Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1806: Cửu Vĩ Bạch Hồ nói lắm! (2)

Notice: Undefined offset: 177
Sinh Mệnh Chi Tuyền ngọt mát chảy xuôi vào trong bụng hắn.
Khiến hắn cảm thấy lạnh như băng.
Sinh Mệnh Chi Tuyền không hề ấm áp, thậm chí còn rét lạnh, nhưng lại vô cùng ngon lành, thậm chí còn có vị ngọt. Nhưng vị ngọt này cũng không phải ngọt như đường mà là một loại ngọt rất tự nhiên.
Một ngụm Sinh Mệnh Chi Tuyền chảy vào trong bụng, tỏa ra sinh cơ nồng đậm. Sinh cơ này lưu chuyển trong cơ thể, khiến mỗi tế bào trong cơ thể Bộ Phương đều thả lỏng.
Bộ Phương cau mày một cái.
Sinh Mệnh Chi Tuyền này quả thật rất tốt.
So với Thiên Sơn Linh Tuyền Thủy của hệ thống cung cấp thì cao cấp hơn nhiều.
Sinh cơ nồng đậm khiến Bộ Phương cảm giác như mình sắp nổ tung.
Tất nhiên, đây chỉ là cảm giác mà thôi.
Nhưng loại lực lượng sinh cơ này khiến Bộ Phương hơi nghi hoặc. Sinh Mệnh Chi Tuyền này thật sự có thể hồi sinh lại Tiên Thụ sao?
Ý niệm của Bộ Phương chuyển động.
Ngay sau đó, trong tay hắn hiện ra một hạt giống Tiên Thụ.
Hạt giống Tiên Thụ này là Địch Thái Giới Chủ đưa cho hắn.
Lại múc một bát Sinh Mệnh Chi Tuyền nữa, bỏ hạt giống vào trong nước.
“Đông” một tiếng, hạt giống chìm xuống đáy bát, nổi lên vài bọt khí.
Lọc cọc lọc cọ.
Nhưng sau khi bọt khí bốc lên, hạt giống không có động tĩnh gì nữa, khôi phục lại sự bình thường.
Bộ Phương nhướng mày.
Từ từ vớt hạt giống Tiên Thụ lên.
Bề mặt của Sinh Mệnh Chi Tuyền lập tức bị hút vào trong hạt giống.
- Không được sao? Còn không thể khiến hạt giống thức tỉnh sao?
Bộ Phương hít sâu một hơi.
Bỗng nhiên
Bộ Phương sững sờ, hẳn cảm giác được, Sinh Mệnh Chi Tuyền này đột nhiên bắn ra một cơn chấn động.
Bộ Phương nghi hoặc ngẩng đầu, nhìn về phía xa.
Chợt phát hiện…
Trong làn nước mờ mịt có một đôi mắt vàng sậm khổng lồ hiện lên…
Cái gì?
Tâm thần Bộ Phương lập tức nổ tung, cả người vô cùng thận trọng.
Hiện tại hắn không có tước vũ bào vô địch cũng không dám tùy tiện mạo hiểm.
Vậy mà trong Sinh Mệnh Chi Tuyền này còn tồn tại Linh Thú?
Không khiến Bộ Phương cảm thấy khí tức áp lực.
Nhưng lại khiến hắn không thoải mái chút nào.
Sinh linh có thể sống trong Sinh Mệnh Chi Tuyền, điều này đủ để chứng minh sự cường đại của đối phương. Cho dù mỗi ngày chỉ uống Sinh Mệnh Chi Tuyền cũng khiến thực lực tăng lên đến một trình độ vô cùng đáng sợ.
- Thứ gì kia!
Bộ Phương nhíu mày, quát lên một tiếng.
Giọng nói hắn vang vọng, áp chế lại tiếng thác nước đang chảy, lưu chuyển thanh lệ trong sơn động.
Lời nói của Bộ Phương vừa biến mất.
Lập tức yên lặng.
Sau đó, một tiếng thú gầm lên, khí lãng mãnh liệt tỏa ra, cuồng phong kinh khủng suýt nữa thổi bay Bộ Phương đi.
Tước vũ bào bay phấp phới, gần như dán chặt vào trên cơ thể hắn.
Tiểu Bạch Hồ ngồi bên cạnh hồ nước cũng kêu to một tiếng.
Oanh!
Hơi nước mờ mịt… đều tản đi.
Bộ Phương cũng thấy rõ chủ nhân của đôi mắt màu vàng đậm trong hồ nước này.
Đôi mắt co rụt lại, Bộ Phương khó khăn hít một ngụm khí lạnh.
Bởi vì trên mặt Sinh Mệnh Chi Tuyền, có một con Bạch Hồ rất lớn yên lặng đứng đó.
Bạch Hồ này không phải lớn bình thường, cao hơn mười thước, đầu gần chạm vào hang động.
Trước đây hẳn là nằm sấp, bây giờ đứng lên, khí lãng xông ra mới làm Bộ Phương thấy rõ hình dáng của nó.
Thân thể Bạch Hồ trong suốt, nhìn qua rất thu hút, vô cùng mị hoặc.
Quan trọng là…
Bạch Hồ này có chín cái đuôi đang không ngừng vung vẩy lắc lư, càng làm chấn động thị giác!
Tiểu Bạch Hồ nhìn Cửu Vĩ Bạch Hồ khổng lồ này, đôi mắt lập tức sáng lên, nhẹ nhàng nhảy lên, liền hóa thành lưu quang màu trắng bay ra.
Nhảy lên trên đầu Cửu Vĩ Bạch Hồ, khuôn mặt nhỏ cọ cọ vào trên đầu Cửu Vĩ Bạch Hồ.
Cửu Vĩ Bạch Hồ ôn hòa híp mắt lại.
Bộ Phương ngẩn ra. Trên người Cửu Vĩ Bạch Hồ này lộ ra khí tức cực kỳ cường hãn, tuyệt đối không phải Thú Hoàng Chi Lưu, chắc là một Thánh Thú.
Mà bây giờ, nhìn nó có vẻ như là cha của Tiểu Bạch Hồ…
Sơn động Sinh Mệnh Chi Tuyền này dường như là tổ của Bạch Hồ.
Cửu Vĩ Bạch Hồ nhìn liếc qua Bộ Phương một cái, có hơi kinh ngạc.
Sau đó, hé miệng.
- Con người kia… đến đây vì Sinh Mệnh Chi Tuyền sao? Ta cảm nhận được khí tức của nữ nhân đó ở trên người ngươi…
Bộ dáng của Bạch Hồ rất ôn hòa, giọng nói nghe như một nam tử thư sinh.
Bộ Phương hít sâu một hơi, há mồm đang muốn nói chuyện.
Nhưng mà Bạch Hồ này lại cắt ngang lời hắn.
- A… Không phải là khí tức của nữ nhân kia, còn có rất nhiều khí tức quen thuộc… Kỳ lạ, thực lực của con người này yếu như vậy, sao lại có nhiều loại khí tức như vậy? Để ta nghĩ lại xem có những ai…
- Quên đi, lâu quá rồi, đầu óc không minh mẫn nữa, cũng không nhớ ra được. Nhưng con người kia, khuê nữ nhà ta hình như có quan hệ rất tốt với ngươi à? Sao ngươi lại bắt cóc nó? Ta cảnh cáo ngươi, nữ nhi của ta mới chỉ có ba tuổi, không hiểu cái gì, con người là xấu xa nhất, không được phép làm hư nó…
- A? Trên người ngươi hình như có mùi thơm của thức ăn. Trừ các món cúng tế ra còn có không ít món ăn khác có thể nếm thử…
- Ồ, tiểu tử ngươi có không ít bí mật nha…

Vẻ mặt Bộ Phương câm nín nhìn Cửu Vĩ Bạch Hồ đang đứng ở Sinh Mệnh Chi Tuyền phía xa, nhìn nó mặc kệ mình mà thao thao bất tuyệt, lập tức hiểu ra.
Lão Bạch Hồ này… mẹ nó thật lắm mồm!
Cuối cùng, Cửu Vĩ Bạch Hồ cũng dứt lời.
Sau đó, đôi mắt kim sắc dừng trên người Bộ Phương.
Ánh mắt trở nên vô cùng sắc bén, làm Bộ Phương cảm thấy cả thể xác và tinh thần đều căng thẳng.
- Ngươi muốn cứu sống hạt giống trong tay ngươi? Vậy thì nhất định phải dùng nước đầu nguồn của Sinh Mệnh Chi Tuyền…
- Ngươi có thể lấy Sinh Mệnh Chi Tuyền nhưng nước đầu nguồn của Sinh Mệnh Chi Tuyền thì… Ngươi đừng có hy vọng, đời này cũng khó có thể lấy được…
Cửu Vĩ Bạch Hồ nhếch môi, cười lạnh.
Nhưng tiếng cười của nó vừa rơi xuống.
Đôi mắt kim sắc đột nhiên ngưng tụ.
Ngay sau đó, trong mắt đột nhiên toát ra vẻ tức giận!
- Mẹ kiếp! Ai dám đả thương vợ ta?
Cửu Vĩ Bạch Hồ hét lên, chín cái đuôi quét ngang qua hư không.
Đột nhiên phát điên làm Bộ Phương giật mình.

Đỉnh Thần Tuyệt Sơn.
Trong hồ nước Thất Thải.
Một Bạch Hồ với bộ lông trắng như tuyết, sáu cái đuôi ngang trời, một móng vuốt của Lục Vĩ Bạch Hồ thấm một dòng máu đỏ tươi, khí tức cuồn cuộn.
Mà đối diện Lục Vĩ Bạch Hồ có một cường giả toàn thân được bao bọc trong ngọn lửa đen tuyền.
Trước người cường giả Minh Ngục có một thanh kiếm màu đen đang lơ lửng, trên trọng kiếm có ngọn lửa màu đen đang thiêu đốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận