Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2995: Sẵn sàng để cảm nhận sự tuyệt vọng chưa? (1)

Cà ri?
18+?
Mọi người đều ngẩn ra như là bị cái tên Bộ Phương nhắc tới dọa sợ. Tuy không biết nó là thứ gì nhưng nghe tên có lẽ còn kinh khủng hơn cả Stargazy pie. Tuy không biết hàm nghĩa của tên nhưng lại khiến nội tâm người ta ngứa ngáy, muốn nhanh xem rốt cuộc món ăn này là cái gì?
- Chẳng lẽ vẫn thối?
Tử Tước Ngả Hi nghe được cái tên trong nháy mắt sững sờ.
Mùi thối của Stargazy pie tràn ngập trong không khí, quanh quẩn ở mũi của bọn hắn, vừa tán đi không bao lâu. Mặc dù đã giảm rất nhiều so với lúc mới xuất hiện. Thế nhưng mùi thối kia không chỉ ảnh hưởng tới khứu giác mà khiến bon hắn thật sự sợ hãi.
Ngay lúc bọn hắn còn chưa tiêu hóa hết Stargazy pie, Bộ Phương lại chuẩn bị một Hắc Ám Liêu Lý nữa.
18+… Cà Ri Địa Ngục!
Chỉ nghe thôi cũng khiến người ta rùng mình.
- Được rồi, đóng cửa quán.
Bộ Phương nói ra.
Hắn khoát tay, tâm thần nhất động, đống bàn ghế ở bên ngoài đều biến mất. Đám quý tộc ngơ ngác nhìn nhau, lòng vẫn còn chấn động. Mà Bộ Phương thì chậm rãi đi vào trong quán. Hắn cần một chút thời gian để bình phục lại tâm trạng sau cái thứ mùi kia.
Ăn Stargazy pie cũng có cái giá phải trả. Cho dù là đầu bếp cũng không phải ngoại lệ.
Đám người Tiểu U và Tiểu Ai đi sau lưng Bộ Phương, bước vào trong quán ăn. Cửa quán ăn đóng vào, chỉ để lại đám quý tộc đang ngơ ngẩn ở bên ngoài.
Đại Sư Chân Dũng cứ tưởng rằng mình không còn cơ hội có được khí Hỗn Độn nữa. Nhưng không ngờ ngày mai Bộ Phương còn tiếp tục thử thách. Điều này khiến hắn an tâm trở lại, chuẩn bị rục rịch ngóc đầu dậy. Ánh mắt Đại Sư Chân Dũng nghiêm túc, râu trắng run lên, bò dậy từ dưới đất, đi về phía phường luyện đan đối diện quán ăn của Bộ Phương.
Mùi thối… đêm nay hắn phải nghiên cứu đan dược có thể chống cự lại được mùi thối.
Khí Hỗn Độn ngày mai, hắn bắt buộc phải có được. Hắn có trực giác, khí Hỗn Độn mà Bộ Phương nới tới khẳng định là thật! Dám xuất ra một Hắc Ám Liêu Lý khủng bố như vậy, xứng đáng có phần thưởng là khí Hỗn Độn!
Đại Sư Chân Dũng đi tới, một đám người nhanh chóng tản ra, nhường đường cho hắn. Chủ yếu là mùi thối trên thân Đại Sư Chân Dũng quá nồng nặc! Sắc mặt hắn tối sầm. Mẹ nó, ăn cái Stargazy pie kia xong hắn phải trả giá đắt…
Đại Sư Chân Dũng cũng không ở lại bên ngoài lâu, vội vàng trở về phường luyện đan. Trên thực tế bây giờ hắn đã có chút thích ứng với thứ mùi này.
Vừa vào đến phường luyện đan, đám thầy luyện đan đều than thở.
Mùi thối của cặn thuốc luyện đan phiêu đãng tới, Đại Sư Chân Dũng hít sâu một hơi không khỏi cảm thấy thứ mùi này lại thơm như vậy.
- Chân Dũng… nghe nói ngươi sang đáp ứng thử thách ở bên kia? Kết quả thế nào? Có được khí Hỗn Độn không?
Ngay lúc Đại Sư Chân Dũng bước vào, Đại Sư Cổ Tùng đối diện hắn tươi cười hỏi han. Chắc chắn là đến để chế giễu hắn.
Đại Sư Chân Dũng liếc nhìn Cổ Tùng một chút. Có lẽ mùi thối trên người hắn đã được bớt đi kha khá, tên Cổ Tùng kia mà lại dám tới gần hắn.
Đại Sư Chân Dũng híp híp mắt.
- Ngươi xem ngươi, một vị Đại Sư luyện đan, thế mà lại tin một tên đầu bếp vớ vẩn. Ngươi đi gây chuyện thế ném mặt mũi của phường luyện đan chúng ta ở đâu?
Đại Sư Cổ Tùng tỏ vẻ sầu não nói.
Chân Dũng cứ lẳng lặng nhìn Cổ Tùng diễn trò. Con mẹ nó ngươi cứ tiếp tục diễn đi…
- Kết quả thì thế nào? Không lấy được khí Hỗn Độn còn trở thành trò cười, mặt mũi của phường luyện đan ta đều bị ngươi ném đi hết rồi! Chúng ta đã là thế lực dưới trướng Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn, ngươi thế này thì Hồn đại nhân sẽ coi chúng ta thành cái loại gì?
Đại Sư Cổ Tùng nói. Sự tức giận trong lòng Chân Dũng lại cuồn cuộn lên. Hắn giơ tay vẫy vẫy về phía Cổ Tùng.
Cổ Tùng sững sờ? Tên này muốn làm gì? Có chuyện gì không thể nói trước mặt?
Cổ Tùng tiến tới, hắn cũng không có nghi ngờ gì. Chẳng lẽ Chân Dũng còn dám đánh hắn ngay ở trước mặt nhiều thầy luyện đan sao? Hắn hướng về phía trước. Chân Dũng tiếp tục khoát tay. Trong lòng Cổ Tùng nhất thời nghi ngờ, tiến gần tới trước mặt Chân Dũng.
Hai ông già đối mặt nhau. Nhiều vị Đại Sư trong phường luyện đan đều tò mò quan sát, không biết hai bọn họ trao đổi cái gì mà thân thiết như vậy.
Khóe miệng Đại Sư Chân Dũng kéo lên, sau đó hé miệng.
- Hồn đại nhất không thích thì có thế nào! Lão tử đột phá cảnh giới, không quan tâm đến Hồn đại nhân!
Chân Dũng mở miệng.
Ngay lúc đó, một mùi vị mãnh liệt xông thẳng về phía Cổ Tùng, nước bọt bắn đầy lên mặt hắn.
Khuôn mặt Cổ Tùng đen lại trong nháy mắt. Mùi thối bình thường ở phường luyện đan kém xa vạn dặm với cái thứ mùi này!
Con mẹ nó!
Đại Sư Cổ Tùng ngẩn ra. Mắt trắng của hắn trợn lên, trực tiếp ngã trên mặt đất, miệng sùi bọt mép. Đám Đại Sư xung quanh vô cùng sợ hãi. Mùi thối này đúng là phải khiến người ta chạy trốn!
- Mang những Thần Dược gồm Cỏ Thối Lỗ, Lông Hắc Phượng Bát Trảo, Bầu Tử Thất Tinh… tới cho ta!
Đại Sư Chân Dũng quét mắt một vòng nhìn mấy học đồ, há miệng nói. Mặt vị học đồ kia biến thành màu đen, suýt chút nữa không thở nổi.
Trong lòng Đại Sư Chân Dũng đã quyết, hắn muốn luyện ra một đan dược, một Thần Đan đỉnh cấp có thể áp chế mùi thối… Hắn đi tới gian phòng chuyên để luyện đan. Đám đệ tử nhanh chóng lấy khăn che mũi, rồi mang những dược liệu hắn yêu cầu vào.
Vốn dĩ ngày thường những dược liệu này không có vị Đại Sư nào đụng vào. Nhưng đối với Đại Sư Chân Dũng bây giờ mà nói thì những dược liệu có mùi kinh khủng này cũng chỉ là thứ nhỏ nhặt mà thôi!
Hắn bắt đầu bế quan luyện chế đan dược. Mùi thối không ngừng cuồn cuộn phun trào.

- Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?
Quý phụ nhìn Bộ Phương, đôi mắt đầy vẻ tò mò. Nàng không hiểu lí do mà Bộ Phương bố trí những thử thách này là để làm gì.
- Muốn quảng bá quán ăn.
Bộ Phương liếc nhìn Công Tước Vân Lan một chút, nói.
- Ngươi làm thế chỉ khiến mọi người càng cự tuyệt nó thôi, làm sao còn dám tới đây thưởng thức mỹ thực nữa chứ…
Nàng liếc nhìn Bộ Phương một chút, tên đầu bếp này tưởng nàng ngốc à?
Khóe miệng Bộ Phương nhếch lên.
- Bây giờ thì chưa thể hiện rõ ra được, nhanh thôi ngươi sẽ rõ…
Hắn tổ chức những thử thách này đương nhiên là có nguyên nhân, không thì việc gì hắn phải hao tâm tổn trí để chế tác ra Hắc Ám Liêu Lý làm cái gì. Còn không phải để quảng bá quán ăn thì còn vì sao nữa?
Phải biết để làm ra Hắc Ám Liêu Lý khó hơn nhiều so với mỹ thực bình thường.
Trong quán ăn, Tiểu Ai nhìn Bộ Phương ở phía xa, trên mặt đầy vẻ nghi ngờ. Tiểu Hồ bây giờ vẫn còn hôn mê bất tỉnh, thỉnh thoảng còn rùng mình một cái. Tiểu U thì thản nhiên, nàng đã sớm không thấy kinh ngạc với những ý nghĩ cổ quái của Bộ Phương. Hầu Tước Lãng Cổ thì vừa vuốt ve cái trống, rồi tiến tới bên cạnh Bộ Phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận