểu U đang thưởng thức món Tôm Huyết Long Xào Cay.
Đột nhiên.
Cộc cộc cộc!
Một tràng tiếng gõ cửa vang lên.
Bộ Phương sửng sốt, ngẩng đầu lên một cách nghi hoặc.
Ngoài cửa, đột nhiên có một giọng nói vang lên.
- Chúc mừng Bộ lão bản đã đoạt giải quán quân của cuộc so tài Tiên Trù, tại hạ là Thành Chủ Đồng Vô Địch, đặc biệt mang hậu lễ đến đây để chúc mừng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận