Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2886: Bộ Phương… đuổi tới! (2)

Notice: Undefined offset: 160
Móng vuốt của Cẩu gia lập tức tiêu tán. Pháp Tắc Sinh Mệnh vừa thô vừa to kia của Minh Vương Nhĩ Ha cũng bị đánh tan.
Hai người lần lượt đáp xuống, đối mặt với Thiên Thần Luân Hồi ở phía xa kia. Lông mao của Cẩu gia dựng ngược, ngay sau đó nó hóa thành hình người.
Minh Vương Nhĩ Ha vẫn phong độ tuấn lãng trước sau như một.
- A… Thiên Thần Sinh Mệnh… quả nhiên là ngươi.
Ánh mắt của Thiên Thần Luân Hồi dừng trên người Minh Vương Nhĩ Ha với vẻ kinh ngạc.
Không sai, là kinh ngạc, khó trách tên tiểu Thần Chi này chịu một chưởng của hắn ta ở hạ giới mà lại không chết, hóa ra là Thiên Thần Sinh Mệnh.
Thực tế là, năm đó hắn ta trục xuất 4 vị Thiên Thần khiến bọn họ rơi vào luân hồi. Bản thân hắn cũng không biết rõ mấy tên Thiên Thần chuyển thế là ai.
Chỉ có điều, nếu Thiên Thần Sinh Mệnh đã trở lại thì các vị Thiên Thần khác chắc cũng sắp quay về rồi.
Tất cả chuyện này là do tên tiểu tử kia giở trò cả!
Thiên Thần Sinh Mệnh nghĩ đến Bộ Phương, trong lòng hắn ta bỗng chốc càng u ám. Hiện tại, hắn ta đã cấy ghép được cánh tay thần bí này, hắn ta cảm thấy vô cùng chán ghét tên đầu bếp kia.
Chỉ cảm thấy tên đầu bếp kia vô cùng buồn nôn. Hận không thể một chưởng đập chết hắn. Đương nhiên, chuyện trước mắt cần phải giải quyết là hai tên Thiên Thần này.
- Hì… Lão tặc Luân Hồi, có kinh ngạc không… có ngoài ý muốn không….
Minh Vương Nhĩ Ha cười nói.
Trong tay hắn ta đang nắm lấy bông hồng gai mà híp mắt lại, biểu cảm vô cùng gợi đòn.
- Thiên Thần Sinh Mệnh… lực sinh mệnh quả thật cường đại, gần như là một sự tồn tại bất tử.
Thiên Thần Luân Hồi thở ra một hơi. Hắn ta siết chặt nắm tay, sát ý với Minh Vương Nhĩ Ha ngược lại không giảm mà chỉ có tăng.
Biết được thân phận của Minh Vương Nhĩ Ha, hắn ta càng tức giận. Năm đó hắn giấu con gái mình đi vì muốn tránh khỏi tên tiểu tử thối này, kết quả…
Sau một vòng luân hồi, con gái của hắn vẫn bị tên tiểu tử này làm cho mê muội.
- Nhĩ Ha.. động thủ!
Cẩu gia nhận thấy Thiên Thần Luân Hồi tựa như vì tức giận mà khí tức không được ổn định, hắc khí quấn quanh và Pháp Tắc Luân Hồi có sự xung đột với nhau, khiến cho Thiên Thần Luân Hồi khó mà khống chế sức lực.
Thừa dịp hắn ta đang có vấn đề, lấy mạng hắn ta...
Cẩu gia đương nhiên vô cùng am hiểu đạo lý này!
Cẩu gia nhanh chóng đập Linh Lung Cẩu Trảo xuống, Hỗn Độn sụp đổ trong nháy mắt, phát ra tiếng nổ đầy đè nén.
Minh Vương Nhĩ Ha lập tức động thủ, cánh hoa màu đỏ rượu không ngừng xoay chuyển, cuối cùng hóa thành đôi cánh hoa sau lưng hắn.
Đôi cánh vỗ mạnh, ngay tức khắc, hắn ta bay về phía Thiên Thần Luân Hồi.
Thiên Thần Luân Hồi che trán, đất trời xoay chuyển nhưng thân thể vẫn ổn định. Sau đó, tia đỏ tươi hung ác trong mắt hắn ta dần hiện lên. Một chưởng chứa Pháp Tắc Luân Hồi đánh về phía Linh Lung Cẩu Trảo của Cẩu Gia.
Một chưởng còn lại thì hung hăng đánh về phía Minh Vương Nhĩ Ha, đôi cánh của Minh Vương Nhĩ Ha ngay tức khắc bị đập vỡ tan nát, hóa thành những tán hoa.
Một chưởng xuyên qua đó rồi hung hăng mà nổ ầm trên mặt Minh Vương Nhĩ Ha.
Đầu của Minh Vương Nhĩ Ha bắt đầu vặn vẹo, thân mình hắn ta tức khắc bay ngược ra sau…
- Mẹ nó… lão tặc! Đánh người không đánh mặt!
Minh Vương Nhĩ Ha bay ngược về, sau đó, hắn ta rơi xuống đất, khỏi bụi bay lên mịt mù làm xuất hiện một cái hố thật to.
Cẩu gia sủa một tiếng, móng vuốt tiếp tục chém đến, không ngừng công phá.
Trên mặt đất.
Minh Vương Nhĩ Ha xoay người đứng lên, Pháp Tắc Sinh Mệnh quấn quanh người, hắn ta nhanh chóng phục hồi lại phong độ, lần nữa phóng vút lên cao.
Xoẹt xoẹt!!
Lại một chưởng, nửa bên mặt của Minh Vương Nhĩ Ha lại bị bóp méo, hắn ta nện xuống đất một lần nữa.
- Con mẹ nhà ngươi!
Minh Vương Nhĩ Ha gầm lên.
Ầm!
Quả nhiên, một lát sau, Minh Vương Nhĩ Ha lại lần nữa đập lên trên mặt xuống đất.
- Tại sao người bị thương luôn là ta!
Minh Vương Nhĩ Ha tức giận, Cẩu gia cũng bị đánh rơi xuống, mặt đất xuất hiện thêm một cái hố to…
Minh Vương Nhĩ Ha và Cẩu gia cùng ngẩng đầu lên rồi thở ra.
- Lão già này… quá mạnh rồi.
Cẩu gia nói.
- Các ngươi làm ta quá thất vọng.
Thiên Thần Luân Hồi một bên mắt sáng trong, một bên đỏ ngầu, hắn ta lắc lắc đầu, vẻ mặt không che giấu được sự thất vọng.
Hắn ta rất cô đơn, vô cùng cô đơn.
Cứ tưởng hai tên Thiên Thần năm đó trở về là có thể khiến hắn ta cảm nhận được uy lực chân chính của cánh tay được cấy ghép này.
Đáng tiếc…
Hai tên nhóc này… quá yếu.
- Phân Thiên Thần Quả Vị cho tên đầu bếp kia… Các ngươi còn có gì để đấu với ta nữa?
Thiên Thần Luân Hồi cười nhạo, hắn ta nâng tay lên, bên trên cánh tay tối đen như mực, Tội Ác Chi Lực khủng bố quấn quanh và bắt đầu lan tỏa.
Vù…
Vô số khe nứt từ hư không hiện ra.
Cẩu gia hít vào một hơi.
- Kia là… Khí tức của Hồn Ma! Tên điên này… thật sự thông đồng làm bậy với Hồn Ma!
Minh Vương Nhĩ Ha cũng hết sức ngưng trọng, hắn ta thu lại nét cợt nhả. Hắn ta đã cảm nhận được một cỗ khí tức chết chóc đáng sợ từ trên người Thiên Thần Luân Hồi.
Hắn ta là Thiên Thần Sinh Mệnh, vậy mà lại có thể cảm nhận được khí tức chết chóc, điều này chứng minh… lúc này, Thiên Thần Luân Hồi vô cùng đáng sợ!
Đối phương… có lẽ đã nghiêm túc lên rồi!
Xoẹt xoẹt!
Quả nhiên, cánh tay được cấy ghép kia của Thiên Thần Luân Hồi đã thay đổi, trở nên mạnh mẽ hơn, bộ dạng còn lớn hơn rất nhiều so với thân thể hắn ta.
Trùng Lân bao phủ, trải rộng khắp cánh tay, mãnh liệt bốc lên. Thiên Thần Luân Hồi phát ra tiếng thét chói tai rồi cuộn tròn tay thành nắm đấm.
Ầm!!
Tội Ác Chi Lực xông lên, trời đất rung chuyển! Một chưởng này ngay tức khắc đánh về phía Cẩu gia và Minh Vương Nhĩ Ha.
- Đáng chết!!
Ánh mắt Cẩu gia co rút lại, Minh Vương Nhĩ Ha cũng run rẩy. Trên chưởng này, hắn ta có thể cảm nhận được khí tức đã đánh sập cung Thiên Thần năm đó…
Khi tức quen thuộc này khiến hắn ta có chút hoảng hốt!
Trận pháp của cung Thiên Thần hiện ra, ngăn cản trước người Cẩu gia và Minh Vương Nhĩ Ha. Một chưởng kia hung hăng nện lên trên trận pháp.
Ánh mắt của Thiên Thần Luân Hồi tràn ngập sự hung tàn và hưng phấn.
Trận pháp đạt tới cực hạn, phát ra hào quang chói mắt…
Sau đó…
Răng rắc, răng rắc…
Từ trên trận pháp hiện lên từng đường vỡ vụn. Minh Vương Nhĩ Ha phóng lên cao, không ngừng truyền Pháp Tắc Sinh Mệnh vào trận pháp kia, trận pháp xoay chuyển, cố gắng ngăn cản!
Thế nhưng… một tiếng nổ tung vang lên!
Trận pháp của cung Thiên Thần Sinh Mệnh vẫn cứ thế… ầm ầm sụp đổ!
Trận pháp đã bị phá hủy!
Thiên Thần Luân Hồi cũng bị đánh văng ra, nhưng sự hưng phấn của hắn ta vẫn chưa hề tiêu tán.
Minh Vương Nhĩ Ha hét thảm một tiếng, hắn ta ngã xuống hư không. Cẩu gia nhanh chóng giơ ra móng vuốt che chở phía sau cho Minh Vương Nhĩ Ha, hai người cứ thế bị áp chế mà rơi xuống mặt đất…
Ngay lúc sắp nện xuống đất, một trận gió lớn nổi lên, thân ảnh gầy yếu xé rách cả không gian xuất hiện, chậm rãi vung tay đỡ lấy phần lưng của Cẩu gia, ngăn chặn thân hình đang bay ngược về của Cẩu gia và Minh Vương Nhĩ Ha...
Bạn cần đăng nhập để bình luận