Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2389: Giết chết Trung Đẳng Thần Chi! (1)

Xung quanh vô cùng yên tĩnh.
Tất cả mọi người đều ngây ra như phỗng, không thể tin nổi mà nhìn Bộ Phương.
Tí tách.
Máu tươi đỏ thẫm chảy nhỏ giọt xuống mặt đất, như thể rơi vào trong hồ nước tạo lên từng cơn gợn sóng.
Người ở đây đều không biết nên nói cái gì, bọn họ đều bị cảnh tượng trước mắt làm cho chấn kinh.
Khách trên đường đều hít sâu một hơi, toàn thân đều run rẩy.
- Điên rồi…
- Đầu bếp của Trù Thần Cung này đúng là làm ra vẻ, hắn cho rằng có Trù Thần Cung làm chỗ dựa vững chắc nên muốn làm gì thì làm à?
- Đơn giản chỉ là một tên điên. Sợ là đến Trù Thần Cung cũng không gánh nổi hắn.

Bọn họ đều lắc đầu, đôi mắt nhìn về phía Bộ Phương tóc trắng, cảm khái không thôi.
Nếu như Bộ Phương chỉ cứu đi một nữ nhân, như vậy có lẽ sẽ nể mặt Thần Trù Cung mà miễn cưỡng để hắn sống sót.
Thế nhưng…
Một khi Bộ Phương giết thế tử Mặc gia, vậy thì đồng nghĩa với việc triệt để trở mặt với Mặc gia.
Như vậy thì hoàn toàn không còn chỗ sống.
Đến cả Lạc Tam Nương cũng không ngờ rằng, Bộ Phương lại chơi lớn như vậy.
Một chiêu giết thế tử… Quả thật rất điên cuồng!
Nhưng… Lạc Tam Nương lại cảm thấy nhiệt huyệt trong người có chút sôi trào lên!
Phốc phốc.
Mặc Thương không thể tin nổi trừng lớn mắt, cơ thể hắn ta bị nhấc lên, lồng ngực đau đớn vô cùng, máu tươi không ngày chảy ra, nhỏ giọt xuống mặt đất…
Trái tim hắn ta như bị bóp nát trong nháy mắt.
Nhưng dù sao hắn ta cũng là Bán Thần yêu nghiệt, lực tự chữa trị của thân thể cũng như rất mạnh.
Dù cho trái tim bị bóp nát cũng chưa chết.
Dựa vào thủ đoạn của Mặc gia cũng có thể cứu sống hắn ta.
Cho nên, hiện tại hắn ta phải thoát khỏi lòng bàn tay của tên điên này.
Dù gì hắn ta cũng là Bán Thần yêu nghiệt nhưng ở trước mặt Bộ Phương lại trở yếu đuối như đứa trẻ con, trong nháy mắt đã bị tiêu diệt.
Đối với Mặc Thương mà nói đây là đả kích rất lớn.
Đương nhiên, đả kích lớn thế nào cũng không quan trọng bằng mạng sống.
Hiện tại, thứ hắn ta muốn chỉ là sống sót!
- Buông tay!
Trong miệng Mặc Thương phun ra máu.
Đôi mắt trở nên sắc bén, muốn tránh thoát.
Bộ Phương tóc trắng liếc mắt lạnh nhạt nhìn Mặc Thương.
Oành!
Ý niệm khủng bố đột nhiên bắn ra, trùng kích lên thân thể Mặc Thương.
Mặc Thương cảm giác được một cỗ ý niệm kinh khủng, thần thức dường như trong nháy mắt sắp sụp đổ.
Miệng và mũi đều chảy máu.
Mặc Thương thê thảm như chó chết, bay ngược ra, rơi xuống phía xa.
Hấp hối như sắp chết.
Sau khi quẳng Mặc Thương đi, ánh mắt của Bộ Phương tóc trắng liền biến đổi, khóa chặt lên Mặc Ngân đang run rẩy ở phía xa.
Ký chủ này chỉ định giết người.
- Tự tìm đường chết…
Bộ Phương tóc trắng lắc đầu, ngay sau đó, áp lực quanh người lập tức bạo phát ra, thân hình giống như thuấn dị biến mất tại chỗ.
Vào lúc xuất hiện trở lại đã ở trước mặt Mặc Ngân.
- Ngươi…
Ánh mắt Mặc Ngân thít chặt lại, hắn ta cảm thấy tên trước mắt này tựa hồ như biến thành một người khác.
Càng trở nên hiểm độc.
- Ngươi không thể giết ta!
Mặc Ngân gào lên.
- Ngươi tự tìm đường chết, còn không muốn chết?
Mái tóc trắng bay bay, kiếm mâu như muốn xuyên thủng tâm hồn, Bộ Phương tóc trắng lạnh nhạt nói.
Xa xa.
Trung Đẳng Thần Chi Các Lão bị động tác đột nhiên bạo phát của Bộ Phương làm cho sợ đến gầm thét lên.
Bọn họ tức giận không thể nhịn được, trong nháy mắt liền xông ra.
Giống như vắt ngang qua bầu trời, trong nháy mắt đã đến gần bên cạnh Bộ Phương.
- Nghiệt súc! Còn muốn quát tháo cái gì! Mặc gia ta không phải nơi ngươi có thể giương oai!
Vị Trung Đẳng Thần Chi này vô cùng lạnh lùng, từng đạo Pháp Tắc Chi Lực xếp chồng lên nhau cuốn đến, trấn áp về phía Bộ Phương tóc trắng, như muốn hạ đòn sát thủ, giết chết Bộ Phương.
Mặc Ngân đã sớm bị dọa sợ đến không động đậy nổi.
Đôi mắt của Bộ Phương tóc trắng chuyển động.
Khóe miệng nhếch lên.
Sau đó, một bàn tay đập xuống mặt đất.
“Bành” vang một tiếng.
Thân hình Bộ Phương tóc trắng liền xoay tròn một vòng 360 độ.
Thân hình Bộ Phương liền biến mất thấy gì nữa. Lúc xuất hiện lại đã đứng sau lưng Trung Đẳng Thần Chi này.
Một cảm giác lạnh lẽo trong nháy mắt bao phủ lại vị Trung Đẳng Thần Chi kia khiến cho toàn thân hắn ta đều rét lạnh!
- Đáng chết!
Trung Đẳng Thần Chi gào lên. Vậy mà một chiêu của hắn ta lại thất bại!
Bộ Phương tóc trắng đứng sát thân thể Trung Đẳng Thần Chi, lạnh lùng cười một tiếng.
- Trong mắt Khiếu Thiên ta, các ngươi… đều là rác rưởi!
Lời này vừa nói ra.
Lập tức khiến đôi mắt của Trung Đẳng Thần Chi co rụt lại.
Oành!
Ngay sau đó.
Đầu hắn ta vị Bộ Phương tóc trắng nắm lấy, hung hăng đập xuống đất.
“Ầm” một tiếng cực lớn, mặt đất nổ tung, vỡ ra một cái hố lớn, bên trong đầy đá vụn ngổn ngang.
Rống!
Dường như có một Bạch Hồ lộng lẫy từ trong Thiên Khung đáp xuống.
Trong nháy mắt đánh vào trên thân thể Trung Đẳng Thần Chi.
Oành.
Bộ Phương tóc trắng bay vút lên trời, mà trong lúc này Trung Đẳng Thần Chi lại rú lên thảm thiết!
Một màn này đều được Mặc Ngân nhìn thấy, lúc này hắn ta cảm nhận được nỗi kinh hoàng trước nay chưa từng có.
Hắn ta không bao giờ ngờ rằng, chỉ là một Bán Thần lại có thể đáng sợ đến vậy.
Đều là Bán Thần, vì sao lại chênh lệch lớn đến như vậy?
- Đồ nghiệt súc!
Trung Đẳng Thần Chi vô cùng chật vật, toàn thân chảy máu, vô cùng phẫn nộ.
Hắn ta không ngờ được mình lại bị một Bán Thần đến cho thê thảm như vậy!
Bộ Phương tóc trắng lơ lửng trên không trung, khóe miệng nhếch lên.
Ngay sau đó, hắn giơ tay lên như, tay như hổ trảo. Trong lòng bàn tay có một ngọn lửa ngân bạch sắc đang bốc cháy.
- Cuối cùng ký chủ cũng mở ra Thần Hỏa… Thế mà cái đồ chơi này lại là đại sát khí.
Kiếm mâu của Bộ Phương tóc trắng trở nên my ly khi nhìn thấy ngọn lửa ngân bạch sắc.
Sau đó, cong ngón tay búng ra.
Một ngọn lửa ngân bạch sắc như sao băng bắn xuống, trong nháy mắt liền trùng kích trước mặt Trung Đẳng Thần Chi kia.
“Ầm” một tiếng liền xuyên thủng cơ thể hắn ta.
Sợ là Trung Đẳng Thần Chi này cũng nghĩ tới, thân thể hắn ta lại bị xuyên thủng!
- Thần Hỏa chi uy, không gì cản phá được. Đây mới chỉ dung hợp ba loại Pháp Tắc, nếu là ba ngàn Pháp Tắc hòa vào một ngọn lửa, vậy chỉ cần một tia lửa cũng có thể thiêu rụi Trung Đẳng Thần Chi thành tro bụi.
Bộ Phương tóc trắng nhếch khóe miệng lên, khinh thường nói ra.
Ầm ầm!
Ba tên Trung Đẳng Thần Chi, một tên bị Lạc Tam Nương kéo lại, hai tên còn lại thì là công sát Bộ Phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận